Theo mô tả của những người hàng xóm xung quanh, Hạ Tuấn Cường luôn thích ở nhà, chỉ đi ra ngoài vào thứ bảy và cuối tuần.
Bình thường không có người thân, bạn bè đến chơi, ngay cả bản thân hắn xuống nhà cũng chỉ là lấy đồ mua ngoài, hoặc là đi siêu thị mua một số đồ dùng cần thiết hàng ngày.
Mấy hôm trước, trong tiểu khu có người thấy hắn lấy bưu phẩm từ tủ chuyển phát nhanh, nhưng không ngờ hắn lại chết không minh bạch… hơn nữa còn chết không rõ nguyên nhân.
Cư dân trong tiểu khu không biết Hạ Tuấn Cường là kẻ bị tình nghi giết người, và vẫn còn lời ra lời vào nói chuyện phiếm,
Bàn luận những người trẻ đương đại thường hay thức đêm, không quan tâm đến sức khỏe của mình và có nguy cơ đột tử bất cứ lúc nào.
Chủ nhà cũng không ngừng thở dài, thấp giọng oán trách,
Căn phòng mà có người chết chỉ sợ sau này sẽ khó cho thuê được,
Ngay cả khi tìm được người thuê, giá thuê sẽ phải hạ xuống rất nhiều.
Nội dung của đoạn tán gẫu này không có giá trị gì, Lý Ngang lắc đầu,
Phát hiện ra các nhà điều tra tội phạm của chính phủ dường như đang ở trên lầu để kháo sát hiện trường, và không có ý định đi xuống.
Theo thông tin tình báo mà hắn nghe được ở nhà của Vương tùng San trước đây,
E rằng cái chết kỳ lạ của Hạ Tuấn Cường đã thu hút các điều tra viên từ Cục đặc sự, và bây giờ đang ở trên tầng hỗ trợ các nhân viên điều tra tội phạm của thành phố Ân tiến hàng điều tra.
Lý Ngang thậm chí còn không nghĩ tới việc tiếp xúc trực tiếp với Cục đặc sự, ngay cả việc thông qua clone cũng quá nguy hiểm ...
Hắn cảm thấy điều gì đó, quay đầu lại và thấy Thang Nhiên Nặc đang nhìn mình, hiểu ngầm trong lòng lập tức rời khỏi đám đông, và đi vòng quanh con đường mòn ở ven tiểu khu với cô.
-Nói sao đây?
Lý Ngang giang hai tay ra và nói:
-Bây giờ không có cách nào trực tiếp lấy được thông tin về thi thể của Hạ Tuấn Cường, tôi đề nghị nên đi đến cầu thang của các tòa nhà khác và sử dụng ống nhòm bỏ túi để xem phòng thuê của Hạ Tuấn Cường.
-Đợi lát đi, Mao Mao vẫn chưa quay lại.
Thang Nhiên Nắc lắc đầu, cầm điện thoại lên, bình tĩnh nhìn Lý Ngang:
-Đúng rồi, ở đây tôi có thông tin cá nhân của Hạ Tuấn Cường, anh có muốn xem không?
-Không cần, tôi cũng có.
Lý Ngang mỉm cười, lấy chiếc điện thoại thông minh dùng một lần chuyên dụng cho clone từ trong túi ra, nhanh chóng vuốt màn hình để xem.
Muốn tìm ra nguyên nhân cái chết của lập trình viên Hạ Tuấn Cường, trước tiên phải biết mối quan hệ xã hội của hắn ta,
Mà cách tốt nhất để xác định các mối quan hệ xã hội là mua thông tin của cư dân.
Trong thời đại thông tin mạng, người ta thực sự đã đánh mất quyền riêng tư ở mức độ khách quan.
Đăng ký app yêu cầu số điện thoại di động, mua đồ trực tuyến yêu cầu thông tin thẻ ngân hàng và địa chỉ chi tiết, lên mạng, lên tàu cao tốc, vào khách sạn yêu cầu nhận dạng khuôn mặt và quẹt thẻ căn cước.
