Khác xa (2)
Trong khi đó, nếu như đưa bốn cốc nước 25°C cho học sinh tiểu học và trung học ở Hoa Kỳ, bọn họ có thể đổ bốn cốc nước vào nhau mà không cần đun nóng để trực tiếp tạo ra một cốc nước 100°C.
Sự cứng nhắc của giáo dục nhồi nhét theo hướng thi cử đã tạo ra sự lệch lạc trong tư duy.
Học sinh tiểu học và trung học của Hoa Kỳ đều có tố chất, trong thư viện còn được đặc biệt sử dụng ống giảm thanh.
Ngược lại tại thành phố Ân, nhiều học sinh thậm chí còn không biết cách lắp súng lục Glock trước khi huấn luyện quân sự.
Khoảng cách lớn trên phương diện tố chất này khiến một tác giả như ta phải tỉnh ngộ, cau mày, rơi vào trầm tư.
“Chính là cảm giác này.”
Vương Tùng San gật đầu, nói: “Ngươi cũng đọc ‘Ý Lâm’ không ít đâu nhỉ.”
“Ta đọc một thùng trong thư viện luôn ấy.”
Lý Ngang mỉm cười, “Với vốn kiến thức, năng khiếu văn chương và kỹ năng viết lách của ta, ngay cả khi không phải là một nghệ sĩ, ta cũng thừa sức trở thành một KOL dẫn dắt dư luận.
Chẳng hạn như ‘việc tiêu thụ thịt, trứng và sữa của người phương Đông ảnh hưởng đến sự tàn lụi của rừng mưa nhiệt đới ở Brazil’, ‘ăn quá nhiều thực vật biến đổi gen sẽ sinh con da đen’ hay ‘iPhone mới không kèm cục sạc, quá thân thiện với môi trường và yêu Trái Đất, ta đã giải quyết được vấn đề của mình rồi còn ngươi thì sao’ bla bla…
“À,” “
Vương Tùng San trợn mắt nhìn Lý Ngang một cái, thuận miệng hỏi hắn: “Đúng rồi, vậy vào những ngày nghỉ sắp tới này ngươi có sắp xếp gì hay không?”
“Sắp xếp...”
Lý Ngang khẽ nhíu mày, “Để ta suy nghĩ lại đã.”
Trước kia vào ngày nghỉ, Lý Ngang thường sẽ tìm vài công việc lặt vặt để ngụy trang, cũng tận dụng khoảng thời gian nghỉ giữa các công việc bán thời gian để tiến hành “đi săn” khắp nơi.
Hiện tại tất cả con mồi trong danh sách đã được kiểm kê hoàn tất, hiếm khi hắn rảnh rỗi, hơn nữa cũng cũng không thể tham gia vào nhiệm vụ thông thường bị các tổ chức lớn lũng đoạn trong thế giới thực, khả năng cao là phải ở lại trong công xưởng luyện kim và thế giới cánh cửa.
Lý Ngang đặt cuộn băng dính một mặt trong suốt và cây bút chì lên bàn, thản nhiên nói: “Ừm... ta phải đi kiếm một vài việc làm thêm giống như trước đây thôi.”
Vương Tùng San nhướn mày, “Ngươi vẫn còn đi dạy thêm tại nhà học sinh à?”“Đúng vậy, thời gian kiểm tra cuối kỳ của học sinh trung học lẫn học sinh tiểu học ở thành phố Ân đều sớm hơn chúng ta. Tất nhiên kết quả thành tích thi cử cũng sẽ có sớm hơn. Điểm trung bình các môn của nhóm học sinh mà ta đang dạy thêm hiện tại đã tăng lên hai mươi phần trăm, các bậc phụ huynh sống trong những căn biệt thự sang trọng và lái những chiếc xe đắt tiền đều hết lời khen ngợi ta.”
Lý Ngang thờ ơ gãi đầu, nói: “Thật ra ta cũng không có bí quyết đặc biệt gì, chỉ là thông qua quá trình quan sát rồi tiến hành phân tích tâm lý đối với học sinh tiểu học và trung học do ta quản lý. Mô tả và phác thảo đặc điểm tâm lý của bọn họ, từ đó ta có thể hiểu rõ suy nghĩ thật sự sâu thẳm trong lòng đối phương.
Chẳng hạn như những học sinh thiếu thốn tình yêu thì luôn muốn có được sự chú ý của cha mẹ; những học sinh tự ti nhưng luôn muốn có được sự công nhận của người khác; những học sinh e ngại sự thất bại cho nên chán ghét học tập thi cử…
Sau khi hiểu được suy nghĩ thật sự của những học sinh do ta dạy thêm, ta sẽ thông qua lời nói cũng như các hình thức đào tạo hỗ trợ khác, giúp cho những học sinh đó xây dựng được tâm lý ỷ lại đối với việc học tập, hình thành nhận thức tâm lý ‘chăm chỉ học tập để có được sự vui vẻ’.
Dần dà, học sinh chỉ cần vừa nhìn thấy cây bút chì, nghe được tiếng chuông vào học hay chạm đến trang sách giáo khoa, ngửi thấy mùi hương của trang giấy thì ngay lập tức sẽ có tín hiệu kích thích dẫn truyền đến thần kinh và đại não, làm cho đại não sinh ra cảm giác vui vẻ, không tự chủ được đắm chìm trong cảm giác vui vẻ khi được học tập.
Mà cố gắng học tập như vậy, tất nhiên là có thể nhận được thành tích tốt rồi.”
“Ồ ồ,”
Vương Tùng San khẽ gật gật đầu nhưng cơ bản nàng không hiểu gì cả, chỉ cảm thấy những điều hắn nói nghe có vẻ rất lợi hại. Một lát sau nàng đột nhiên phản ứng kịp: “Ừm? Đây không phải là học thuyết phản xạ có điều kiện của Ivan Petrovich Pavlov hay sao? Ngươi đang tiến hành dạy thêm theo phương pháp huấn luyện chó đấy hả?”
“Con người cũng chỉ là một loài trong số các loài động vật, chẳng qua chỉ là hơi cao cấp hơn một chút mà thôi.”
Lý Ngang bĩu môi nói: “Sinh lý học thần kinh và sinh lý tâm lý học có thể áp dụng được cho động vật thì không có lý do gì là không áp dụng được cho con người.
Tiếp nhận phụ đạo tâm lý của ta, niềm vui trong học tập còn tốt hơn nhiều so với niềm vui trong trò chơi điện tử hay từ những thứ kích thích khác.