Lý Ngang lắc đầu:
- Những tên nghiện ngập kia sẽ không ngu đâu, chắc là hiện tại bọn chúng đang ở đầu cầu thang tầng sáu chờ chúng ta đi lên.
Những tên băng đảng rải rác ở mỗi tầng không phải là những kẻ ngu ngốc, khi từng người một bị mất liên lạc qua bộ đàm, bọn chúng đã bắt đầu có ý thức rút lui về phía sau, tập trung trên tầng sáu.
Dù sao bọn chúng cũng đã trải qua huấn luyện quân sự cơ bản, tuy không tinh nhuệ nhưng họ vẫn có thể phân bổ vũ khí hạng nhẹ và hạng nặng và đan lưới hỏa lực chéo.
Tòa nhà hình chữ "phương" nói lớn thì cũng không lớn, nói nhỏ cũng không phải nhỏ, chỉ cần mai phục có cầu thang bộ và lối vào thang máy ở tầng sáu, tiểu đội đặc chủng tác chiến khó có thể xông lên.
Tình hình lúc này đang đi vào bế tắc, càng kéo dài thì khả năng cao nhưng tên trùm ma túy khác của thành phố Malawi sẽ phái người tới tiếp viện.
Các thành viên của tiểu đội S.W.A.T nhìn Lý Ngang đẩy cánh cửa gỗ ra, đi theo sau hắn vào trong nhà.
Căn phòng này đã bị quét sạch, có xác của tên nghiện trên mặt đất, Lý Ngang đá văng một phát, kéo rèm cửa sổ lên, cùng đồng đội lấy tủ lạnh, ghế sô pha, bàn chặn kín ở cửa.
Tạm thời đã an toàn, những đặc vụ thở phào nhẹ nhõm, những thành viên bị thương nhẹ băng bó cho những người bị thương nặng.
Những đặc vụ còn lại thì ngồi chồm hổm trên đất cùng với Lý Ngang, cầm lấy bản vẽ kiến trúc của tòa nhà mà mô phỏng.
- Nếu tình hình càng kéo dài, sẽ càng bất lợi cho chúng ta.
Lý Ngang nói:
- Có thể bọn chúng sẽ có lực lượng tiếp viện bất cứ lúc nào, nếu chúng ta cứ đi dọc theo cầu thang đi lên như vậy, e là vừa lộ đầu ra thì đã bị các loại súng pháo bắn thành mảnh vụn.
Hiện tại chúng ta cần phải xốc lại tinh thần một lần nữa, nghĩ ra cách để phá bỏ vòng vây.
- Còn, còn phải tiếp tục chấp hành nhiệm vụ sao?
Một thành viên đặc chủng có khuôn mặt non nớt lắp bắp nói:
- Chúng ta có thể trốn ở đây, chờ người trong cục trợ giúp...
Đội trưởng Manny Pacquiao liếc nhìn hắn, bất lực lắc đầu, nói:
- Chúng ta không có, vừa rồi tôi đã liên hệ trong cục, nhưng không nhận được phản hồi.
Trùm ma túy ở thành phố Malawi tràn lan, từ thành viên đặc chủng cơ sở tới cục cao cấp, tất cả đều hưởng lợi từ trùm ma túy, bọn họ trông cho chúng ta chết còn không kịp huống chi tới đây trợ giúp.
Manny Pacquiao dừng lại một chút, nhìn vẻ mặt các đồng đội tái nhợt xung quanh, nói yếu ớt:
- Santos Aki là em trai cưng của thủ lĩnh phản quân Kruz Aki.
Hiện tại bọn phản quân ở ngoài thành, có thể tấn công vào nội thành bắt cứ lúc nào.
Hiện tại trong cục cũng không có khả năng sẽ tới đây để viện trợ.
Nếu như không phải sợ sau này phải xử lí quá nhiều người, e là hiện tại trong cục đã lái xe tới đây, giúp Tamar Riadi "tiêu diệt" chúng ta.
Trong phòng khách trầm lặng, tâm tình của đặc chủng đã tuyệt vọng nay lại càng thêm tuyệt vọng, Lý Ngang nhìn Manny Pacquiao trằm lặng.
