Lệnh bài (2)
Ý nghĩ của Lý Ngang nhanh chóng xoay chuyển, suy tư nói: “Cách nói của hệ thống đối với Thế Giới Thất Lạc, là ‘Người chơi có thể công kích lẫn nhau, khi người chơi may mắn còn tồn tại biến thành năm mươi người, người chơi còn lại sẽ tự động tiến vào trận chiến đoạt cửa chính thức. Nếu thời hạn kết thúc mà số người nhiều hơn năm mươi, vậy theo biểu hiện đào thải tới năm mươi người’, trong đó cũng không dính đến người chơi dị vực…”
Lý Ngang chính thức gặp phải người chơi thế giới khác, tỉ mỉ nghĩ lại, hình như cũng chính là trong nhiệm vụ kịch bản Cao Duy Hãi Nhập, hai người lấy tướng mạo của Yuri và Gandalf để tồn tại. Bọn họ cho phép mấy người Lý Ngang hoàn thành nhiệm vụ, và sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì thân thiện nhắc nhở, muốn mấy người Lý Ngang trở về nhắc nhở những người chơi hiện thế khác, nhất định phải thắng được trận chiến đoạt cửa.
Nếu là “thắng được”, đương nhiên sẽ không phải danh ngạch tiêu thụ trong nội bộ mà là sẽ tồn tại đối thủ cạnh tranh. E là từ lúc đó, Yuri và Gandalf cũng đã ám chỉ hình thức của Thế Giới Thất Lạc hiện tại…
“Vẫn là có ít tin tức quá.”
Hai mắt Lý Ngang lóe lên, yên lặng nói: “Tình huống quan sát được hiện nay là, sinh mệnh dị vực đối với người chơi địa cầu không phải giết thì trói, hạ thủ không nể mặt.
Hơn nữa người chơi địa cầu bị bắt cóc, rõ ràng là đứng thứ hạng khá thấp trong ba trăm người mạnh nhất. Nếu như cần người chơi địa cầu huyết tế, hoặc là lấy người chơi địa cầu luyện chế con rối, vậy đương nhiên là số lượng càng nhiều, chất lượng cần cao càng tốt.
Nếu nói như vậy, e rằng mục đích của đối phương là vì khống chế được số lượng của người chơi địa cầu, khiến số lượng người chơi dần dần hạ xuống năm mươi người, từ đó sớm phát động phân đoạn tranh đoạt cửa vào -- nếu năm mươi người chơi địa cầu thăng cấp đều là kẻ yếu, đối với bọn chúng có thể sẽ rất có lợi.”
Lý Ngang bình tĩnh thầm nghĩ: “Đương nhiên đây đều chỉ là giả thiết, phương pháp xử lý có hiệu suất cao nhất, vẫn là trực tiếp bắt một tên người chơi dị vực, lấy trí nhớ ra, biết rõ ràng kế hoạch của bọn chúng.
Nếu như có thể, tận lực làm thất bại âm mưu của đối phương. Xét thấy tổ trùng không thể cách ta quá xa, hiện tại cũng là lúc làm cho thân phận ‘Lý Nhật Thăng’ này lấy phương thức hợp lý, chính thức ra sân…”
Nghĩ thông suốt những mắt xích này, bên ngoài Lý Ngang lái xe nhanh như chớp, bên trong thì bắt đầu suy nghĩ rất lung, ý chí cá nhân mạnh mẽ của thuật sĩ linh năng mượn thần lực kết nối, truyền đạt tới lượng lớn đơn vị tổ trùng.
----
Trận chiến đấu nào đó bùng nổ ở tầng 42 đã chuẩn bị kết thúc.
Tinh Vân của Liên minh Siêu nhiên toàn cầu trôi nổi giữa không trung, tinh quang trong mắt xoay chuyển, vươn tay ra ép xuống, trống rỗng triệu hồi ra vật chất tinh giới có thể hấp thu năng lượng và tâm trí cá thể (vật chất không phải thể rắn không phải thể lỏng không phải thể khí lóe lên ánh sáng tinh thần, tương tự với trạng thái siêu tới hạn) vây khốn tay chân của hai người mặc đồ cổ đại.
“Các người rốt cuộc là ai?”
Alena đứng trên mặt đất trầm giọng chất vấn: “Tại sao lại xuất hiện ở đây? Tại sao phải tấn công bọn ta?”
Rắc.
Tinh Vân điều khiển vật chất tinh giới, bẻ gãy cánh tay của một người trong đó -- hắn đang cố gắng lấy tay ra và nhấn một khối lệnh bài màu vàng.
Lệnh bài theo đó rơi xuống đất, trên mặt người nọ cũng hiện lên vẻ quyết tuyệt, hắn hô lên một câu tiếng dị vực với đồng bạn, thân thể hai người giống như quả bóng được thổi phồng, nhanh chóng phồng lên, ngay cả vật chất tinh giới Tinh Vân triệu hồi ra cũng không thể áp chế được.
Bùm bùm!
Tiếng nổ vang vọng tầng lầu, vị trí hai người đứng lúc trước đã biến thành hai hố sâu có đường kính mười mét, trong hố sâu toàn là vùng cháy đen, toàn mùi lưu huỳnh, còn có thể mơ hồ thấy được một số bùn đất hiện ra vết tích kết tinh hóa của thủy tinh khi bị đốt ở nhiệt độ cao.
“Thế mà lại tự vẫn…”
Tinh Vân chậm rãi đáp xuống từ giữa không trung, sắc mặt hơi tái nhợt -- trong một tích tắc ấy, nàng đã dùng vật chất tinh giới tạo ra một cái khiên khổng lồ chắn phía trước hai người họ, miễn cưỡng chặn sóng xung kích vụ nổ.
Alena đỡ Tinh Vân, trầm giọng hỏi: “Ngươi không sao chứ.”
“Không sao.”
Tinh Vân lắc đầu, hơi sợ hãi rút cái khiên chất tinh toàn là lỗ hổng về, quét mắt nhìn hố sâu lõm xuống, lẩm bẩm: “Khối lệnh bài kia…”
“Ở chỗ của ta.”
Tay Alena giơ khối lệnh bài màu vàng do người chơi dị vực lấy ra lên, không tiếp xúc trực tiếp bằng tay mà là sử dụng khí lưu bay lên sinh ra trong bàn tay, khiến lệnh bài trôi nổi trên bàn tay.
‘Tên gọi: Tư khắc Viện thần khế’
‘Loại hình: Vật tiêu hao’
‘Phẩm chất: Hoàn mỹ’
‘Đặc hiệu: Dẫn thần. Triệu hoán sự tồn tại mà Viện thần khế khế ước, khiến người được triệu hoán trực tiếp truyền tống xuất hiện xung quanh lệnh bài, hoặc truyền sức mạnh siêu phàm từ xa tới bên trong cơ thể người sử dụng tư khắc Viện thần khế’
‘Tiêu hao: Không’
‘Thời gian cooldown: Không’
‘Điều kiện sử dụng: Thuộc tính trí lực cao hơn hoặc bằng 10 điểm, thuộc tính am hiểu cao hơn hoặc bằng 10 điểm, người sử dụng là pháp sư thụ lục Ly Vi Sơn’