Mỉm cười (4)
Thời gian này tuy là kỳ nghỉ học, nhưng Lý Ngang ở thế giới thực đã bị Cục Đặc Sự chú ý, lúc trước vừa bị tìm đến và ghi lại cuộc trò chuyện.
Gần đây có thể sẽ có nhân viên của Cục Đặc sự đến nhà, hoặc là bị yêu cầu đi tham gia thực tập…
Ta sẽ đóng vai thân phận của Lý Ngang ở thế giới thực, còn tổ trùng thì tăng tốc mở rộng.
Bây giờ Gorgon vẫn ẩn nấp ở ngoài khơi thành phố Ân phải không? Vậy điều động hạm đội tổ trùng Behemoth và Yemena ở rãnh biển Thái Bình Dương qua đó.
Nếu xảy ra việc ngoài ý muốn.
Ví dụ Lý Ngang bị thương nặng dịch chuyển trở về, hoặc một số cơ quan tổ chức phát hiện ra thân phận che dấu của Lý Ngang, phát động tấn công căn hộ này ở thế giới thực.
Vậy chúng ta ít nhất cần có đủ vũ lực để thực hiện phản công phòng thủ - liên quan đến an toàn tính mạng, không thể đặt cược tính mạng trên mức độ đáng tin của Cục Đặc Sự được.”
Sài Sài phát chỉ thị cho tổ trùng đâu vào đấy.
Điều này cho thấy ưu điểm của hệ thống truyền tin kép ‘liên kết thần lực + mạng lưới linh năng’ của tổ trùng.
Mặc dù chủ nhân của tổ trùng mất liên lạc, nhưng tổ trùng vẫn có thể dựa vào nút linh năng cách nhau hàng trăm kilomet để truyền thông tin – chỉ là tốc độ chậm hơn trước một chút.
Là một oán linh ác quỷ đã từng hung tàn cuồng bạo, Sài Sài luôn không ngại suy đoán người khác với ác ý lớn nhất, ngoài Lý Ngang ra, bất cứ ai cũng không thể tin tưởng tuyệt đối.
Mùi hương tươi mát của cỏ cây và bùn đất…
Lý Ngang mở mắt, nhìn xung quanh.
Nơi đây đại khái là một vùng đất hoang vu, trên nền đất vàng nâu dưới chân hắn là những loại hoa cỏ dại mọc thưa thớt khó có thể phân biệt được chủng loại.
Phạm vi trăm mét phía trước là rừng rậm tươi tốt, phạm vi hai trăm mét phía sau là những tấm bia đá đứng sừng sững trên bình nguyên.
Bề mặt của những tấm bia đá đó màu đen kịt, có hình dạng và độ cao khác nhau, ngay cả tấm bia đá nhỏ nhất cũng đã ca đến ba mét, rộng một mét tính từ phần lộ ra trên mặt đất.
Trên mặt của những tấm bia đối diện với Lý Ngang đều được khắc những đường màu vàng khác nhau, đường nét tự nhiên mà lộn xộn, giống như chữ của lối viết thảo, nhưng cũng giống như những đồ án không xác định.
Đương nhiên, điểm nổi bật của những tấm bia đá đó là đế bia của từng tấm bia hoàn toàn khác nhau – nó không phải là Thần thú Hí Bí thường thấy (là một trong chín đứa con của rồng, còn có cái tên khác là Hạ Bá, hình dạng giống như một con rùa cõng bia đá trên lưng), mà là một nhóm tượng đá sinh động như thật của những sinh vật kỳ dị với dáng vẻ vặn vẹo.
Tất cả những sinh vật được điêu khắc trên bức tượng đá đều như thể bước ra từ cơn ác mộng đen tối và đáng sợ nhất, khuôn mặt hung dữ và tiếng kêu gào không thành tiếng làm chúng giống như đang muốn thoát khỏi sự trấn áp vĩnh viễn của tấm bia đá.
Khoảng cách tiêu chuẩn giữa tất cả các bia đá là ba mươi mét, tạo thành một đường thẳng liên tục, chia vùng đất hoang vu thành hai nửa.
Những tia nắng mặt trời ấm áp chiếu xuyên qua những đám mây bồng bềnh, rọi lên bề mặt đen kịt lạnh lẽo và trơn nhẵn của tấm bia đá, song lại khiến người ta cảm thấy ớn lạnh một cách khó hiểu.
Đương nhiên, những thứ này tạm thời đều không quan trọng…
Lý Ngang quay đầu lại, nhìn những bóng người khác đang đứng trên cùng một mảnh đất hoang vu với hắn.
Một người đàn ông trung niên cao to, mặc một chiếc áo khoác gió màu nâu, trên tay là một cuốn sách đang mở;
Một thanh niên tóc vàng mặc âu phục có dáng người cường tráng, vạm vỡ, đường nét trên khuôn mặt sắc sảo;
Một nữ hải tặc tóc đỏ với một thanh trường đao bên hông;
Một thiếu niên lái cơ giáp hình người;
Một người phụ nữ tay cầm cung, bao tên giắt trên thắt lưng, đeo một chiếc mặt nạ đầu lâu chỉ có nửa trên;
Toang rồi.
Mấy người đang đứng ở những vị trí khác nhau tại nơi đồng không mông quạnh này đều đọc được thứ cảm xúc đó một cách rõ ràng từ ánh mắt của đối phương trong lúc trao đổi ánh mắt.
Hoenheim của Gác Chuông, David, Umberlee, Đinh Chân Tự, Liễu Vô Đãi và cả Lý Ngang mặc áo khoác trắng đội đầu rồng.
Trong nhiệm vụ kịch bản lần này, sáu người chơi xuất hiện đều là những cường giả sống sót đến cuối cùng trong trận chiến đoạt cửa.
Nếu như tính toán độ khó của nhiệm vụ kịch bản dựa trên các yếu tố tác động đến nó như số lượng người chơi, cấp bậc hay thực lực thì e rằng độ khó của nhiệm vụ lần này rất không mấy lạc quan.
Điều quan trọng nhất là âm thanh thông báo của hệ thống vẫn chưa vang lên, lời nhắc nhở về mục tiêu và hình thức của nhiệm vụ cũng như người chơi xuất hiện ở đây là bạn hay địch cũng chưa có.
Sáu người chơi đứng thành hình lục giác âm thầm đánh giá đối phương, cuối cùng David lại là người phá vỡ sự im lặng này.
“Ừm…”