Công bằng (3)
Cự Tử hít vào một hơi thật sâu, “Có điều chế độ thi đấu này chẳng công bằng chút nào.
Thực lực tổng thể của đối phương mạnh hơn chúng ta, hơn nữa còn tới muộn hơn mười mấy tiếng đồng hồ, nhân cơ hội chúng ta đang đấu đá nội bộ để ra tay đánh lén.
Điều quan trọng nhất là, dường như bọn họ đều đã biết giá trị của cánh cửa, làm xong công tác chuẩn bị đoàn kết nhất trí, cùng đánh giặc ngoài từ lâu.
Dù cho phần thưởng không được tính riêng, hệ thống này cũng vướng phải hiềm nghi là thiên vị.”
“Ừm, thế nhưng thực ra việc chúng ta đến trước mười mấy tiếng đồng hồ cũng là một loại ưu thế.”
Lý Ngang thản nhiên nói: “Có lẽ khoảng thời gian này là để chúng ta thu thập tin tức, thu hoạch năng lượng dạng hổ phách trên bức tường tại phần rìa của Thế Giới Thất Lạc.”
Hắn lấy mấy cuốn manga màu “Khi Những Vì Sao Trở Về” ra khỏi túi áo khoác trắng.
Thái Hạo và Dawn cũng lấy ra mấy cuốn manga mà bọn họ thu thập được.
“Bằng cách này, chúng ta có thể góp đủ…”
Lý Ngang mở một cuốn manga ra, song lại nghe thấy Đan Thần Tử thở dài, chậm rãi nói: “Công bằng…
Các ngươi có thật sự biết công bằng là gì không?”
Bởi vì thiếu lương thực, không thể nuôi nổi con cái, mà lựa chọn bán linh căn của mình, hay nói cách khác là gân của người mẹ nghèo đói cho ‘Tiên môn’;
Sống trong khu vực linh mạch khai thác quặng, cực nhọc lao động vì để đào ra linh thạch cho Tiên môn, bị ép uống nước bẩn, hít không khí ô nhiễm, trơ mắt nhìn cơ thể mình dần biến dị, trước bốn mươi tuổi tiếp nhận sự thanh lọc của Tiên môn.
Vì để sản xuất lương thực, tự nguyện tu hành công pháp ‘Thực Thân Thiên Địa’, biến mình thành một cây thịt, cắt thịt của mình, cung cấp thức ăn cho bách tính khắp thành với tư cách là ‘tu sĩ Tiên môn’.
Hàng trăm thành phố, hàng triệu dân chúng trong thế giới Ma Quỳ đều có tư cách nói hai chữ ‘công bằng’ này hơn các ngươi.”
Đan Thần Tử bình tĩnh nói: “Vì để sinh tồn, không liên quan đến thiện ác.”
Hắn siết chặt trường kiếm trong tay, kiếm trận hoa sen phía sau lưng lại khởi động.
Nói nhiều cũng vô ích, hai bên đều không muốn lùi bước, vậy thì chỉ có kẻ thắng mới có tư cách nói đến công bằng chính nghĩa.
Kiếm trận hoa sen của Đan Thần Tử như thể một loại tín hiệu nào đó.
Tăng nhân nhắm mắt kết thành thủ ấn, Phật quang sau lưng lóe lên.
Thư sinh cầm sách lẩm bẩm, phóng ra chú pháp.
Song hồ ly Thanh Khâu, lại biến mất tại chỗ.
“Tản ra!”
Thái Hạo biến sắc, hét lên một tiếng.
Tất cả mọi người theo bản năng tránh sang một bên, Cuồng Nhiên Hỏa còn tiện tay kéo theo Umberlee và cả Alena đang giúp Umberlee giải trừ trạng thái bị khống chế.
Giây tiếp theo, vị trí mà tất cả mọi người vừa đứng lúc ban đầu vang lên một tiếng nổ tung.
Một lượng lớn cát bụi bay lên khỏi mặt đất, biến thành một đôi bàn tay khổng lồ.
Thư sinh cầm sách niệm chú, khống chế đôi bàn tay bằng cát kia tóm lấy Cự Tử cách đó gần nhất.
Cự Tử không kịp né tránh, chỉ có thể ném một mảnh gỗ được điêu khắc tinh xảo ra, triệu hồi một con rối gỗ hình rắn dài gần bốn mươi mét.
Rắc.
Một bàn tay cát bụi khổng lồ bóp chặt vị trí bảy tấc trên cơ thể con rắn, khiến nó không thể cử động được.
Một tay khác tiếp tục chộp về phía Cự Tử.
Bàn tay cát trông có vẻ chậm nhưng thực tế lại rất nhanh, gió lốc cuộn trào trong lòng bàn tay, tạo thành mắt bão, hút chặt lấy Cự Tử, không để hắn trốn thoát.
Thái Hạo triệu hồi rồng khí, thử nghĩ cách cứu viện, nhưng lại bị một thanh trường kiếm ngăn cản.
Vút vút…
Năm thanh phi kiếm khác bay đến, ngăn cản đám người Trạm Lư và Bạch Hạo Chính đang cố gắng giải cứu Cự Tử.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đan Thần Tử búi tóc rối tung, đạo bào bay phấp phới, cả người lơ lửng giữa không trung, đôi mắt sáng ngời.
Khí hải của Đan Thần Tử hệt như vô tận, cho phép hắn không ngừng vắt kiệt linh lực bàng bạc trong cơ thể.
Tương ứng với điều đó, tốc độ, sức mạnh và lực sát thương của cả sáu thanh phi kiếm đều được tăng lên vài bậc so với trước đó.
Nhiên Huyết thuật…
Tăng nhân nhắm mắt lặng lẽ thở dài một tiếng, môn công pháp này của Ly Vi Sơn chẳng khác nào Thiên Ma giải thể, giúp người sử dụng nó có thể vắt kiệt sức mạnh trong một khoảng thời gian ngắn, cường hóa công lực lên gấp đôi hay thậm chí là gấp vài lần.
Thế nhưng cái giá phải trả cho việc sử dụng công pháp này…
Gân mạch đứt lìa, nguyên khí hao tổn, không còn khả năng tu hành, nếu không may mắn còn sẽ hồn phi phách tán, không được vào luân hồi.
Sáu thanh phi kiếm với hình dạng khác nhau lần lượt giữ chân Thái Hạo, Trạm Lư, Bạch Hạo Chính, Kỳ Diện Toàn Thiên, Tinh Vân và Liễn Vô Đãi.
Lưỡi kiếm xé rách bầu trời, liên tiếp chém về phía người chơi trong tiếng xoẹt xoẹt tốc độ cao và âm thanh không khí nổ tanh tách vang dội.