Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 288 - Chương 288: Con Chó Chết

Chương 288: Con chó chết Chương 288: Con chó chết

Lý Ngang mặt không chút thay đổi tiếp tục lao tới.

Phổi thứ hai giống như một ống thổi, hấp thụ oxi,

Máu trong huyết quản được tăng cường, ồ ạt như thác lũ,

Xoắn chắc chắn thành một quả cầu sợi giống như dây cáp thép, liên tục co vào buông lỏng ra.

Cơ thể chứa đầy adrenaline gần như nghiêng một góc 30 độ so với mặt đất.

Roạt roạt roạt roạt.

Bàn chân mạnh mẽ đạp trên mặt đất, mặt đất lát đá cẩm thạch bị giẫm lên thành những vết nứt nhẹ như mạng nhện.

Trong hành lang, hắn lao về đám bảo vệ Huyết Tộc, vẻ mặt kinh ngạc của đối phương dừng như chậm lại trong tầm mắt hắn.

Bốn tên Huyết Tộc cùng đưa cánh tay lên, dang rộng cánh tay, từ huyết quản phóng ra huyết tương dày đặc, tụ lại thành một huyết cầu hình tròn, ngưng tụ lại giữa không trung, cuối cùng hóa thành một tấm gương máu gần như phong tỏa toàn bộ hành lang…

Tất cả những viên đạn bắn tra từ Naga tám tay đều bị tấm kính ngắn lại, ăn mòn và hòa tan.

Thấy vậy Lý Ngang muốn đập vào gương, hắn quay trường thương, dùng cán thương đập mạnh vào vách tường, thân hình chếch về phía bên trái, trực tiếp vọt xuống rơi xuống cửa sổ sát đất trong suốt.

Đồng thời cánh tay của Sài đại tiểu thư cũng thu lại súng ống, biến lòng bàn tay thành nắm đấm, đập mạnh vào cửa sổ sát đất trong suốt.

Ôm lấy cột thép, Lý Ngang giống đung đưa giống như đu dây, ở bên ngoài cao ốc trên cao đu nửa vòng.

Gió bên ngoài rít gào, thổi qua mặt Lý Ngang, hắn lướt qua một đường vòng cung, lần nữa chọc thủng cửa kính trong suốt, đi tới phía sau bốn tên bảo vệ Huyết Tộc.

Trong hành lang chật hẹp, bốn tên bảo vệ Huyết Tộc vội vàng quay đầu lại, liền thấy những họng súng đen thui đã nhắm thẳng vào trán họ.

Đối diện với những viên đạn ở khoảng cách gần như vậy, cho dù trong thân thể bọn họ chảy dòng máu cao quý của Huyết Tộc, có tư chất và tốc độ phản ứng vượt xa người thường cũng không có đủ thời gian để thực hiện bất kì hành động né tránh nào.

Chỉ có thể dương mắt nhìn chằm chằm vào ngọn lửa bùng lên từ họng súng, và những viên đạn lớn nhỏ khác nhau xoáy vào trán bọn họ.

Và dưới đặc hiệu của [Máy cắt huyết nhục] đã khoét đi một mảnh huyết nhục trên khung xương.

Bốn thi thể không đầu dường như bị cắt cùng một lúc tê liệt ngã xuống.

Nhìn thấy tám cánh tay tái nhợt của Sài đại tiểu thư tách ra thành hai cánh tay.

Bốn cái xác Huyết Tộc được nhào nặn thành một bóng lớn, sau đó cho vào trong thanh ba lô – chỉ chiếm một ô trong thanh thành phẩm, không cần lo lắng không đủ chỗ bỏ vào.

Cùng lúc đó, tám cánh tay đã nổ súng bắn chết bốn tên bảo vệ Huyết Tộc.

Đúng lúc Lý Ngang đang ngồi ở góc rẽ hành lang thì nhìn thấy Caesar Tsmith đang chuẩn bị chạy xuống hành lang, đột nhiên rút Barrett M82A1, giữ thân súng, dùng báng súng giữ vững trên bả vai.

Nín thở, đồng tử phía sau ống ngắm đột nhiên co rút lại, ngón tay bóp cò thật mạnh.

