-Không...
Theo bản năng, Vệ Lăng Lam muốn mở miệng cự tuyệt.
Lý Ngang vốn là tới đây chỉ để giúp đỡ một chút, bị cuốn vào nhiệm vụ sương mù không giải thích được này đã là rất bất hạnh lắm rồi, nếu lại để cho hắn hao phí mấy chục năm dương thọ...Thì thật sự không thể nào nói nổi.
Nhưng mà chưa đợi Vệ Lăng Lam nói ra, Lý Ngang liền ngắt lời:
-Có thể.
Hắn quay đầu lại nhìn Vệ Lăng Lam đang kinh ngạc, giả bộ như không để ý cười khổ nói:
-Chúng ta không có biện pháp nào khác đúng không?
-Bất quá chỉ là năm mươi năm dương thọ mà thôi, tình cảm nếu dài lâu há lại sợ một hai sớm chiều.
Hắn cúi đầu, thâm tình nắm lấy tay Vệ Lăng Lam, trong mắt tràn đầy tình ý:
-Nàng có biết sự khác biệt giữa nàng và khỉ không, một sống trong hang động, còn một sống trong trái tim ta,
-Nàng có biết sự khác biệt giữa nàng và các ngôi sao? Các ngôi sao thắp sáng bóng tối, còn nàng thắp sáng trái tim ta.
-Đừng buồn cho ta, Lam Lam, nàng phải biết rằng ta sẽ luôn luôn thuộc về nàng.
Nói xong, không để ý đến Vệ Lăng Lam vẻ mặt mơ hồ, Lý Ngang thu hồi biểu tình, trở mặt nhanh như kịch, nghiêm túc thâm trầm nhìn về phía Hồng Sát, hào phóng nói:
-Tới đi, đừng vì ta là một đóa kiều hoa mà tiếc thương a!
-...
Hồng Sát vẻ mặt mơ hồ sửng sốt một hồi lâu, mới khẽ cười gật đầu:
-Hai vị quả nhiên kiêm điệp tình thâm, làm cho ta thật là hâm mộ.
-Miễn là công tử sẵn sàng làm theo lời ta,
Sau khi sự việc xong xuôi, ta cũng sẽ giữ lời hứa mà đưa các vị rời khỏi nơi này.
Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, đám phó dịch mặc trang phục màu đỏ tươi nhao nhao xông lên, quét dọn mặt đất, đặt thảm đỏ, dựng bàn thờ, thắp hương hỏa.
Sau vài hơi thở, lễ đường ngoài trời đơn giản đã được thiết lập, dàn nhạc bắt đầu từ từ diễn tấu hỷ nhạc ồn ào.
Từ quan điểm của chủ nghĩa duy vật biện chứng, việc tổ chức các nghi lễ đơn sơ như này mà có thể đoạt Dương Thọ thì chắc chắn là vô lý.
Nhưng theo quan điểm bí ẩn, nghi lễ không hoạt động trên cơ sở các quy tắc cơ bản của khoa học,
Nó hoạt động và tạo ra kết quả bởi vì một tiêu chuẩn tùy ý được thực hiện tỉ mỉ, trong quá trình này nhất định phải đặt vào niềm và tin tín nhiệm sâu sắc của người tổ chức nghi lễ.
Nến, hương liệu, chú ngữ, ánh sáng, bài trí, vũ đạo, trận pháp, hiến tế... Tất cả dường như vô lý nhưng là một phần không thể thiếu trong nghi lễ, mang ý nghĩa tượng trưng, cần phải vô cùng tinh tế và chuẩn xác
Không thể dựa vào các giác quan, tình cảm thông thường để đưa ra kết luận – về điểm này, ngược lại cùng với khoa học hiện đại có điểm giống nhau.
Bầy quỷ Hồng Sát tản đi, Lý Ngang đã mặc trang phục chú rể đứng trên thảm đỏ, đối mặt với tế đàn, trong tay cầm hai dây nến hương chưa thắp sáng.
Mà Hồng Sát thì trở lại giữa kiệu ngồi, trong tay đồng dạng cầm hai dây nến hương thắp sáng.
Dựa theo nghi thức, Hồng Sát phái hai quỷ đệ làm người chủ trì, một là Dẫn tán, một là Thông tán.
