Những cán bộ tuyến đầu như vương Phong Niên đã rất lâu rồi chưa được về nhà cùng người nhà ăn một bữa cơm.
Ông lấy ra hơn hai mươi tấm ảnh trong túi tài liệu:
-Những hình này, cậu có ý kiến gì không?
Lý Ngang nhận lấy ảnh chụp, phát hiện những tấm ảnh này là ảnh chụp hiện trường vụ án trong một toàn nhà dân cư bình thường.
Trong căn phòng hai phòng ngủ và một phòng khách, vợ chồng chủ nhà nằm chết trên sàn nhà phòng khách, có nhiều vết đâm sâu ở bụng và thắt lưng, xung quanh có nhiều vết máu.
Tát cả các cửa tủ trong phòng điều bị mở ra, một số mảnh vỡ chất thành đống trên ghế sô pha, trên mặt đất không có dấu chân dính máu hay vết máu nào khác.
Vũ khí giết người nằm trong nhà tắm hẹp có bật đèn là một con dao kiểu phương Tây bằng thép có tay cầm và lưỡi con nhắn, được ngâm trong bồn rửa mặt.
Có một chuỗi máu nhỏ giọt dưới hộp công tắc đèn ở phía bên phải của bức tường dưới bồn rửa.
Lý Ngang nhìn tấm ảnh, cũng không ngẩng đầu lên hỏi:
-Đột nhập cướp bóc sao?
-Đúng vậy.
Vương Phong Niên gật gật đầu:
-Có một chiếc thang cứu hỏa dựng đứng bên ngoài cửa sổ, kẻ sát nhân đã lẻn vào nhà vào ban đêm rồi sát hại vợ chồng chủ nhà, vị trí ra vào vừa vặn nằm ở điểm mù nên không thể thấy được dáng sấp của hắn.
-À..
Lý Ngang dùng ngón tay gảy nhẹ vào tấm ảnh nói:
-Vụ án này xảy ra bao lâu rồi?
-Hai ngày trước.
Lý Ngang đặt tám ảnh lên bàn nói:
-Cháu không dám khẳng định nhưng kiến nghị đến bệnh viện phòng khám bệnh ở gần đó điều tra hồ sơ chữa bệnh gần đó một chút.
-Kiểm tra xem trên bàn tay phải có có một vết sẹo sâu không.
-Hả?
Vương Phong Niên nhíu mày:
-Tại sao chứ?
Lý Ngang đặt tấm ảnh trên bàn trà thủy tinh, chỉ vào tấm ảnh nói:
-Nhà vệ sinh trong căn nhà này khá chật hẹp và tối, đặc biệt là hộp công tắc đèn được đặt bên phải bức tường phía dưới bồn rửa mặt.
-Vết máu duy nhất ở đây là dưới hộp đèn, vết máu chảy dọc.
-Vết máu có hình dạng này rõ ràng lúc nghi phạm bật công tắc máu đã rơi xuống.
-Hộp công tắc đèn nằm ở bên phải bồn rửa, điều này xác định người bình thường rất khó để với ấn tay tráo vào để ấn công tắc, chỉ có thể dùng tay phải, chứng tỏ máu chảy ra từ lòng bàn tay phải của nghi phạm.
Hắn nhìn thoáng qua Vương Phong Niên cười nói:
-Như vậy vết máu này rốt cuộc là từ người tình nghi? Hay là từ ngươi bị hại?
-Cháu nghiêng về đó là máu của nghi phạm hơn.
-Nếu như vết máu của kẻ sát nhân bị dính từ người bị hại như vậy vết máu nhỏ phải là từ trên xuống dưới, từ đậm đến nhạt,
-Nồng độ những vết máu nà ở hiện trường là như nhau, và nó chỉ có thể là do vết thương ở tay của kẻ sát nhân.
-Căn cứ vào hình dáng con dao, cháu đoán lúc kẻ sát nhân gây án, vì cán dao Tây ngắn hơn, lưỡi dài hơn,
-Khi năm chặt cán đâm về phía trước, lưỡi dao quay ngược vào lòng bàn tay do dùng lực quá mạnh, chém vào lòng bàn tay phải của nghi phạm,
-Về phần hiện trường vụ án, không có vết máu và tất cả những mảnh vỡ trên ghế sô pha…
-Cháu đoán đó là do tên sát nhân vào nhà vệ sinh xử lý gấp rồi quay lại phòng khách lau vết máu trên sàn rồi chạy thoát khỏi hiện trường vụ án.
