Cầu vồng
Hai cánh tay cơ giáp cầm đao cắt cao tần.
Thông tin được truyền từ buồng lái dọc theo dây cáp bên trong cơ giáp đến bên trong đao cắt cao tần, chỉ thị lưỡi đao ở cả hai đầu quay lên quay xuống tạo thành cấu trúc của tuabin gió.
Quay!
Hai cánh tay cầm chuôi đao cắt cao tần đang quay của cơ giáp Quỳ Ngưu chính là thứ thể hiện trình độ khoa học kỹ thuật đỉnh cao của Cục Đặc Sự.
Nó có thể xoay đao cắt cao tần hệt như cánh quạt của máy bay trực thăng, tạo thành cơn gió mạnh đối đầu chính diện với màn sương mù đen.
Ù ù…
Dưới cơn gió mạnh, màn sương mù đen tích tụ lại bị thổi bay tạo thành một khoảng trống.
Bóng dáng của Lý Ngang và Liễu Vô Đãi lao ra từ trong đó.
Liễu Vô Đãi giương cung như trăng tròn, bắn ra hàng ngàn hàng vạn mũi tên vàng, phong tỏa xung quanh cơ thể của ma thú bóng tối.
Mà giáo Bá Giả Hoành Lan trong tay Lý Ngang cũng lặng lẽ cắt vào phần cổ vừa mới trúng viên đạn phá ma của con ma thú kia.
Xoẹt…
Ngay khi giáo Bá Giả Hoành Lan được truyền thần lực Đầm Lầy tiếp xúc với làn khói giống như những hạt màu đen trên bề mặt của con ma thú bóng tối, một âm thanh dữ dội như nước bắn vào chảo dầu sôi lập tức vang lên.
Màn sương đen sôi sùng sục, những cơn lốc nhỏ bé quẩn quanh người con ma thú nhanh chóng quay tròn, kéo theo không khí, tạo thành hàng nghìn lực đẩy theo các hướng khác nhau và giao nhau ở khu vực xung quanh, trông chẳng khác nào một chiếc máy trộn nghiền nát bất cứ vật thể nào bị cuốn vào trong đó.
Thế nhưng, thần lực bàng bạc hệt như nước biển ập tới đã tạo ra một lớp kết giới cứng rắn trên bề mặt của giáo Bá Giả Hoành Lan, ngăn chặn tất cả các đòn phản kích mà không để tâm đến sự tiêu hao, giúp cho lưỡi giáo sắc bén đẩy xuống một cách ổn định và nhanh chóng, cắt xé thân thể của con ma thú bóng tối.
Da, gân, xương…
Kèm theo những tiếng răng rắc dày đặc, cây giáo cắt đứt phân nửa cái cổ của con ma thú bóng tối, chém đôi phần lưng và rạch từ cánh tay phải của nó xuống dưới.
Đầu của con ma thú bóng tối chỉ được nối với phần cổ bằng một lớp thịt rìa, nó bất lực lắc lư trong không trung, muốn gầm lên một tiếng, thế nhưng sức lực trong cơ thể và biểu cảm trong đôi mắt đỏ rực của nó nhanh chóng biến mất.
Thân xác to lớn từ từ quỳ xuống phía trước hệt như một thước phim tua chậm.
“Rầm” một tiếng, nó ngã xuống đất, máu xanh bắn lên tung tóe.
“…”
Lý Ngang tập trung tinh thần, bước trên những bậc thang vô hình do ‘Thang Mây Đứng’ tạo ra.
Hắn vung giáo Bá Giả Hoành Lan xuống, cắt đứt hoàn toàn nửa trên bên phải cơ thể và đầu của con ma thú bóng tối.
Sau đó, hắn sử dụng chiếc cầu thang vô hình để nhanh chóng lùi về phía sau mười mét, tránh trường hợp xác chết tự nổ hay những thay đổi bất thường khác.
May mắn thay, sau vài giây chờ đợi, xác chết không hề thay đổi, màn sương đen bao phủ căn phòng rộng lớn cũng dần thu nhỏ lại rồi tan biến theo cái chết của ma thú bóng tối.
Liễu Vô Đãi và cơ giáp Quỳ Ngưu từ từ hạ xuống một góc phòng chất đầy đá, sau đó thận trọng tiến lên hai bước, xác nhận rằng ma thú đã hoàn toàn tử vong.
“Thế là chết rồi?”
Đinh Chân Tự cài đặt máy quét trở lại chế độ tiêu thụ năng lượng thấp, nghi ngờ hỏi: “Ta còn cho rằng sức sống của nó sẽ bền bỉ hơn một chút…”
“Sinh vật này vốn đã là nỏ mạnh hết đà.”
Lý Ngang bình tĩnh nói: “Nếu như ta đoán không lầm, hẳn là nó đã chết từ lâu rồi, nó tồn tại đến bây giờ đều là nhờ thi khí của đống xác chết quái vật hình thành trong địa cung này.”
“Thi khí?”
Đinh Chân Tự tỏ vẻ kinh ngạc, hắn vừa định hỏi thêm thì lại bị Lý Ngang giơ tay cắt ngang, “Bây giờ tìm cách liên lạc với đám người Hoenheim trước đã.”
Hắn cầm ‘bộ đàm Inazuma Eleven’ có dán hình số 5 đặt bên hông lên, sau đó nhấn nút, “Alo, có ai không? Có nghe thấy ta nói không?”
Bên trong bộ đàm vang lên một chuỗi tạp âm, chắc hẳn là do tác động từ tín hiệu suy yếu bên trong địa cung, nhóm người chơi đã biết được điều này từ thử nghiệm trước đó.
Lý Ngang đợi vài giây, sau đó lặp lại lần nữa, lần này bên trong bộ đàm đã có câu trả lời.
“Có… có nghe thấy.”
Giọng nói của Hoenheim vang lên bên trong bộ đàm, “Ta vẫn còn sống.
Làn khói đen tỏa ra từ con quái vật kia có tác dụng dịch chuyển tức thời, bây giờ ta đang ở trong một căn phòng đầy cạm bẫy.
Các ngươi có ổn không? Con quái vật kia sao rồi?”
“David và Umberlee cũng bị dịch chuyển, không rõ tung tích, bọn ta vẫn ổn, con quái vật kia đã chết rồi.”
Lý Ngang tóm tắt ngắn gọn tình hình hiện tại, không lâu sau, bên trong mạng lưới liên lạc của bộ đàm cũng vang lên giọng nói của David và Umberlee.
David bị dịch chuyển đến một căn phòng có bốn bức tường cực kỳ trơn trượt và khó leo trèo, hơn nữa các cánh cửa đều nằm trên trần nhà.
Umberlee lại bị ném vào một căn phòng toàn là magma đã nguội.
Tình hình cũng không tệ lắm, với thực lực của ba người, cạm bẫy bên trong những căn phòng này cũng không ngăn cản được bọn họ.
Mà vấn đề duy nhất chính là, tìm đường quay trở lại lối ra của ngục tối.