Vào thời điểm đó, dẫn tán hô: Chú rể đứng trước kiệu.
Thông tán: Khởi kiệu, nâng lên.
Dẫn tán: Chú rể cúi đầu (đỡ cô dâu xuống kiệu)
Dẫn tán: Cô dâu và chú rể đi thẳng về lễ đường
Dẫn tán: Cô dâu và chú rể vào vị trí.
Thông tán: Cô dâu và chú rể dâng hương.
Dẫn tán: Quỳ xuống, dâng hương.
Thông tán: Quỳ, nhất khấu đầu, nhị khấu đầu, tam khấu đầu.
Sau đó, Lý Ngang sẽ cùng cô dâu nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái, lại vén khăn đầu lên, cùng nhau đốt cháy những nến hương còn sót lại trong tay bằng lò đồng trên bàn thờ,
Cuối cùng trao đổi dây hương, đem dương thọ của Lý Ngang chuyển đến trên người Hồng Sát.
Nghi thức sắp bắt đầu, Vệ Lăng Lam bị bầy quỷ Hồng Sát ngăn cách bên ngoài lễ đường vừa ảo não vừa lo lắng,
Cô nhìn Nguy Nguyệt Yến đang khoanh tay trước ngực, phát hiện vị này biểu tình phong đạm vân khinh, thậm chí còn hơi nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười không rõ ý tứ.
Đúng vậy... Đối với người “đồng đội” này, Lý Ngang và cô ấy chẳng phải là người quen biết gì,
Nếu hao phí dương thọ của một người bình thường là có thể dễ dàng thông quan thì quả thực vô cùng thoải mái.
Cho dù Lý Ngang chết ngoài ý muốn trong nghi thức, dẫn đến nghi thức thất bại thì Nguy Nguyệt Yến cũng có thể thừa dịp này khôi phục khí lực.
Tâm tư Vệ Lăng Lam vội vàng chuyển động,
Lại không biết trong lòng Sài đại tiểu thư đã vui đến nở hoa, chờ không nổi tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.
Buổi lễ bắt đầu, thanh nhạc ồn ào, Dẫn tán dắt cô dâu và chú rể xuống kiệu.
Hai người đi dần đến phía trước lễ đường thành thân,
Vốn là Dẫn tán quỷ hồn lúc này nên hô to "Quỳ xuống, dâng hương!", lại đừng im tại chỗ, trên mặt lộ ra nụ cười cứng ngắc và sửng sốt, như thế nào cũng không mở miệng được.
Hắn đã bị Lý Ngang dùng huyễn thuật đặc biệt của mắt mèo khống chế, lúc này đang Thần Du Thiên Ngoại, tự nhiên là không nói được gì.
Nghi thức dừng lại, Hồng Sát tuy rằng vẫn duy trì nụ cười, nhưng hàm răng lại cắn chặt cùng một chỗ.
Một cỗ âm khí khủng bố thâm thúy bàng bạc, từ quanh thân nàng chậm rãi tản mát, ngay cả Vệ Lăng Lam bên ngoài lễ đường cũng có thể cảm nhận được, không khỏi kinh hãi.
Tựa hồ là bị âm khí chấn nhiếp, Dẫn tán quỷ hồn lấy lại tinh thần, nơm nớp lo sợ một lần nữa lộ ra nụ cười:
Lúc mở miệng, lại biến thành tiếng phổ thông cực nặng:
-Túi mới, là một cái túi ngỗng tốt!
-? !
Hồng Sát sửng sốt tại chỗ, tựa hồ không thể tin vào tai mình,
Ngay cả dàn nhạc đang thổi hát ở phía sau cũng sửng sốt dừng lại, hai mắt nhìn nhau.
Dẫn tán quỷ hồn vẫn không biết, tiếp tục dùng giọng nói không biết của địa phương nào, sắc bén cao giọng kêu lên:
-Mới lạnh, cũng là Lữ Lương tốt,
-Chúc mừng bọn họ vui mừng kết nương nghiêm, vĩnh tuyệt đồng tâm!
-Hãy để chúng tôi phước lành cho cái mới này,
-Chúc họ có thể làm việc cùng nhau với hậu môn, tàn tật,
-Nhìn kìa! Bọn họ nghiền lá đại dương hai chữ, cay chính là tín phật!