-Cuối cùng căn cứ vào lượng máu dưới hộpcông tắc đèn,
-Cháu đoán vết thương ở tay hắn khá nghiêm trọng, hắn ta phải đến một cơ sở chuyên nghiệp tức là bệnh viện hoặc phòng khám bệnh để khâu lại.
-Chỉ cần kiểm tra xem gần đây có vết thương nào bị cắt sâu vào lòng bàn tay phải không, rất dễ dàng có thể sàng lọc ra nghi phạm.
Vừa nói xong, Lý Ngang nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Vương Phong Niên, cười nói:
-Chú Vương, các chú chắc chắn đã xét nghiệm rồi đúng không, phát hiện ra máu của người thứ ba trong phòng, cũng chính là nghi phạm.
-Chỉ cần có mẫu DNA, bắt được nghi phạm cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Lý Ngang vẫn còn một câu chưa hỏi, chính là hắn suy đoán gần đây đã xảy ra một chuyện kỳ lạ quy mô lớn ở thành phố Ân.
Vụ án giết người cướp của này thực chất khá đơn giản.
Ngay cả khi bọn họ không theo suy đoán của Lý Ngang đến bệnh viện hoặc phòng khám để điều tran hoặc tìm kiếm dựa trên các mẫu DNA thì cơ quan chức năng vẫn có thể tìm ra kẻ giết người bằng cách xem xét dữ liệu giám sát trên quy mô lớn và dựa trên rất nhiều nhân lực.
Nói chung, vụ án mạng này phải được giải quyết, vụ án này đã qua được hai ngày rồi, đủ để chứng minh nhân lực bên phía chính phủ thành phố Ân có khả năng lớn là không đủ đáp ứng rồi.
Cục diện này, là do các nhân tố siêu phàm trong trò chơi chết chóc gây ra hay,
Hay là còn có nguyên nhân khác nữa?
Lý Ngang vẫn giữ nụ cười bình thản trên mặt nhưng trong lòng lại không ngừng xuất hiện dao động.
Nghe xong lời của Lý Ngang, sắc mặt Vương Phong Niên không chút thay đổi, ông đứng dậy bước vào thư phòng, đóng của lại.
Lý Ngang cách một lớp của kính thật dày nghe được đại khái là ông ấy gọi mấy cuộc điện thoại.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Vương Phong Niên đi ra, nhìn Lý Ngang gật đật đầu:
-Tôi đã để cho đồng nghiệp đi điều tra, bây giờ hệ thống bệnh viện, phòng khám chữa bệnh đã được kết nối rồi, sẽ không mất nhiều thời gian để tìm ra.
-Lý Ngang, lần này cậu làm tốt lắm, nếu như bắt được thủ phạm, phải tặng cậu cờ thưởng mới được.
-Chú, chú quá khách khí rồi.
Lý Ngang vội vàng đứng lên, khiêm tốn nói:
-Cờ thưởng thì không cần tặng đâu ạ, trên vách tường trong nhà cháu đã dán đầy bằng khen rồi ạ,
-“Giải thưởng bé ngoan im lặng ngủ trưa” gì đó
-“Giải nhất kiến thức an toàn giao thông cho học sinh tiểu học thành phố Ân”
-“Giải thưởng rửa tay trước sau bữa ăn, cá nhân tiên tiến tự chăm sóc bản thân”
“Giải thưởng an ủi - em yêu sáng chế, cuộc thi chế tạo của học sinh tiểu học thành phố Ân”
“2013-2014 Giải thưởng phụ huynh xuất sắc hạng mục hợp tác giữa phụ huynh và bé trường trung học thực nghiệm thành phố Ân”
-Ngoài ra nhà cháu còn có rất nhiều cở thưởng, cái gì mà “Y thuật tinh xảo, phụ khoa thánh thủ”
-“Diệu thủ nhân tâm, cứu ta mệnh chó chữa ba bệnh mèo”
-“Chữa bệnh và chăm sóc y đức, mười ba bào thai mẹ con bình an”
-Thực sự là không có chỗ đặt cũng không có chỗ treo.
-….