Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 156 - Chương 156: Sản Phẩm Đặc Biệt

Chương 156: Sản phẩm đặc biệt Chương 156: Sản phẩm đặc biệt

Làm một vị thiên tài ngông cuồng, Lý Ngang vẫn rất ư là thích tự học y học và bác sĩ người Anh Robert Liston xuất hiện đầu thế kỷ XIX chính là nguồn cảm hứng dẫn dắt Lý Ngang đến con đường y học.

Vào thế kỷ mười chín, Châu Âu vẫn còn chưa có phát minh ra thuốc gây mê. Để giảm bớt sự đau đớn giãy dụa của bệnh nhân, các bác sĩ phẫu thuật khoa ngoại phải hoàn thành cuộc giải phẫu càng nhanh càng tốt.

Y thuật của bác sĩ Liston cao siêu, tay chân nhanh nhẹn, bình quân chỉ cần mất hai phút rưỡi là có thể cắt cụt được một chân. Lần giải phẫu nhanh nhất chỉ mất có 28 giây mà thôi, được vinh dự ca ngợi là “Con dao nhanh nhất của phía Tây London”.

Chỉ là, bác sĩ Liston nhanh thì nhanh đấy nhưng độ chính xác lại không được cao. Trong một ca phẫu thuật, bác sĩ Liston vẫn hành thạo cắt đứt được một bên chân của bệnh nhân trong vòng hai phút rưỡi, hơn nữa còn mua một tặng một, tiện thể cắt mất luôn cả quả trứng vô tội của vị bệnh nhân này, cắt mất ngay-tại-chỗ.

Lại có một lần có một bé trai trên cổ có một vết sưng tấy đỏ, trợ lý thực tập của bác sĩ Liston đã hỏi vị bác sĩ này đó là áp xe mưng mủ hay là chứng phình động mạnh cực nguy hiểm. Bóc sĩ Liston cho rằng một đứa bé ở tầm tuổi này không thể mắc chứng bệnh nguy hiểm như phình động mạch được. Sau khi gắt gỏng đuổi vị trợ lý thực tập này ra ngoài thì giơ tay chém xuống. Chỉ thấy, hiện trường máu động mạch phun ra ngoài, bệnh nhân lập tức tử vong ngay tại chỗ.

Mà ca bệnh nổi tiếng thứ ba của vị bác sĩ này, bác sĩ Liston đã cắt bỏ hoàn hảo một bên chân của bệnh nhân nhưng đồng thời lúc đó lại dùng lực quá mạnh cắt đứt mất một ngón tay của vị trợ lý, hơn thế nữa còn cắt mất một phần áo tuxedo của một quý ông đang đứng quan sát cuộc giải phẫu.

Kết quả là, người bệnh nhân ấy chết vì hoại tử (điều bình thường vào thời điểm đó), người trợ lý bị cắt mất ngón tay cũng bởi vì hoạt tử mà chết. Mà quý ông mặc áo đuôi tôm không may mắn kia cũng bởi vì sợ hãi quá mức nên bị dọa chết tươi.

Một nhát dao rơi rơi xuống, cướp đi sinh mạng của ba người. Đây có lẽ là cuộc giải phẫu thành công duy nhất trong lịch sử với tỷ lệ tử vong là 300%.

Thành tựu to lớn vĩ đại nhường này của bác sĩ Liston đã khích lệ, dẫn lối cho Lý Ngang đi đến con đường y học.

(Trên thực tế, đánh giá về Liston khá tích cực. Ông là người đi tiên phong trong lĩnh vực phẫu thuật ở Scotland và đã có một mức độ đóng góp nhất định cho sự phát triển của y học hiện đại).

Điều đáng tiếc là bác sĩ Thương Tu không chỉ không muốn cung cấp cho hắn một giáo viên đại cương về giải phẫu mà còn rất kiên quyết chống lại việc Lý Ngang vào bệnh xá của trường khi hắn đang làm việc.

Thương Tu sợ mình có một ngày mình xuất huyết não, mạch máu não nổ tung.