-Bùm---

Tiếng súng bắn tỉa vang lên, viên đạn 12,7 mm bắn ra khỏi nòng với vận tốc bàn đầu là 853 m/s bay ngang qua hơn nửa hành lang, bay về phía Tử tước Huyết Tộc.

Lần này, Caesar Tsmith cuối cùng cũng không thể trốn thoát được.

Viên đạn hẹp dài trực tiếp xuyên qua đầu gối chân trái của hắn ta, và cú va chạm cực lớn như cỗ máy thủy lực làm nổ tung toàn bộ đùi của hắn ta thành thịt băm.

Thiếu một chân, hắn ta thảm thiết kêu lên.

Cả người giống như quả hồ lô lăn lộn về phía trước bảy tám mét dọc theo thảm trải sàn màu đỏ trên mặt đất,

Dọc đường, máu tươi bắn tung tóe trên mặt đất, ngay cả trần nhà lát đá cẩm thạch cũng dính đầy máu tươi.

Caesar Tsmith cảm nhận được dòng huyết tương chảy nhanh từ trong cơ thể mình và cuối cùng cũng hiểu được những người bình thường bị chính mình hút máu trước khi chết có bao nhiêu hoảng loạn và tuyệt vọng.

Hắn ta vắt kiệt chút năng lượng máu cuối cùng trong cơ thể, miễn cưỡng ngăn chặn động mạch đùi đang phun máu ra một cách điên cuồng,

Thân thể hắn ta hoàn toàn kiệt sức, sắc mặt tái nhợt nằm trên mặt đất, nghe được tiếng bước chân của Lý Ngang từ phía sau truyền tới.

Kết thúc ở đây rồi sao?

Caesar Tsmith đã không còn chút sức lực nào để thể hiện ra bất cứ điều gì nữa rồi,

Trong đầu hắn ta có vô số mảnh nhỏ kí ức lộn xộn lướt qua, những cảnh tượng ở quá khứ như đèn kéo qua lướt qua trước mắt hắn ta.

Nếu như hắn ta còn có sức để nói chuyện, nhất định sẽ vùng vẫy ngoảnh đầu lại, nhìn về phái Lý Ngang, hỏi hắn một tiếng:

-Bà lão rốt cuộc ngươi là ai?

-Ta có thù hận gì với ngươi chứ?

Ầm ---

Đột nhiên mặt đất cách xa vị trí Caesar Tsmith đang nằm sấp đột nhiên nứt ra,

trong không trung trần ngập dương mù, một bóng người cường tráng mơ hồ hiện ra,

Đó chính là người đàn ông trung niên vạm vỡ, cường tráng, mặc chiếc áo choàng phù hợp và có cả râu quai nón.

Vừa nãy, lòng bàn tay bừng bừng năng lượng máu, ông ta xé nát khối bê tông, từ dưới lầu lao thẳng lên, lơ lửng trên hành lang.

Ông ta là Elias Tsmith, chú của Caeser, Bá tước Huyết Tộc, là một trong những thành viên mạnh nhất của gia tộc Tsmith trước mắt đã thức tỉnh.

Caeser nằm rạp trên mặt đất giống như con chó chết, trong lòng bỗng dấy lên ngọn lửa hi vọng, không biết hắn ta lấy sức lực từ đầu, ngẩng đầu lên, vươn cánh tay ra, hét lớn:

-Cứu cháu với! Chú ơi!

Elias Tsmith nghiêm mặt âm u, không trả lời, chỉ nhanh chóng bay tới,

Cùng lúc đó, bàn tay của hắn ta đập mạnh về phía trước, áo choàng màu đỏ đột nhiên hóa thành chất lỏng giọt máu, hóa thành dòng nước đỏ thẫm, lao thẳng về phía Lý Ngang đang lao lên.

-Kẻ săn quỷ? Bắc Cảnh hay là Giáo Đình phái ngươi tới?

Elias Tsmith tức giận quát to:

-Các người lại dám tập kích Tsmith sao, chẳng lẽ không sợ gây nên chiến tranh sao?

-Ngươi muốn đánh vậy thì ta sẽ tiếp, trả thù cho hàng ngàn vạn huynh đệ.

Lý Ngang hét lên một tiếng, cánh tay móng vuốt nhện sau lưng tiếp tục nổ súng.

Bình Luận (0)
Comment