Bản thể (3)
Một số lời nguyền bắt nguồn từ Trò Chơi Giết Chóc có thể trực tiếp phát động các cuộc tấn công tầm cực xa vào người khác trong lĩnh vực thần bí học, thế nhưng lại không có tác dụng với người trong một vài trường hợp nhất định, nhưng sẽ phá hủy những vật phẩm mà hắn coi trọng hoặc mang theo bên người.
Chẳng hạn như kính mắt, tóc giả.
Người ta cho rằng, có thể những thứ này chiếm một phần quá lớn trong sinh mệnh của người đó, khiến tỷ trọng của chúng trong lĩnh vực thần bí học cao hơn so với bản thân người kia.
Hay nói một cách đơn giản: Kính mắt mới là bản thể.
Ngươi có khả năng đang ở trong trường hợp này – khu vực này không coi ngươi là con người, mà coi chiếc cơ giáp mà ngươi đang điều khiển là chủ thể của một sinh vật siêu phàm, còn ngươi chỉ là một vật trang trí làm bằng thịt được đặt trong buồng lái mà thôi.”
“À cái này…”
Đinh Chân Tự cười khổ: “Mặc dù cơ giáp có thể may mắn thoát khỏi phán quyết, thế nhưng sao mà nghe có vẻ đau trứng vậy nhỉ…”
“Có gì không tốt chứ, ngươi còn chưa thấy những người khác của Gác Chuông bọn ta đâu.”
Hoenheim không lấy làm lạ, nói: “Để tiến hành những thí nghiệm trong lĩnh vực thần bí học, bọn họ có thể làm bất cứ điều gì.
Để ấp trứng xà quái, bọn họ có thể ôm gà trống đi làm suốt một ngày;
Để tối ưu hóa pháp thuật ‘xua đuổi gián điệp’, bọn họ có thể ngồi xổm trước nhà vệ sinh ở khu danh lam thắng cảnh để quan sát hiệu quả;
Để trau dồi nền tảng của pháp thuật nguyền rủa, bọn họ mạo hiểm để bản thân lây nhiễm virus HPV ở khu đèn đỏ, khiến tâm trạng sụp đổ, nhằm tăng cường sức mạnh nguyền rủa;
Chỉ có chuyện ngươi không nghĩ ra, chứ không có chuyện bọn họ không làm được.
Nếu có thể trở thành một trường hợp đặc biệt trong lĩnh vực thần bí học giống như ngươi, bọn họ vui mừng còn không kịp.”
Đinh Chân Tự há hốc miệng, ngượng ngùng cười, nói: “… Thế thì đúng là, muôn màu muôn vẻ ha.”
“So với trước kia thì đã hạn chế hơn rất nhiều rồi, suy cho cùng hiện giờ người người nhà nhà ai ai cũng có điện thoại, nếu như pháp sư mà làm ra chuyện gì quá mức thái quá thì cả người cả ảnh đều sẽ cùng lên báo mất.”
Hoenheim bình tĩnh nói: “Rất nhiều tờ báo lá cải vô đạo đức như ‘The Sun’ sẵn sàng làm điều đó vì lượng tiêu thụ mà không sợ bị trả đũa.
Bọn họ thích thu thập những tin tức kỳ lạ và khác biệt liên quan đến những người chơi trong Trò Chơi Giết Chóc – đặc biệt là nhưng tin tức có liên quan đến Gác Chuông bình thường cao cao tại thượng, không dính khói lửa trần gian.
Chẳng hạn như hai pháp sư đã sử dụng pháp thuật sau khi uống rượu say để thử nghiệm hiệu quả của lá chắn pháp thuật, kết quả là hai người đều biến thành mèo đang phát tình;
Phòng y tế của Gác Chuông đã nhầm lẫn một con chuột hoang với một học sinh thất bại trong việc luyện tập thuật biến hình, cho nên đã tiến hành tiêm thuốc cho nó trong vòng ba ngày, lúc con chuột chết thảm còn báo tin buồn về cho phụ huynh học sinh – cuối cùng người ta xác nhận được rằng thực ra học sinh mất tích kia đã bỏ trốn đến Romania cùng với một con quái vật biến hình trong trường, thậm chí còn có cả con;”
Hoenheim dừng lại một lát, sau đó bổ sung thêm: “Ban đầu con quái vật biến hình kia được thu nhận theo quy định của Gác Chuông, thế nhưng không hiểu sao đứa con mới một tháng tuổi của nó lại nhận được tư cách người chơi từ Trò Chơi Giết Chóc, trở thành người chơi khác loài tương đối có giá trị.
Bởi vậy có câu ‘cha mẹ nở mày nở mặt là nhờ con cái’, con quái vật biến hình kia cùng với đứa con của nó đều trở thành tài sản quý giá của học viện, chẳng những không phải tiến hành các thủ tục thu nhận, mà học viện còn cung cấp một căn biệt thự nhỏ có bể bơi cho gia đình một nhà ba người bọn chúng, hàng ngày được ăn ngon và chăm sóc cẩn thận, khiến những học sinh khác trong trường đang phải chật vật với tín chỉ, luận văn hay hoãn tốt nghiệp đỏ mắt ghen tị…
Để ngăn chặn bọn họ có hành động vượt quá giới hạn, nhà trường đành phải tăng cường bảo vệ tất cả các sinh vật thần bí, đặc biệt là những sinh vật thần bí có ngoại hình ưa nhìn.”
Hoenheim bình tĩnh thuật lại những chuyện kỳ lạ xảy ra trong Gác Chuông.
Trên thực tế, trình độ phát triển của Gác Chuông hiện tại tương đối tốt, tri thức khai thác từ các tài liệu và điển tịch cổ xưa đang nhanh chóng được chuyển hóa thành lực lượng sản xuất.
Những học viện trực thuộc Gác Chuông cũng lần lượt được mở ra – nhân viên bộ phận giáo dục của bọn họ sẽ đến thăm các khu vực khác nhau ở Vương quốc Anh mỗi quý, tìm kiếm những đứa trẻ mang trong mình dòng máu của các gia tộc pháp sư cổ xưa nằm rải rác ở khắp nơi cũng như những đứa trẻ thường dân có tài năng pháp thuật, mời chúng đến học viện để học tập.
Nghe nói trong hai đến ba tháng nữa, một quả cầu pha lê mới và có hiệu quả cao hơn có thể được sử dụng nhằm xác định tài năng pháp thuật.