Tóm lại, thân là một người bình thường, bác sĩ trường học Thương Tu vẫn luôn giữ thái độ kính trọng mà không dám gần gũi với Lý Ngang.

Nhưng bây giờ thao trường bên ngoài có thủ trưởng, trường học lãnh đạo cùng gia trưởng đại biểu cường thế vây xem, mà hắn lại đi tới Lý Ngang trước người, không thể thả lấy tên này "Vô tội té xỉu đồng học" mặc kệ.

-Bạn học, bạn có nghe thấy tôi nói không?

Bác sĩ Thương Tu, đeo khẩu trang, lớn giọng nói.

-Có thể.

Lý Ngang bờ môi tái nhợt, nắm lấy cổ áo bác sĩ Thương, khó nhọc, nói:

-A, bác sĩ Thương là anh à, có phải em sắp không được nữa rồi phải không...

Dumé nó, tôi đeo cả khẩu trang với cả mũ y tế mà cậu cũng có thể nhân ra được là tôi à?

Thương Tu mặt đen lại:

-Bạn học Lý này, đừng thêm kịch vào người nữa…cậu chỉ là mệt mỏi nên ngã thôi.

Lý Ngang lắc đầu, run run rẩy rẩy từ trong túi móc ra mấy tờ tiền,

-Bác sĩ Thương, đây là đoàn phí của tôi trong tháng này.

Đã nói là đừng thêm kịch vào người rồi cơ mà!

Nhức cả trứng, cúc hoa cũng thít chặt cả lại. Thương Tu tất nhiên nho nhã lễ đọ chẳng thèm mấy tờ tiền của Lý Ngang, trực tiếp cầm lấy một chai nước uống chức năng không tên bao bì màu xanh, rót vào miệng Lý Ngang.

Loại thức uống chức năng này được phát triển bởi Viện Hàn lâm Khoa học, chỉ cần một phần tư chai là đủ để hỗ trợ hoạt động thể chất hàng ngày của nam giới trưởng thành. Đối với một học sinh mệt mỏi, khoảng 1/8 là đủ.

Vốn Thương Tu đang ngồi xổm dưới đất để giúp Lý Ngang uống nước tăng lực, nhưng Lý Ngang nhìn thì như mệt mỏi ngã sõng soài ở đó chẳng biết lấy sức lwujc ở đâu ra mà cầm cái chai lên tu ừng ực ừng ực uống không ngừng.

Thương Tu trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc nhìn Lý Ngang uống cạn nửa bình đồ uống sau đó hai mắt sáng ngời quay ra nhìn mình:

-Còn nữa không?

-Không còn.

Thương Tu đoạt lấy bình đồ uống, nhìn Lý Ngang làm động tác bật dậy như cá chép từ dưới đất, nhảy dựng lên, tinh thần tỏa sáng, mặt mũi hồng hào, trên tay đánh quyền đồng thời trong miệng còn lẩm bà lẩm bẩm:

-Công phu Thiếu Lâm tốt nha ~ tốt thật nha ~ gậy công phu Thiếu Lâm xin lắm nha, xịn lắm nha.

Ái chà… cái này chai này không có nhãn hiệu, không có ngày sản xuất và không có địa điểm sản xuất nhưng thức uống chức năng này lại thực sự hữu ích. Sau khi uống hết nửa chai, đầu óc hắn trở nên minh mẫn hơn hẳn, và tay chân mệt mỏi cũng tan biến đi bao nhiêu.

-Cục Đặc Sự vẫn đúng là có đồ tốt thật.

Đánh xong một bộ quyền không biết tên, Lý Ngang yên lặng thu chiêu, đáy lòng âm thầm suy nghĩ.

-Có thể trong một thời gian nữa, Cục Đặc Vụ sẽ bán “sản phẩm đặc biệt” bao gồm cả thức uống chức năng này cho những người chơi độc lập có quan hệ hợp tác với Cục Đặc Vụ, nhằm thúc đẩy mối quan hệ hợp tác giữa hai bên và mời người chơi tham gia Đặc Sự.

Bình Luận (0)
Comment