Họ tên, giới tính, số điện thoại, địa chỉ, học vấn, hồ sơ đi lại, ghi chép khách sạn, ghi chép tin nhắn, hồ sơ mua sắm trực tuyến, thông tin bằng lái xe, thông tin thẻ ngân hàng, vị trí hiện tại ...
Tất cả thông tin đều được các công ty lớn và các nhà khai thác mạng giữ.
Theo lý mà nói, những thông tin này được tách biệt với nhau và sẽ không bị rò rỉ,
Nhưng nhu cầu thông tin khổng lồ của ngành công nghiệp chất xám đã sinh ra ngành cung cấp thông tin.
Ngành đòi nợ thuê cần thông tin số điện thoại, địa chỉ, thông tin sổ địa chỉ của con nợ, môi giới bất động sản cần thông tin của người mua nhà...
Nhu cầu tạo nên lợi ích,
Lợi ích thúc đẩy sản sinh của cải.
Các công ty phụ trách thông tin cá nhân bán thông tin công dân trong hệ thống cho những người kinh doanh thông tin, và những người kinh doanh thông tin xây dựng cơ sở dữ liệu khổng lồ và bán chúng cho những khách hàng đến mua chúng.
Cơ sở dữ liệu này quá lớn, phức tạp, cồng kềnh và bao hàm toàn diện, nó thậm chí có thể cung cấp các dịch vụ định chế cho những khách hàng có thể xuất đủ tiền.
Chỉ cần trả một khoản phí vài trăm hoặc vài nghìn tệ, một số điện thoại di động, thì tất cả thông tin của chủ sở hữu số điện thoại di động có thể được cung cấp trong vòng vài giờ.
Hộ khẩu, hồ sơ khách sạn, tiền án, quỹ tích thẻ căn cước, quỹ tích công việc, học vấn, định vị điện thoại di động, hóa đơn cước điện thoại di động, hóa đơn phần mềm thanh toán, giấy chứng nhận bất động sản, giấy đăng ký kết hôn, giấy khai sinh ...
Trong thời đại thông tin mạng, tất cả mọi người đều trong suốt.
Trước khi Lý Ngang học trung học, hắn đã biết về hệ thống cơ sở dữ liệu khổng lồ phân ly với khu vực chất xám này và sử dụng nó để làm một số thí nghiệm nhỏ.
Ngay khi bắt được taxi, hắn đã sử dụng điện thoại di động dùng clone một lần chống theo dõi định vị, đồng thời nhập tên Hạ Tuấn Cường và tên tiểu khu vào cơ sở dữ liệu của đại lý thông tin,
Cuối cùng, đã tìm thấy thông tin công dân của Hạ Tuấn Cường - toàn bộ hệ thống cơ sở dữ liệu được thiết lập trên mạng kín, từ truy vấn đến mua hàng, tất cả các quy trình đều được tự động hóa và không cần qua bàn tay con người, chỉ cần chuyển tiền phía sau hệ thống (sử dụng một loại tiền mạng tương tự như Bitcoin).
Hắn đã biết hầu hết thông tin của Hạ Tuấn Cường từ lâu, nhưng hắn không nói chuyện với Thang Nhiên Nặc. Có hai lý do.
Một là kiểm tra xem đối phương có biết cách tìm dữ liệu thông tin cá nhân hay không và xem đối phương có khôn ngoan không.
Hai là để đe dọa làm đối phương kinh sợ một chút -Lý Ngang đã biết địa chỉ và tên của Thang Nhiên Nặc, ngay cả khi cô ấy hiện đang sử dụng thân phận clone, cô ấy có thể loại bỏ nó bất cứ lúc nào,
Nhưng clone sử dụng càng lâu thì khả năng lộ khuyết điểm càng cao.