Này này, anh bạn, anh có chắc là mình không phải do bọn địch ép tới đây để làm suy sụp tinh thần của chúng tôi đấy chứ?
- E hèm.
Lý Ngang hắng giọng, nói với đồng đội:
- Hiện tại chúng ta chỉ có thể dựa vào bản thân, trước tiên kiểm tra lại trang bị một chút, những đặc chủng có thể hành động."
Trong phòng khách có mười hai đặc chủng còn sống, trong đó có sáu người bị thương nặng, bốn người thương nhẹ, có thể tự do hành động thì chỉ còn năm người.
Súng đạn cũng không thiếu, súng trường SCAR-H, súng tiểu liên HK-MP4 A2, súng ngắn M4 Super 90, tấm chắn cầm tay chống đạn nhẹ và hai súng phóng lựu FN40GL có thể gắn dưới súng trường SCAR-H.
Gộp lại thì Lý Ngang có thể thành lập một đội năm người có thể tác chiến.
Đầu tiên là Thuẫn Ca, người đang cầm một chiếc khiên chống nổ và một khẩu súng lục giảm thanh, có nhiệm vụ phòng thủ trước sự tấn công của kẻ thù.
Vị trí thứ hai là người cầm súng tiểu liên, chịu trách nhiệm áp chế sự tấn công trong phạm vị gần.
Vị trí thứ ba là Lý Ngang, người cầm khẩu súng trường SCAR trang bị súng phóng lựu, người chịu trách nhiệm bắn tầm xa.
Vị trí thứ tư thì cầm một khẩu súng ngắn và chịu trách nhiệm cưỡng chế phá cửa và chống lại các khu vực gần.
Vị trí thứ năm cũng đang cầm một khẩu súng trường SCAR và có nhiệm vụ báo động kẻ thù từ phía sau.
Một đội tác chiến tạm thời gồm năm người được thành lập nhanh chống, việc làm kế tiếp là nghĩ cách để loại bộ tên sniper của định ở trên cao.
Bây giờ bọn địch đã theo dõi cầu thang của tầng năm, lúc này nếu đi ngang qua hành lang, rất dễ bị súng bắn.
Lý Ngang lấy bộ đàm ra, liên lạc với sniper của tiểu đội đặc chủng tác chiến, sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, đã xác nhận được tin tức của sniper của bọn đích.
- Có ít nhất bốn người, tất cả đểu sử dụng súng bắn tỉa SVD, một người ở tầng tám bên trái tòa nhà '匚', một người ở tầng bảy bên phải, một người ở tầng cao nhất của tòa nhà ở phía xa, và vị trí của cái còn lại là không xác định.
Lý Ngang tự lẩm bẩm, lấy ra ba chiếc máy bay không người lái Mavic Pro Platinum từ trong ba lô.
Trên mỗi chiếc máy bay không người lái, đều quấn một quả lựu đạn bằng sợi tơ.
Sợi tơ giữ móc kéo của lựu đạn, chỉ cần một cái rung động mạnh là có thể làm rơi lưu đạn xuống đất và kích nổ/
Lý Ngang lấy ra ba chiếc điện thoại thông minh, bày ra ngay ngắn trước mặt, kết nối chúng với máy bay không người lái.
Màn hình điện thoại di động hiện ra hình ảnh máy bay không người lái thu được, Lý Ngang kêu đồng đội mở nhẹ rèm cửa, ngón tay bấm vào màn hình điện thoại như chơi đàn piano.
Ba chiếc máy bay không người lái như chim bay, nhẹ nhàng bay ra khỏi cửa sổ, mỗi chiếc bay theo các hướng khác nhau.
Nhờ bản tính nhanh nhẹn và sự thông minh đạt mức tám, mười ngón tay của Lý Ngang không ngừng bấm, mỗi ngón tay như đang tự chủ, điều khiển máy bay không người lái hoạt động lùi, tiến, lên xuống một cách thuận lợi.
Bọn sniper của địch núp ở bên trong tòa nhòa, nhìn thấy chiếc máy bay không người lái đi qua khoảng đất trống ở giữa tòa nhà chung cư hình chữ "phương" đang lao thẳng đến.
WTF? Thứ quỷ quái gì vậy?