Gian lận (3)
Từ góc độ thẩm mỹ phổ thông, đây cũng được coi là một người đàn ông đẹp trai, cực kỳ khác biệt với quái nhân ba tay Cloud trước mặt này.
Hoenheim ngẩng đầu lên, hỏi: “Hình chân dung trên đồng xu này là ai vậy?”
Bởi vì đồng xu đã bị mài mòn quá nghiêm trọng, cho nên hắn không cần phải lo lắng chuyện ‘nhân vật trên đồng xu là người rất nổi tiếng trong thế giới kịch bản, nếu như bọn họ không biết thì sẽ bị Cloud nghi ngờ về thân phận’, mà có thể lấy lý do là “không nhìn rõ”.
“Ngươi nghĩ còn có thể là ai vào đây nữa? Người đứng đầu bảy vị vua hải tặc của biển sâu vô tận, quân chỉ huy của hạm đội vô địch, biểu tượng của tất cả sự giàu có trên thế giới – Tishu.”
Cloud cảm thấy hơi khó hiểu, “Ta tình cờ nhặt được đồng xu này trong khu rừng, có lẽ là nó đã bị rơi khi Tishu và thuộc hạ của hắn đến hành hương núi thánh rất lâu trước đây, hoặc là của một nhà lữ hành nào đó.”
Hắn nhìn Hoenheim một cách kỳ lạ, “Chẳng lẽ ngươi cho rằng hình chân dung kia là ta? Ta xấu xí như vậy sao?”
“À, không không.”
Hoenheim nhịn cơn xúc động muốn phản bác lại, quái nhân ba tay có tướng mạo kỳ lạ trong khu rừng rậm âm u này hoàn toàn có thể tham gia vào một trò chơi kinh dị trong thế giới thực, đóng vai trò là một con quái vật tạo hiệu ứng cho chương trình jumpscare, khác nhau một trời một vực với anh chàng đẹp trai trên đồng xu.
Ngang ngửa sự khác biệt giữa Đoàn Diên Khánh và Đoàn Dự…
Tuy nhiên có lẽ đây cũng là một điều rất bình thường, bởi vì trong Trò Chơi Giết Chóc chuyện gì cũng cũng có thể xảy ra, nói không chừng chủng tộc của Cloud có mắt thẩm mỹ hơi khác biệt.
Trước đó đã từng có một người chơi với thân hình mập mạp tiến vào địa vực u ám của thế giới kịch bản – nơi mà hắn được một nhóm tinh tinh Drow coi béo là tiêu chuẩn của cái đẹp chào đón nồng nhiệt. Bọn chúng giết chết anh chàng đẹp trai cao gầy trong nhóm người chơi, chỉ giữ lại một mình hắn, từ đó hắn được hưởng thụ một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc – tuy rằng kết quả là nhóm người chơi này đã rơi vào mạng nhện ăn thịt người, tất cả đều chỉ là ảo giác, thế nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả của quy tắc này.
Đừng bao giờ bàn luận về cái đẹp và cái xấu với người bản địa trong thế giới kịch bản.
Cloud nhún vai, nói: “Hiệp trước là ta chọn đầu tiên, hiệp này đến lượt ngươi.”
Hoenheim hít sâu một hơi, “Ta chọn, ngửa sấp sấp.”
Một lần ngoại lệ mà thôi, trước khi hắn nhìn ra được vấn đề, mối liên hệ khắc chế ưu nhược trên mặt xác suất vẫn có hiệu quả.
Cloud nhoẻn miệng cười, “Thế thì, ta chọn sấp sấp sấp.”
Lại nữa!
Hoenheim cảm thấy bất an, xác suất của ngửa sấp sấp cao hơn hẳn sấp sấp sấp, xác suất chiến thắng cũng là 87,5%
Hiệp này, hắn là bên chọn trước.
Sau khi hắn lựa chọn ngửa sấp sấp, đối phương hoàn toàn có thể lựa chọn ngửa ngửa sấp, có thể hạn chế 67% xác suất giành chiến thắng, thế nhưng hắn lại không làm như vậy.
Thay vào đó, hắn lại lựa chọn sấp sấp sấp chỉ có xác suất chiến thắng là một phần tám.
Nhất định, có vấn đề ở đâu đó…
“Nếu như đã quyết định xong, vậy thì bắt đầu thôi.”
Cloud liếc nhìn đồng xu đang bay lơ lửng giữa không trung, nghiêng đầu, thúc giục.
“… Được.”
Hoenheim hơi híp mắt lại, đồng xu được nắm chặt trong bàn tay pháp sư của hắn, quyền được tung cũng nằm trong tay hắn.
Bàn tay pháp sư là một thứ bắt nguồn từ sức mạnh pháp thuật của bản thân hắn, nó thậm chí còn linh hoạt và dễ điều khiển hơn bàn tay của hắn.
‘Để ta xem thử xem, ngươi có đang gian lận không…’
Bàn tay vô hình tung đồng xu lên, đồng xu tự bay và xoay tròn, tạo thành một quỹ đạo đường thẳng trên không trung.
Bụp.
Bàn tay pháp sư hoàn toàn được tạo thành từ ma lực bắt lấy đồng xu làm bằng đồng thau ở cùng độ cao với cú tung.
Một tia sáng lóe lên sâu thẳm trong đôi mắt của Hoenheim, hắn không hề gian lận, nhưng hắn đã biết được kết quả.
Những thuật thức ma pháp theo dõi được truyền ma lực trên không trung sẽ chăm chú quan sát từng vòng quay của đồng xu, tính toán ra kết quả trước khi nó rơi xuống và bị bắt.
Ta đã thắng.
Hoenheim cảm thấy ma lực đang bị rút khỏi cơ thể mình (môi trường năng lượng tự do thấp ở xung quanh cực kỳ không phù hợp với những người chơi chuyên thi triển pháp thuật), sau đó mở đồng xu ra với tốc độ cực kỳ chậm chạp.
Đợi đã.
Núi tuyết?
Đôi mắt của Hoenheim hơi mở lớn, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Cloud, nặng nề nói: “Ngươi gian lận.”
“Có sao?”
Trên bệ đất, Cloud mỉm cười rồi nói: “Đồng xu là do ngươi tung, người bắt cũng là ngươi.
Hẳn là một pháp sư như ngươi biết rất rõ ta có can thiệp vào quá trình tung vừa rồi hay không.
Đừng khiến cho tình hình trở nên quá khó coi bởi vì ngươi sẽ thua…”
Quái nhân ba tay nhẹ nhàng dùng tay phải gãi gãi gò má, rạch ra ba vết máu. Hắn cười rồi nói: “Huống chi cho dù ta có gian lận, chỉ cần ngươi không có chứng cứ đủ xác thực, trò chơi vẫn sẽ có hiệu lực.”