-Như mọi người thấy, địa phương ta ở là một bãi chôn rác cực kỳ rộng lớn với hình thức phong bế, hình như đã bị bỏ hoang, bên trong chất đống xác của các dụng cụ công trình bị đè ép.
Hôi Tẫn bước lên máy móc bỏ hoang cực lớn ở dưới chân, nhẹ giọng nói:
-Phong cách kiến trúc nơi này hoàn toàn khác với thế giới hiện thực. Không gian bên trong vật kiến trúc rộng rãi tĩnh mịch, chỉ có đèn khẩn cấp làm nguồn sáng. Khắp nơi đều là đường ống công năng không rõ chồng chất đan xen, phức tạp dày đặc, có một số đường ống treo giữa không trung, dường như là thiết lập mặt được giao thông. Mặc dù chưa gặp cư dân bản địa của thế giới này, nhưng cá nhân tôi cho rằng, bọn họ không phải là nhân loại thuần chủng -- hình dạng một số khoang điều khiển của dụng cụ công trình cũng không phù hợp với công trình học nhân thể của nhân loại.
Làm thành viên của Đội Cơ động đặc nhiệm Cục Sự vụ đặc biệt, Hôi Tẫn vừa mới thả ra không ít máy bay không người, điều tra cảnh vật xung quanh.
Bây giờ hắn giải thích về máy trinh trắc, chủ yếu là vì trợ giúp đồng sự ở thế giới hiện thực thu thập tình báo, dễ bề làm ra phán đoán hơn.
-...Trừ điều đó ra, còn có một điểm vô cùng quan trọng.
Hôi Tẫn chà ngón tay một cái, kỹ năng ‘Yên Hỏa Trần Hôi’ khởi động, ngón trỏ ngón cái biến thành tro tàn màu xám, lại cấu thành hình dáng đèn pin.
Phóng ánh sáng ra, chiếu sáng đai lưng màu trắng buộc ở bên hông.
-Cái này tên là 【Trang bị phân tử phóng xạ chu kỳ bán rã chuyên dụng nghiệm chứng thân phận cảnh vệ an toàn】, từ lúc ta truyền tống vào nó đã thắt ngang bên hông của ta, hình như có thể tháo dỡ xuống được.
Hôi Tẫn đè khóa chốt trên đai lưng, nhẹ giọng nói:
-Ta không biết tình trạng của người chơi khác. Nếu trong thị giác của các vị, chín người chơi khác cũng đeo một cái đai lưng giống thế, vậy thì tình huống rất không ổn rồi… Hộp bên cạnh đai lưng, hiện lên hai mươi bốn giờ đồng hồ không ngừng đếm ngược, kết hợp với tên của thiết bị đai lưng, ta cho rằng nó có thể là một loại thủ đoạn bảo vệ. Bảo vệ người chơi không bị nguyên tố nào đó của thế giới thất lạc xâm hại, trong vòng hai mươi bốn giờ đầu tiên. Nếu vượt qua hai mươi bốn giờ, mà bột phấn thủy tinh màu lam nhạt chứa trong lọ hình thoi không được bổ sung, thì bảo vệ biến mất. Điều này cũng dẫn tới ý nghĩa, có lẽ người chơi không cách nào vẫn luôn ngây người ở một chỗ, co đầu rút cổ để chống qua bảy ngày. Phải nhanh chóng hành động, trong thời gian hữu hạn, tìm kiếm bột phấn thủy tinh màu lam nhạt. Thậm chí vì thế, đi chủ động tìm kiếm, công kích người chơi khác. Tương đương với máy giới hạn tốc độ của Trò Chơi Chết Chóc thiết trí.
Hôi Tẫn dừng lại một chút, chậm rãi nói:
-Mặc dè không biết uy hiếp trong ‘Thế giới thất lạc’ cụ thể là cái gì, nhưng mà nếu nó có thể làm máy giới hạn tốc độ, chứng minh Trò Chơi Chết Chóc cho rằng nó cũng đủ để cấu thành uy hiếp với tuyệt đại đa số người chơi dự thi…
Giọng chợt im bặt, hình như Hôi Tẫn cảm giác được điều gì, sắc mặt đột nhiên biến đổi, ánh sáng trên ngón tay chợt tắt.
Không gian to như vậy lại lần nữa rơi vào bóng tối tĩnh mịch.
Trong thế giới hiện thực, bộ phận khán giả đang xem thị giác của Hôi Tẫn chưa phục hồi lại tinh thần từ trong phân tích ‘người chơi bị ép săn giết nhau’ của Hôi Tẫn, đã nhìn thấy màn hình đột nhiên biến thành màu đen.
Vù --
Máy trinh trắc lơ lửng giữa không trung, phát ra âm thanh nhỏ không thể nghe thấy.
Hình ảnh vốn rực rỡ màu sắc cũng thay đổi thành thị giác nhìn ban đêm màu xanh lá.
!!
TV, máy tính, ipad, điện thoại di động.
Khán giả đang quan sát truyền hình trực tiếp với thiết bị khác nhau phát ra tiếng hô kinh ngạc, thậm chí là hoảng sau.
Trong thị giác nhìn ban đêm màu xanh lá.
Trong đường ống rạn nứt khổng lồ trên bầu trời của bãi chôn rác hình thức phong bế nơi Hôi Tẫn ở, đang không ngừng có tạo vật máy móc có tạo hình cổ quái bò ra.
Hình dạng và kích thước của mấy thứ đó, cùng loại với thú nuôi chó phổ thông.
Toàn bộ ngoài thân được bao phủ bởi một tầng vải trắng, có tứ chi, nhưng không có đầu và đuôi.
Vị trí vốn là đầu, chỉ có một màn hình điện tử tinh thể lỏng hình vuông, trên màn ảnh hiển thị chữ nước ngoài màu đỏ.
Chữ của mỗi con ‘chó máy móc’ không giống nhau.
Hàng ngàn con chó máy móc không đầu bò ra từ trong đường ống rạn nứt.
Tứ chi mũi chân của bọn nó hiện ra hình dạng phân nhánh, có thể vững vàng ôm lấy đường ống trên vách tường, hành động lặng im không tiếng động.
Khán giả chỉ có thể nhìn thấy điểm sáng trên đầu chó máy móc không đầu, chi chít chằng chịt.
Bò về phía Hôi Tẫn như bầy kiến, từ chậm chuyển nhanh, càng lúc càng nhanh.
Chuyện gì xảy ra?!
Không phải nói trang bị phân tử phóng xạ nghiệm chứng thân phận có thể bảo vệ người chơi trong vòng hai mươi bốn giờ đầu tiên không bị công kích sao?
Lẽ nào suy đoán sai rồi?
Hay là Hôi Tẫn đã làm sai điều gì, đưa tới những quái vật này?
Cùng một nghi vấn, xuất hiện trong đầu bình luận viên, khán giả và Hôi Tẫn.
Ầm!
Đường ống rạn nứt bể ra, chó máy móc không đầu gần như vô cùng vô tận rơi xuống như cơn mưa to, bao phủ vùi lấp cả bãi chôn rác.