Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1315 - Chương 1317 - Bao Vây (2)

Chương 1317 - Bao vây (2)
Chương 1317 - Bao vây (2)

Bao vây (2)

Trạm Lư tái mét mặt mày, nặng nề ngã xuống đất, hổ khẩu tại bàn tay cầm kiếm rách toác ra.

Bóng người màu đen kia cũng ngã xuống đất cùng với Trạm Lư.

Thanh niên Ma môn để trần nửa người trên, đeo một chiếc vòng cổ đầu lâu chậm rãi đứng dậy.

Đến cùng với hắn còn có thư sinh mặc áo xanh, tăng nhân nhắm mắt và tổng cộng hơn hai mươi tu hành giả của phe Thư Viện, Ly Vi Sơn, Tịnh Niệm tông và Ma môn.

“… Chậc.”

Cuồng Nhiên Hỏa nheo mắt lại, nghiến răng tỏ vẻ khó chịu.

Khí tức dị vực phát ra từ trên cơ thể của những người này khiến nàng cảm thấy cực kỳ chán ghét, đặc biệt là mấy kẻ đứng đầu, dao động sức mạnh toát ra không hề kém cạnh bản thân nàng, thậm chí là Thái Hạo.

Không phải đám người dị vực này đều ăn phân bón để lớn đấy chứ?

Hay là trọng lực ở hành tinh của bọn họ gấp mười lần Trái Đất, một đứa trẻ sơ sinh có thể bóp chết sói hoang, ba tuổi có thể kéo mười cây cung, bảy tuổi có thể khiêng hai con voi chạy trên đường phố?

“Đừng, chủ quan.”

Thanh niên Ma môn nhắc nhở Đan Thần Tử một câu, mặt không biểu cảm vặn cái cổ lại, khiến nó phát ra âm thanh răng rắc của xương cốt va chạm vào nhau.

Thư sinh áo xanh tay cầm sách dừng bước, đáp xuống mặt đất.

Tăng nhân nhắm mắt lơ lửng cách mặt đất chừng một gang tay cũng ngừng bay, đứng sóng vai với những người khác.

Song tiếng bước chân vẫn đang vang lên.

Con rùa một mắt đứng thẳng bằng hai chân dẫn theo ba mươi con yêu ma vội vàng lao ra từ đường hầm phía sau.

Theo sau là một con Ác Giao hai màu đỏ đen to với chiếc sừng màu tím trên đỉnh đầu bằng cả toa tàu hỏa.

Biểu cảm của Thái Hạo càng ngày càng sa sầm, không khí trong tay chậm rãi xoay tròn, dần ngưng tụ lại.

Yêu tướng rùa khổng lồ một mắt tên là “Sơn Nham” liếc mắt nhìn đám người Thái Hạo, sau đó quay đầu lại dùng ngôn ngữ dị vực nói với Đan Thần Tử: “Ta giao nơi này lại cho các ngươi, bọn ta sẽ đi dọn dẹp những nơi khác. Số lượng người chơi đã tập hợp đủ rồi, không cần phải để lại người sống nữa.”

“Hiểu rồi.”

Đan Thần Tử gật đầu đáp ứng.

Sơn Nham cất bước, dẫn nhóm yêu ma đi ngang qua đám người Thái Hạo với vẻ mặt nghiêm trọng cùng với Ác Giao.

Nó không hề liếc mắt nhìn lại, cũng không hề đề phòng, mà ngạo nghễ không thèm nhìn.

Nhóm yêu ma đi qua, tiếng bước chân xa dần.

Đan Thần Tử thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Thái Hạo.

Bầu không khí dần đông cứng lại, không khí trở nên lạnh lẽo một cách khó hiểu.

Chân tường tại hai bên vách tường bắt đầu kết băng với tốc độ càng ngày càng nhanh.

Rắc…

Khi một tảng băng nào đó nứt ra rồi rơi xuống, tất cả, hành động.

Khí lạnh trong tay Thái Hạo đột nhiên dài ra, hóa thành một con rồng, lao về phía kiếm trận hoa sen của Đan Thần Tử.

Kiếm trận bỗng chốc mở ra, để mặc cho con rồng khí lạnh xuyên qua.

Song nó cũng ngay lập tức co lại, cắt vào cơ thể con rồng khí hệt như một chiếc cưa tròn.

Thế nhưng con rồng khí do Thái Hạo dùng công pháp “Thập Can Thập Nhị Chi” để triệu hồi có thể biến to biến nhỏ, có thể thoắt ẩn thoắt hiện.

Khi kiếm trận co lại, con rồng khí cũng tự động thu nhỏ rồi biến mất, những lớp kết tinh băng giá hệt như những con dao sắc nhọn xuất hiện xung quanh cơ thể nó.

Các tinh thể băng xoay tròn, cắt ngược sáu thanh phi kiếm, phát ra âm thanh kim loại giao nhau dày đặc như mưa.

Cuồng Nhiên Hỏa bay lên không trung, hai lòng bàn tay bùng lên ngọn lửa hừng hực, sau đó đột nhiên ném về phía đoàn quân tu hành giả dị vực phía bên dưới.

Ngọn lửa hình cầu nhanh chóng bành trướng trong không trung, khi chạm đất thì đột nhiên phát nổ, tỏa ra nhiệt lượng và tạo thành làn sóng xung kích.

Hệ thống sức mạnh của Cuồng Nhiên Hỏa cực kỳ đặc biệt, nàng có thể thu thập được các loại lửa, dù là ngọn lửa được tạo thành từ bật lửa hiện đại có chứa butan, protan và khí dầu mỏ khóa lỏng, hay là lửa than trong lò rèn cổ xưa, hay là ánh lửa của một ngọn nến chất lượng kém, hay là ngọn lửa dạng gel sinh ra từ vụ nổ bom napan trong chiến tranh hiện đại…

Xét từ góc độ khoa học, sự cháy là một phản ứng tác động dây chuyền giữa các nguyên tử, còn lửa chỉ là một hiện tượng được tạo thành bởi phản ứng đó mà thôi.

Thế nhưng trong lĩnh vực thần bí học, ngọn lửa có nguồn gốc khác nhau sẽ có tính chất bí ẩn với những thuộc tính khác nhau… Loại tính chất bí ẩn này, có thể cất giữ, sử dụng, chuyển đổi, thay đổi…

Tại thời điểm thích hợp, nó có thể trở thành vũ khí.

Từng quả cầu lửa khổng lồ lần lượt giáng xuống, ngăn chặn được rất nhiều tu sĩ dị vực.

Một nụ cười phấn khích và điên cuồng dần nở rộ trên khuôn mặt của Cuồng Nhiên Hỏa, đồng thời quả cầu lửa trong tay nàng cũng không ngừng giáng xuống.

Đệ tử Ma môn để trần nửa thân trên thấy vậy thì nhíu mày, khuỵu gối, tung người nhảy lên hệt như đạn pháo, lao thẳng về phía Cuồng Nhiên Hỏa, thế nhưng lại bị Lôi Lang ở giữa không trung chặn lại, hai bên lăn lộn va vào bức tường, tạo thành một cái hố lõm sâu.

Bình Luận (0)
Comment