Biết ơn (2)
Cơn sóng thần cao hơn hai mươi mét được tạo ra bởi đầm lầy và vòi xúc tu hệt như những tòa nhà cao tầng đột ngột đổ ập xuống.
Lý Ngang ngẩng đầu ngước mắt, hít vào một hơi thật sâu, bảng điều khiển người chơi sáng lên, nhưng đạo cụ vật phẩm bên trong đó lại không thể lấy ra, kỹ năng cũng không thể sử dụng.
Điều này có nghĩa là, đây không phải là thế giới hiện thực, mà là chiến trường trên phương diện ý thức trong ấn ký thần linh.
So bì độ bền chỉ của ý chí cá nhân sao…
Lý Ngang tiến lên nữa bước.
Nắm tay.
Đấm ra.
Bụp…
Lớp bùn đầm lầy như thế bị một bàn tay khổng hồ vô hình cắt làm đôi.
Toàn bộ vòi xúc tu bị lõm xuống, hiện lên hình dáng của một nắm đấm.
Lý Ngang dậm chân xuống đất, cơ thể nhảy lên không trung, hai cánh tay hệt như những chiếc chày sắt hung hăng đập xuống, vùi sâu đám vòi xúc tu vào trong bùn.
Trong tâm trí Lý Ngang xuất hiện vô số mảnh ký ức tạo nên nhân cách cá nhân.
Những hình ảnh có vui vẻ, có buồn bã, có giận dữ, có tuyệt vọng, có sung sướng chạy qua trước mắt hắn hệt như đèn kéo quân.
Rất lâu rất lâu trước đây, Lý Ngang cũng từng giận trời trách người, oán hận hoàn cảnh của bản thân, oán hận số phận vô tình tàn nhẫn.
Bùn đen của sự tuyệt vọng phẫn nộ đã tước đoạt tất cả tia sáng hy vọng của hắn, nhấn chìm và bóp nghẹt hắn từng chút một.
Nếu như năm đó không gặp Vương Tùng San và viện trưởng, hắn sẽ trở thành người như thế nào đây?
Có lẽ sau cái chết của tiểu Cường, hắn sẽ trở thành một kẻ xấu xa đến tột cùng, xấu xa đến mức buông bỏ mọi giới hạn, mặc sức làm loạn.
Tận hưởng niềm vui và kích thích do phá hoại và đùa giỡn quy tắc.
Điên cuồng cười lớn, ngắn nhìn thế giới bùng cháy.
Cuối cùng, tự hủy hoại bản thân vì ghê tởm chính mình, tự nguyện chết dưới tay của những “dũng sĩ” chính nghĩa.
Đặt một dấu chấm hết cho vận mệnh bi thảm của cá nhân “Lý Ngang” này.
Lý Ngang xé đôi chiếc vòi xúc tu cuối cùng, trên gương mặt lấm lem bùn đất hiện lên một nụ cười nhạt.
Cơn giận dữ không tên bùng lên cùng với dòng ký ức dần tan biến.
Bình yên, kiên định, biến ơn.
Trong thế giới hiện thực, đôi mắt đục ngầu của Lý Ngang dần trở nên sáng rõ, hắn chậm rãi thở hắt ra một tiếng, nhìn mu bàn tay của mình.
Hình vẽ đầm lầy tam giác ban đầu đã biến mất, thay vào đó là một hộp sọ tuần lộc phủ đầy rêu nằm trên cánh đồng cỏ.
Đây mới là ấn ký thuộc về riêng mình hắn.
“Hả? Mới nãy vừa xảy ra chuyện gì vậy?”
Sài Sài nhấc bàn tay của Lý Ngang lên, nhìn vào dấu ấn hình hộp sọ tuần lộc trên mu bàn tay, hỏi: “Sao lại biến thành hình dạng này rồi?”
“Làm cho cá nhân, đặc biệt hơn một chút.”
Lý Ngang nói ngắn gọn, lấy lại miếng da nhân tạo, che đi ấn ký thần linh mới, nhân tiện búng tay một cái.
Tách.
Ghế gỗ bên dưới hẳn nhanh chóng mọc ra vô số dây leo và hoa tươi, tự động dệt thành hình dạng của một chiếc ghế tựa mềm mại.
Hiệu quả sử dụng thần lực đã cao hơn, mười điểm thần lực có thể làm được những thứ mà trước đó mười lăm thậm chí hai mươi điểm thần lực mới làm được.
Lý Ngang im lặng bóp lá bóp hoa, lòng thanh thản bình yên.
Nếu như tích lũy đủ năm nghìn điểm thần lực, loại bỏ hoàn toàn những hạn chế, sức chiến đấu cá nhân của hắn sẽ tăng vọt đến mức nào đây?
Có lẽ ngay cả Michael cũng không thể với tới.
“Ồ, đúng rồi, còn vấn đề về cuộc thi dự đoán nữa.”
Sài Sài treo vòng hoa vừa mới làm lên bức tường của công xưởng luyện kim, sau đó nói: “Không phải ban đầu hệ thống đã thiết lập cuộc thi giai đoạn này diễn ra trong vòng bảy ngày sao, kết qua mới tiến hành được hai ngày đã kết thúc, bởi vậy cũng chẳng đoán được mấy lần.
Hơn nữa, các mục cần dự đoán có rất nhiều, mỗi một tùy chọn trong đó đều được phân định rất cẩn thận, cực kỳ khó đoán.
Ta và tất cả trùng não chỉ có một người đoán trúng.”
“Phần thưởng là gì?”
“Một món trang bị súng ống đồ trắng phẩm chất phổ thông, có thể tiết kiệm thời gian thay đạn, không có giá trị gì.”
Sài Sài nói: “Trùng não trúng thưởng hiện vẫn đang ở bên kia Thái Bình Dương, có cần bảo nó giao lại không?”
“Không cần, một món đồ trắng mà thôi, không đáng giá.”
Lý Ngang hiện tại đã không thèm để mắt đến những món trang bị phổ thông thậm chí là hiếm, trừ khi đó là một loại đạo cụ có một không hai với hiệu ứng đặc biệt thần ký.
Nói đi cũng phải nói lại, thanh Mãnh Độc đoản đao trước mắt vẫn đang được đặt trong két an toàn tại nơi sâu nhất trong tổ trùng, bình thường chỉ có trùng não nghiên cứu chuyên nghiệp nhất mới được phép nghiên cứu tiềm năng của Mãnh Độc đoản đao trong môi tường hoàn toàn khép kín và cách ly.
Hiện tại Lý Ngang đã thăng cấp lên bán thần, có năng lực khống chế mạnh hơn với việc sáng tạo ra sinh mệnh, cho nên cũng đã đến lúc loại bỏ những hạn chế của thanh Mãnh Độc đoản đao, tăng tần suất thí nghiệm lên.
Lý Ngang giữ suy nghĩ này trong lòng, quay trở lại trước bàn máy tính, lại tiếp tục xem xét.