Thế nhưng Lý Ngang vẫn cảm nhận được rõ ràng rằng, năng lượng trong cơ thể hắn đã thiếu hụt mất một phần – dùng để tạo nên giáo Bá Giả Hoành Lan và tung kỹ năng ‘Thang Mây Đứng’.
Rốt cuộc thì… điều gì đang xảy ra?
Thế giới dữ liệu?
Hắn hoang mang vắt óc suy nghĩ, sức mạnh siêu phàm mạnh mẽ bắt nguồn từ chính bản thân hắn chẳng những không đem lại cảm giác an toàn, trái lại còn làm nảy sinh nhiều nghi ngờ hơn.
Lý Ngang suy nghĩ chưa được bao lâu thì giây tiếp theo, mười hai ngọn đèn rọi đồng loạt chiếu tới, nhắm thẳng vào hắn.
Cộp!
Lý Ngang bước nhẹ trên mặt đất, nhẹ nhàng lướt về phía trước, né tránh ánh sáng của đèn rọi.
Đồng thời, hắn lấy ra một khẩu súng máy từ ‘nhẫn hải tặc vũ trụ FTL’, cầm nó bằng một tay rồi thản nhiên bắn phá đèn rọi.
Phụt phụt phụt phụt phụt.
Ngọn lửa phun ra từ nòng súng, những viên đạn hạng nặng xoay tròn và bắn vào chao thủy tinh của đèn rọi, chẳng những không xuyên qua được mà còn dội ngược lại rồi bắn tung tóe khắp nơi trong không gian rộng lớn.
Nơi này có vấn đề gì đó.
Thần lực Đầm Lầy mạnh mẽ của Lý Ngang quét qua toàn bộ không gian, nhưng lại không phát hiện ra hơi thở của bất kỳ sinh vật nào.
Dị năng tâm linh cũng phản hồi rằng không kiểm tra thấy dao động tinh thần của bất kỳ sinh linh có trí tuệ nào.
Lý Ngang bước trên những bậc thang vô hình được tạo ra bởi Thang Mây Đứng, sau đó lao về phía cánh cửa màu nâu nhanh như chớp.
Thế nhưng mỗi khi hắn tiến thêm mười mét, cánh cửa kia sẽ lại lùi về phía sau hai mươi mét, khoảng cách giữa hai bên chẳng những không giảm mà còn tăng lên.
Hoàn cảnh không rõ, tình trạng kỳ lạ.
Ầm ầm ầm!
Trần nhà đột nhiên bị nâng lên, một lượng lớn người máy nhảy xuống từ khoảng không gian tối đen như mực bên trên trần nhà.
Những cỗ máy này tổng thể có màu xanh lam, cao hai mét, tứ chi mảnh khoảnh, tấm khiên màu trắng bao phủ toàn bộ cánh tay, cơ thể cũng như các bộ phận khác, khuôn mặt đều là những gương mặt nam không có gì đặc biệt giống như CG điện tử.
‘Đã phát hiện, chương trình xâm nhập của bên ngoài.’
‘Chiến lược: Trừ khử.’
‘Đang thực thi…”
Tất cả đám người máy đều nói tiếng anh một cách máy móc, đôi mắt của bọn chúng chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, trên tay xuất hiện trường kiếm và khiên, bao vây lấy Lý Ngang.
“Đợi đã! Đám người máy các ngươi, ta tới đây là vì nền hòa bình…”
Lý Ngang giơ cao hai tay và nói một cách chân thành, như thể ngay cả hắn cũng có thể nhìn thấy nụ cười thân thiện trên gương mặt mình.
Xoẹt…
Màn mưa kiếm dày đặc hệt như một bức tường thành đổ ập xuống, đám người máy ở hàng đầu đẩy tấm khiên về phía trước, cố gắng phong tỏa đường rút lui của hắn.
Lý Ngang đạp lên mặt đất, tung kỹ năng Thang Mây Đứng, tung người nhảy lên, né tránh trận chiến, trong miệng nói không ngừng, “Người máy không đánh người máy, anh em đồng bào à, đừng thấy ta mặc quần áo, thật ra ta cũng là một người máy hình người.
Ta họ Prime tên Optimus, cùng một dây chuyền sản xuất với Alita, Arale, Atom, cùng thuộc ‘gia tộc A”.
Người hầu của ta là Chii, bạn của ta là Doraemon.
Thứ ta thích nhất là virus ‘gấu trúc thắp nhang’ và ‘ngựa Troia’.
Dầu máy là máu của ta, chip là bộ não của ta.
Rung chuông một lần! Đẩy cần gạt, khởi động pít-tông và bơm…”
Trước tình thế không rõ, Lý Ngang không muốn liều lĩnh khai chiến.
Thế nhưng dù hắn có nói gì, dù có chứng minh gốc gác người máy của mình như thế nào thì đám máy móc phía đối diện vẫn tấn công mãnh liệt, chồng chất lên nhau tạo thành một chiếc thang để đánh tới.
Ngay cả khi hắn thực hiện một điệu nhảy máy móc vô cùng sống động trên không trung thì cũng không có tác dụng gì.
Biểu cảm của Lý Ngang – người đang bị bao vây, dần trở lên lạnh lùng.
Hắn vung giáo tới, dưới buff của thần lực cuồn cuộn, giáo Bá Giả Hoành Lan hệt như một cây chùy công thành, quét tung đám người máy đang lao tới sang hai bên, khiến chúng đập mạnh vào bức tường, vỡ nát thành một đống sắt vụn.
Khẩu súng lục ổ xoay Colt bắn liên tiếp, viên đạn phá ma thực thể hóa bắn trúng lồng ngực người máy, khiến cơ thể nó nổ tung.
Cạch cạch.
Đám linh kiện máy móc vỡ nát đang run rẩy uốn éo trên mặt đất bắt gặp nhau, mà những phần đã hư hỏng hoàn toàn cũng nảy lên, chậm rãi di chuyển về phía nhau, như thể chúng đang từ từ lắp ráp và khôi phục lại như ban đầu.
Mãi cho đến khi Lý Ngang dùng dây leo thực vật được sinh ra từ thần lực Đầm Lầy để xé nát, hoặc khi bị thuật Thập Chỉ Giải Ly đánh trúng và ăn mòn, chúng mới hoàn toàn dừng lại và không động đậy nữa.
Thế nhưng càng đánh, lại càng nhiều…
Lý Ngang như hổ tiến vào chuồng cừu, dễ dàng xuyên thủng tuyến phòng ngự của hàng trăm người máy, đi đến đâu mặt đất cũng bị xới tung, hỗn độn và đầy hố, hệt như bị máy bay ném bom oanh tạc.
Tuy nhiên trong tầm mắt có thể nhìn thấy, càng ngày càng nhiều người máy từ trần nhà lao xuống, hoàn toàn không có dấu hiệu kiệt sức nào.