Chiến trường (2)
Nguyên nhân quan trọng Thanh Hành Đăng muốn đuổi đối phương đi, là bởi vì đạo cụ ngọn nến có thể che đậy sự dò xét của thú máy và nhân viên bảo vệ của ngươi sẽ căn cứ vào số người bên trong phạm vi bao phủ của ngọn nến để tự động tăng cường hiệu quả che đậy.
Số người càng người, thì thời gian kéo dài của ngọn nến càng ngắn.
Nếu đám người Eva có thể rời đi sớm, thời gian hồi phục và nghỉ ngơi của mấy người Thanh Hành Đăng cũng sẽ dài hơn.
Còn nếu đám người Eva tìm được Cư Thiên Phú rồi, có thể vòng trở lại hay không…
Khoảng cách từ nơi đây đến địa điểm một chiếc thang máy khác rơi xuống, cho dù cưỡi dụng cụ di chuyển cao tốc, cũng cần ít nhất khoảng một tiếng rưỡi.
Vừa đi vừa về, hẳn các nàng đã sớm rời khỏi nơi này.
“Thế nào?”
Thanh Hành Đăng cười nói: “Mấy người chơi ở cùng Cư Thiên Phú tuy có thứ hạng khá cao, thực lực không tệ, nhưng nhìn từ trạng thái của bọn họ trong hình, hình như cũng không tốt cho lắm nhỉ, hẳn là đã trải qua một trận ác chiến. Hiện tại thú máy trên dưới tầng 41 đều đã phát điên, cho dù là bọn họ cũng chưa chắc có thể chống cự được lâu. Hiện giờ các ngươi đi qua, có lẽ sẽ còn kịp…”
Lời còn chưa dứt, đồng hồ đeo tay của Nina rung lên, sắc mặt của nàng đột ngột thay đổi, nhanh chóng ấn vài cái trên màn hình đồng hồ, dùng ngôn ngữ ít chú ý nào đó (có thể là tiếng Hindi của Ấn Độ) nói nhanh với Eva mấy câu.
Thanh Hành Đăng híp mắt, nhìn Vũ Y Tâm Trung ở bên cạnh.
Vũ Y Tâm Trung nắm giữ kỹ năng “Thông hiểu ngôn ngữ - sơ cấp” gật đầu, thấp giọng nói: “Bọn họ phát hiện tần suất điện từ đặc biệt, rất có thể là máy truyền tin thông dụng của tổ thứ bảy “Trục Phong Giả” trên người Cư Thiên Phú mang theo. Khoảng cách trong vòng 2,5 kilomet.”
Cái gì?
Đồng tử của Thanh Hành Đăng co rụt, mê hoặc mấy người tổ thứ bảy rời đi là một chuyện, đám người Cự Tử, Kỳ Diện Toàn Thiên, Bạch Hạo Chính lại gần như vậy là một chuyện khác.
Tuy nói hiện tại tập thể nhân viên bảo vệ ở gần đây nổi điên, bất kể người chơi có đeo đai lưng hay không đều sẽ tấn công.
Lý do công phạt giữa các người chơi thiếu đi một.
Nhưng có trời mới biết, đám người Bạch Hạo Chính có thể sẽ vì giảm thiểu đối thủ cạnh tranh tiềm ẩn mà ỷ vào ưu thế số người ra tay với mấy người Thanh Hành Đăng.
Có nên diệt bốn nữ sinh nhỏ này ở đây không?
Đỡ cho mấy người đó đi nương nhờ, khiến cho vị trí ở đây bại lộ?
Nhưng trên lầu còn có bầy thú máy, hệ thống sức mạnh của đám người Thanh Hành Đăng đều không am hiểu bí mật ám sát, khi đánh nhau thật nhất định sẽ phát sinh động tĩnh, phá hư kết cấu tầng ngầm, cũng khiến cho ngọn nến tắt mất.
Đồng thời đưa tới thú máy vây công, còn có thể đưa tới đám người Bạch Hạo Chính nơi xa phát hiện dị thường, trực tiếp chạy tới…
Trong lúc tâm tư của Thanh Hành Đăng đang bay nhanh, Vũ Y Tâm Trung lại phiên dịch: “...Có điều thời gian máy truyền tin liên thông với nhau chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, rất nhanh khoảng cách đã kéo ra xa phạm vi 2,5 kilomet, lại mất liên lạc. Bây giờ mấy người đó đang thảo luận, có nên phái máy bay không người lái đi vào điều tra hay không.”
Sau khi thảo luận ngắn ngủi, cuối cùng bốn người quyết định phái máy bay không người lái đến vị trí máy truyền tin trước, tra xét tình huống xem sao, Thanh Hành Đăng suy nghĩ, cũng không ngăn cản -- Nina lấy ra hai đạo cụ tên là Máy bay không người lái chi viện kiểu Long Đằng.
Hai chiếc máy bay không người lái này được khuôn mẫu hóa cao độ, bay liên tục cực dài, hiệu suất nạp điện cao, phi hành bí mật mà cực nhanh, có thể trang bị nhiều module xây dựng bao gồm chùm sáng đông lạnh, laser đả kích, đạn đạo mini, module ẩn hình ở bên trong.
Khi trang bị module ẩn hình, cho dù là thú máy và nhân viên bảo vệ nổi điên cũng sẽ không phát hiện.
Thanh Hành Đăng cũng muốn biết bên ngoài cụ thể có tình trạng gì, cho nên thoáng gia tăng hiệu quả của ngọn nến, làm cho Hải Phường Chủ mở ra cửa sập của tầng ngầm dưới đất, thả Máy bay không người lái chi viện kiểu Long Đằng ra.
Vù --
Hai chiếc máy bay không người lái mở ra công năng ẩn hình, biến thành hai bóng ma mơ mơ hồ hồ, dán chặt mái vòm của tầng 41, thong thả phi hành.
Màn ảnh của máy bay không người lái quan sát phía dưới, rõ ràng thấy biển thú máy đang chạy như bay về một hướng.
Cứ cách khoảng mấy trăm mét, còn có thể thấy nhân viên bảo vệ có bề ngoài khác nhau đang công kích thú máy, giống như đang lùa lừa lùa ngựa vậy, uy hiếp thú máy không được chạy trốn bốn phía.
“Chúng nó rốt cuộc là bị sao vậy…”
Nina hít sâu một hơi, trong ánh mắt nhìn kỹ của mọi người trong tầng ngầm dưới đất, thao túng máy bay không người lái từng bước tăng tốc theo hướng thú máy đang chạy, bay tới vị trí máy truyền tin từng xuất hiện.
Tốc độ phi hành của Máy bay không người lái chi viện kiểu Long Đằng cực nhanh, dán mái vòm nhanh chóng bay về phía trước.
Nhưng rất nhanh, Nina chủ động thả chậm tốc độ phi hành.
Phía trước, truyền đến tiếng vang ầm ĩ dày đặc.
Tiếng đạn pháo oanh tạc.
Tiếng kim loại vỡ vụn.
Tiếng sinh vật gào rống.
Tiếng nhà sập.
Tiếng mặt đất rung động…