Âm mưu (4)
Người Gửi Thư và Ohm đã lên kế hoạch này ít nhất một năm.
Bọn họ ngầm sửa đổi hệ thống ra quyết định tự động tại Venezuela một cách tinh vi, đưa ra những mệnh lệnh chính phủ có lợi cho bọn họ cũng như phân bổ tài nguyên, phân chia lợi ích, điều phối người liên lạc, xây dựng nên những tập đoàn bù nhìn.
Một số lực lượng vũ trang tại địa phương đã nhận được một khoản tài chính từ nước ngoài, bọn họ còn luôn tin rằng bản thân nhận được sự viện trợ của cơ quan tình báo Hoa Kỳ từ phía sau, thế nhưng trên thực tế, chủ mưu sau màn hoàn toàn là Người Gửi Thư.
Lý do tại sao mà Ohm lại đến Venezuela đầy bất ổn vào ba tháng trước, rất có khả năng là Người Gửi Thư đã hứa hẹn với hắn rằng sẽ để hắn trở thành vị vua không ngai vàng của Venezuela – mà tại nước Hoa Kỳ trong thế giới thực, hắn chỉ là một nhân viên bán xe cũ không chút địa vị.
Hắn nghĩ rằng, thay vì lên mạng ăn cắp một nghìn đô la trong sự thấp thỏm sợ hãi, chi bằng đến Venezuela, trở thành một tỷ phú danh chính ngôn thuận, sở hữu nhà lầu xe sang, sống một cuộc sống xa hoa mà không cần phải lo lắng về việc tên thật của mình bị vạch trần – hệ thống quân đội của Venezuela đều đã nghe theo mệnh lệnh của hắn, cho nên hắn không còn cần phải giấu diếm gì nữa.
Đáng tiếc…”
Thomas dừng lại, sau đó chậm rãi nói tiếp: “Bạo động quân sự tại Venezuela sắp kết thúc, thế nhưng ta lại không thể tìm thêm bất kỳ tin tức nào về Ohm.
Mà tại Venezuela, cũng không có tỷ phú nào mới xuất hiện.
Ohm, có lẽ đã rơi vào cái bẫy của Người Gửi Thư, chết rồi.
Ohm trong lâu đài cổ, chỉ là một cái vỏ rỗng do Người Gửi Thư thao túng.
Điều tồi tệ nhất là…”
Giọng nói của Thomas nghe có vẻ cực kỳ chua xót: “Ta của thế giới thực, lại đang sống ở Venezuela.”
“Đúng ra ta nên rời đi sớm hơn mới đúng.”
Thomas nản lòng thoái chí, yếu ớt nói: “Lực lượng vũ trang phản loạn đã phong tỏa thành phố của ta, đường biển, đường bộ cũng như đường hàng không đều dừng hoạt động, ngay cả đường bờ biển và những con đường nhỏ cũng có rất nhiều trạm kiểm soát.
Ta còn cho rằng đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Thế nhưng sau khi phát hiện Ohm sống chết không rõ, ta mới hiểu ra, đây chính là một cái bẫy.
Một cái bẫy dành riêng cho phù thủy.
Nếu như Người Gửi Thư thật sự muốn thống trị thế giới thông qua hệ thống thông tin và dữ liệu, vậy thì những kẻ không vâng lời nhất, mạnh mẽ nhất, có khả năng phát hiện ra hắn nhất như chúng ta chắc chắn sẽ là vật cản trên con đường phía trước của hắn – hắn hoàn toàn không cần nhiều người chia sẻ quyền lực với mình đến thế.
Ohm đã chết, Người Gửi Thư lại bắt đầu chỉ huy lực lượng vũ trang, tìm kiếm thành phố nơi ta đang ở, có lẽ không bao lâu nữa sẽ đến được khu vực mà ta sống.”
Thomas chậm rãi thở hắt ra: “Ta không thể liên lạc với cơ quan tình báo của Hoa Kỳ, bởi vì hắn nhất định đã điều khiển vệ tinh giám sát ở quỹ đạo Trái Đất tầm thấp, thâm nhập vào mọi ngóc ngách tại Venezuela.
Một khi đặc vụ của cơ quan tình báo Hoa Kỳ hành động, muốn đưa ta đến nhà an toàn, hắn sẽ lập tức khóa chặt vị trí của ta, thậm chí có thể phóng tên lửa phá hủy cả thành phố nơi ta đang sống để bịt miệng.
Ngoài ra, ta cũng không thể xác định được mức độ thâm nhập vào cơ quan tình báo Hoa Kỳ của Người Gửi Thư – có lẽ bản thân Người Gửi Thư chính là thành viên nội bộ của cơ quan tình báo, hoặc là một hệ thống trong bóng tối phía sau cánh cửa.
Bọn họ không cam lòng với sự suy tàn quyền bá chủ của Hoa Kỳ, cho nên mới âm thầm lật đổ các thế lực khác một cách hiểm độc.
Khả năng cao là những điều này đều đang lừa ta, hắn chỉ đang đợi ta hoảng sợ, sảy chân rơi vào bẫy.
Cách duy nhất của ta hiện giờ chính là tìm ra tên thật của hắn trước khi hắn tìm thấy ta.
Sau đó dùng tên thật của hắn để đe dọa hắn.
Thế nhưng…
Nếu như ngươi nghe thấy những lời nhắn này, điều đó chứng tỏ kế hoạch của ta đã thất bại rồi.
Kết cục của ta, không cần nói cũng biết.”
Thomas cười khổ, nói: “Bạn chí cốt của ta à, bây giờ ngươi có ba lựa chọn.
Lựa chọn thứ nhất là ngồi tại chỗ giả bộ như không có chuyện gì xảy ra. Sau khi đoạn ghi âm kết thúc, rời khỏi tòa lâu đài, che giấu cho thật tốt, thông báo cho cơ quan tình báo của các quốc gia khác nhau, để bọn họ tăng cường tìm kiếm tung tích của Người Gửi Thư – đất nước Venezuela tương đối nghèo và lạc hậu, không có ý nghĩa chiến lược quốc tế, các cuộc bạo loạn diễn ra ở đây rõ ràng là một cuộc thử nghiệm, một sự mô phỏng quy mô lớn nhằm lật đổ các thực thể chính trị khác.
Một phù thủy tại nước ngoài có thể làm cho hệ thống ra quyết định tự động tại tất cả các khu vực trên thế giới làm việc cho hắn mà không cần động một ngón tay, điều đáng sợ này chắc chắn có thể khiến các cơ quan tình báo của tất cả các quốc gia phải hành động nhanh chóng.