Quản lý (2)
Cái bóng của Hoenheim từ từ đứng dậy, nhìn về phía đám người Lý Ngang, nhanh chóng nói: “Các ngươi tới rồi, cũng đã nghe thấy nhắc nhở của hệ thống, hiện giờ chỉ còn lại mấy người chúng ta thôi.”
Thái Hạo nhíu mày nhìn xung quanh, thích ứng với trạng thái ảo ảnh, nói: “Các ngươi đang…”
“Hoang Sư ở phía đối diện là Thú Vương yêu ma, cũng chính là thủ lĩnh của đám tu sĩ dị vực lần này.”
Hoenheim nhanh chóng nói: “Nó để thuộc hạ mở lối thoát hiểm, tăng tốc độ để đám xúc tu kia nghiền nát các tầng của Thế Giới Thất Lạc.
Bọn ta tranh thủ cơ hội vừa rồi, cắt đứt Phược Thiên thằng, để tất cả những người chơi bị bắt giữ an toàn đầu hàng rút lui khỏi trận đấu… Bọn họ không đủ thực lực, hơn nữa trước khi bị bắt giữa đều đã bị hút mất linh lực, ở lại đây cũng sẽ chỉ trở thành gánh nặng…”
Thái Hạo gật đầu, nhanh chóng nói, “Vậy những người khác đâu…”
Bảy người đứng ở đây cộng thêm bảy người chơi bị phong ấn trong trường lực trì trệ rõ ràng không đủ con số năm mươi người như trong thông báo của hệ thống.
Dù tính thêm cả đám người không rõ còn sống hay đã chết như David và Abe thì cũng không đủ.
Chân Lý Chi Trắc trong trạng thái ảo ảnh liếc mắt nhìn đồng hồ cát đang đều đặt chảy xuống trong tay, thản nhiên nói: “Ta nhận được tin tức, có năm mươi chiếc xúc tu đang đánh sập các tầng, hiện tại đang phân bố ở các tầng khác nhau. Nếu như tầng trên tiếp tục sụp đổ, vậy thì sớm muộn gì toàn bộ Thế Giới Thất Lạc cũng sụp đổ, đè chết tất cả mọi người.
Ta bảo Thiên Tinh Họa Thổ tập hợp tất cả những người chơi còn sống sót lại càng nhiều càng tốt, thế nhưng hiện giờ còn bao nhiêu người thì rất khó nói.”
Hoenheim gật đầu, nghiêm túc nói: “Đám người mặc áo choàng xám xung quanh lối thoát hiểm đang điều khiển xúc tu, có lẽ đó là mục đích cuối cùng của bọn chúng, nhưng ta lại không biết nguyên do… Các ngươi còn lại bao nhiêu sức chiến đấu?”
Thái Hạo cười khổ: “Bốn mươi phần trăm.”
Cuồng Nhiên Hỏa nghiêm túc nói, “Năm mươi phần trăm.”
“Năm mươi phần trăm.” Trạm Lư mím chặt môi, suy nghĩ một lúc rồi sửa lại: “Có khả năng không đến.”
“Chín mươi phần trăm?”
Umberlee xoa cái cằm trơn bóng của mình, đau khổ nói: “Hầy… giáo sư nói nhất định phải chiến thắng cuộc thi… Phiền phức ghê.”
Giáo sư?
Hoenheim liếc nhìn đối phương, trước đó hắn đã từng nghe nói đến vị “giáo sư” đứng sau tổ chức Syndicate, đáng tiếc đến bây giờ vẫn chưa biết thân phận của người đó.
Nhưng bây giờ không phải là lúc thăm dò thông tin tình báo, vì vậy hắn đưa mắt nhìn qua phía Lý Ngang.
“Ta sao?”
Lý Ngang ngẫm nghĩ chốc lát, “Chắc là năm mươi phần trăm, có điều khả năng cao là ta không giúp ích được gì.”
“…”
Hoenheim gật đầu, không hỏi nữa… Hắn đã từng đọc tư liệu, biết được người đội đầu rồng mặc áo khoác trắng này chính là Lý Nhật Thăng, so với đám người ở đây thì sức chiến đấu cá nhân tương đối thấp.
Nhưng mà có thể sống sót đến bây giờ mà vẫn chưa rời đi, chứng tỏ Lý Nhật Thăng khá may mắn và có thực lực, cũng rất tự tin, lúc nhìn thấy Hoang Sư không hề bỏ chạy ngay lập tức.
“Trong ô túi đồ của ta còn hai lọ ma dược trung cấp cuối cùng, có thể hồi phục một lượng linh lực nhất định, ai cần thì lát nữa có thể lấy.”
Chân Lý Chi Trắc liếc nhìn đống cát liên tục rơi xuống trong đồng hồ, nhẹ nhàng nói: “Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, thực lực của Hoang Sư không thua kém gì Michael, may mà mục tiêu của chúng ta tạm thời không phải là nó, mà là giết chết mười mấy kẻ mặc áo choàng xám đang điều khiển xúc tu kia trước…”
Đồng hồ cát chảy xuống hết, thời gian lại một lần nữa tiếp tục trôi.
Những thanh phi kiếm còn lại của Đan Thần Tử bay trong không trung lần lượt lao tới, tấn công về phía Trạm Lư từ bốn phương tám hướng.
Keng keng keng…
Trạm Lư đã chuẩn bị sẵn sàng vung kiếm lên, lưỡi kiếm cương khí dệt nên một tấm lưới kín mít quanh người hắn.
Đồng thời, hắn nhấc két sắt lên bằng tay trái, đột ngột ném về phía Chân Lý Chi Trắc đằng xa.
Con quái vật Shambling Mound dưới chân Chân Lý Chi Trắc mở to cái miệng như chậu máu, nuốt chửng két sắt chứa hộp kiếm của Đan Thần Tử.
Nó gầm nhẹ một tiếng, dây leo mọc ra từ cơ thể cắm xuống mặt đất.
Sau đó đưa theo Chân Lý Chi Trắc bật ngược về phía sau hệt như lò xo.
Mấy người bọn họ đã thương lượng xong xuôi đối sách trong khu vực tạm dừng thời gian của ‘đồng hồ cát quản lý thời gian giao tiếp’.
Ba người là Chân Lý Chi Trắc, Hoenheim và Thái Hạo sẽ cố hết sức để giữ chân Hoang Sư.
Lý Ngang và Trạm Lư sẽ đối phó với Đan Thần Tử.
Cuồng Nhiên Hỏa và Umberlee chịu trách nhiệm giải quyết tăng nhân nhắm mắt.
Tình thế nguy cấp, không một ai dám nói chính xác đám người mặc áo choàng xám bên cạnh lối thoát hiểm sẽ hành động như nào…
Quân chi viện của người chơi Trái Đất hay tu sĩ dị vực tới trước vẫn còn là một ẩn số.
‘Thang Mây Đứng’
Lý Ngang tung kỹ năng, bước lên chiếc thang vô hình, vung ngang cây giáo, đánh bay một thanh phi kiếm, cùng lúc đó một đám thực vật mang theo thần lực vươn ra từ tay hắn, cố gắng trói bản thể của thanh phi kiếm lại.