Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1564 - Chương 1566 - Giữ Nhà (2)

Chương 1566 - Giữ nhà (2)
Chương 1566 - Giữ nhà (2)

Giữ nhà (2)

Sài đại tiểu thư lập tức phản ứng lại, lắc đầu rồi tự tát nhẹ một cái để khiến bản thân trở nên tỉnh táo.

Lớp da được chế tạo tỉ mỉ truyền lại cảm giác nóng rát lên khuôn mặt nàng.

Sài đại tiểu thư liếc mắt nhìn Song Đao Hỏa Kê đang nằm co ro dưới tủ tivi.

May mắn thay, trước đó trùng não này đã nhận được mệnh lệnh của Sài đại tiểu thư, cho nên hiện giờ hai mắt nó vẩn đục vô hồn, đang đắm chìm trong mạng lưới linh năng với các trùng não khác trên Trái Đất, tiến hành trao đổi thông tin, khởi động mẫu hạm tổ trùng, bố trí binh lực, lên kế hoạch tập kích đổ bộ… một cách nhanh chóng thông qua linh năng.

Bởi vậy, nó không chú ý tới nụ cười ngờ nghệch vừa mới xuất hiện trên gương mặt của Thánh nữ đại nhân cũng như hành động mất thể diện tự tát mình một cái một cách khó hiểu của nàng.

May quá, suýt chút nữa thì xấu mặt trước mặt thuộc hạ rồi.

Sài đại tiểu thư khẽ thở phào nhẹ nhõm, tinh thần lại dần trở nên sa sút.

Chỉ thị đầu tiêu được khắc sâu trong gen của nhóm tổ trùng chính là chỉ nghe theo mệnh lệnh của đấng tạo hóa, chúa tể Máu Thịt và Đầm Lầy, Lý Ngang.

Chỉ thị thứ hai, là nghe theo mệnh lệnh của Thánh nữ.

Chỉ thị thứ ba, mới là tổ trùng phát triển, sinh sôi và lớn mạnh.

Lý Ngang không đặt ra những mục tiêu vĩ đại hay xa vời cho tổ trùng là để thuận tiện cho việc kiểm soát, mọi hành động của toàn bộ tổ trùng đều phải do hắn quyết định, thống nhất có liệu nên có thực hiện các kế hoạch do nhóm trùng não vạch ra hay không.

Nhưng đồng thời, Lý Ngang cũng lập ra một phương án dự phòng.

Nếu như hắn chết hoặc biến mất trong một thời gian dài, chắc chắn tổ trùng vẫn có thể tiếp tục phát triển, tiếp tục bảo vệ Sài đại tiểu thư, Vương Tùng San cũng như nền văn minh nhân loại.

Hắn chỉ không biết các khâu triển khai cụ thể của phương án dự phòng này là như thế nào mà thôi…

Sài đại tiểu thư nhíu mày, cảm thấy bản thân mình mơ hồ nghe được lời dặn dò của Lý Ngang, nhưng hôm đó nàng nằm trên ghế sô pha nghịch điện thoại, cười khúc khích trước skin mới của một nhân vật 2D trong trò chơi di động, cho nên không nghiêm túc lắng nghe…

Chậc, nhân vật 2D hại ta rồi!

Nếu như ta quên mất phương án dự phòng mà Lý Ngang dặn dò, khiến tổ trùng mất kiểm soát, thế thì trò chơi di động của các ngươi đã gây ra rất nhiều tác hại, các ngươi phải quỳ gối xin lỗi toàn thể người dân khắp thế giới!

Sài Sài nghiến răng hối hận, nặng nề thở dài thườn thượt, tiếp tục ngồi thẳng người, nhìn chiếc đồng hồ đang chạy đều đặn trên tường.

Brừm…

Điện thoại đặt trên bàn trà đột nhiên rung lên.

Sài Sài giật nảy mình, lao tới, nhấc máy.

Đáng tiếc, số điện thoại người gọi tới không phải là Lý Ngang, mà là Vương Tùng San.

Sài Sài cau mày, nhấc điện thoại, “A lô?”

“A lô, Lý Ngang?”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói tự nhiên của Vương Tùng San, “Bây giờ ngươi đang làm gì vậy?”

“Không làm gì cả.”

Sài Sài nheo mắt lại, nhưng giọng điệu vẫn rất bình tĩnh, “Ta đang suy nghĩ về một số vấn đề thế giới khiến ta đau đầu biết bao năm qua, chẳng hạn như hàu sống nấu chín rồi thì có còn là hàu sống hay không;

Nếu như một người tự tử thì trên đời này có thêm một người tự tử hay là bớt đi một người tự tử;

Lúc ở vườn đào, Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi có phải dập đầu kết nghĩa trước bức tượng Quan nhị gia hay không;

Ta cảm thấy nếu như mình giải mã được những vấn đề thế giới này thì giải Nobel sẽ không còn cách tầm tay của ta bao xa nữa.”

Lúc này đây, nàng đang thay thế thân phận của Lý Ngang, thừa hưởng các mối quan hệ của hắn với tất cả mọi người (tuy rằng số lượng chẳng có mấy ai), cũng tình cờ thừa hưởng phong cách nói chuyện cũng như thói quen dùng từ của hắn.

Theo phân tích của nhóm cố vấn trùng não, độ tương tự có thể đạt tới hơn 90% trong một khoảng thời gian ngắn, hoàn toàn có thể đối phó được với hầu hết các tình huống.

“…”

Giọng nói của Vương Tùng San ở đầu bên kia của điện thoại im lặng một lúc.

“Sao vậy?”

Sài đại tiểu thư lập tức cau mày, “Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?”

“Không,”

Vương Tùng San hít vào một hơi, giọng điệu bỗng sa sút hẳn, “Chẳng qua dạo này tâm trạng không được tốt lắm…

Ngươi có thể ra ngoài ăn một bữa với ta không?”

Lý Ngang – người đang ở tít trong nhiệm vụ kịch bản, hoàn toàn không hay biết chuyện gì đã xảy ra trong thế giới thực.

Khoảnh khắc cảm giác mất trọng lượng do bước vào vòng sáng biến mất, hắn đột nhiên giải phóng thần lực Đầm Lầy và dị năng tâm linh, quét tới khắp mọi hướng, lập bản đồ địa hình cũng như phát hiện những kẻ thù tiềm tàng.

Không tìm thấy mục tiêu khả nghi nào…

Lý Ngang mở mắt ra, cảm giác trọng tâm hơi thay đổi truyền đến từ cơ thể nhắc nhở hắn rằng có lẽ lúc này hắn đang ở trong tư thế đứng trên mặt đất.

Đây là…

Bình Luận (0)
Comment