Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 342 - Chương 342: Phòng Tạp Vật

Chương 342: Phòng tạp vật Chương 342: Phòng tạp vật

Sâm Lâm Miêu không nói hết lời, hai đồng đội còn lại rất có thể lành ít dữ nhiều.

-Trước tiên không nói nhiều như vậy.

Lý Ngang khua khua tay, để Thợ Đá đưa cho hắn quả tim, đặt nó trên mặt đất cùng phổi và tứ chi, rồi cho Sâm Lâm Miêu chụp ảnh bằng [Máy ảnh bói toán].

Đáng tiếc, trên bức ảnh không có bất cứ gì khác thường.

Lý Ngang cất hết các bộ phận đi, bật âm lượng dàn âm thanh lớn lên, rồi cùng với hai đồng đội tiếp tục lục soát căn biệt thự.

Hy vọng hai người đồng đội đó có thể kiên trì được lâu hơn một chút...

————

-Ha …ha…

Thanh niên đẹp trai mặc vest đỏ Ác Vô Niệm, lúc này hai tay đang cầm một sợi dây gai thẳng đứng, hai mắt đỏ ngầu, khuôn mặt tuấn tú trở nên có chút dữ tợn.

Nơi hắn ta ở là một cái giếng hàng tối tăm không ánh mặt trời.

Loại giếng hàng này được đặt trong một bức tường đá, ở nơi cao nhất có luồn một dây thừng qua khối ròng rọc. Người hầu của trang viên sẽ sử dụng giếng hàng để vận chuyển các đồ lặt vặt như quần áo, ấm đun nước, bộ đồ ăn, thực phẩm…, tránh phải chạy lên xuống cầu thang, tiết kiệm thời gian.

Trong không gian bịt kín tối tăm chật hẹp, chiếc đèn pin Ác Vô Niệm ngậm trong miệng là nguồn sáng duy nhất,

Hắn ngẩng đầu nhìn giếng hàng ở trên cao, ra sức leo lên, cố gắng không để mình nhìn vào những bức tường xung quanh.

Sau khi dịch chuyển diễn ra, hắn đã ở trong giếng và leo lên hơn mười phút rồi, trên cao có thể nhìn thấy rõ khối ròng rọc và cánh cửa gỗ, nhưng khoảng cách giữa hai nơi chưa bao giờ được rút ngắn.

Thành của giếng hàng vốn làm bằng gạch đá nặng, nhưng lúc này lại liên tục rỉ máu và sủi bọt thịt. Theo thời gian trôi qua, toàn bộ giếng hàng được bao phủ bởi một lớp thịt màu đỏ sẫm, bên trên đều là những mảng da thịt màu trắng và những đốm đen có kích thước bằng đầu người.

Ùng ục ùng ục.

Trục thang máy nhúc nhích, co rút lại, rung lắc, như một ... khúc ruột.

Giếng hàng đắp đống máu thịt đang lắc nhẹ với tần suất vi diệu, bề mặt vách tường không ngừng rỉ ra máu đỏ sẫm, cùng thứ nước đặc sệt màu vàng nâu có mùi cực kỳ hôi thối,

Ngay cả khi nín thở, mùi thối rữa tuyệt vọng vẫn tràn vào khoang mũi Ác Vô Niệm rồi tràn vào phổi.

Tôi không thể chết ở đây!

Đôi mắt của Ác Vô Niệm mở to, thể chất vượt xa người thường khiến hắn ta giống như một con vượn, leo nhanh theo sợi dây thừng đến cánh cửa gỗ trên đỉnh giếng hàng.

Vậy mà, cánh cửa gỗ luôn trong tầm mắt và xa tầm với, cho dù có cố gắng đến đâu thì khoảng cách giữa hai bên cũng không thể rút ngắn.

Giếng hàng đang co rút lại từng chút một, những miếng thịt nhúc nhích và run rẩy không ngừng nhấn chìm không gian, như thể muốn nuốt chửng lấy Ác Vô Niệm.

-A a a!

Ác Vô Niệm lưng lạnh toát, một luồng điện lạnh lẽo chạy khắp cơ thể, sự sợ hãi đang điều khiển cơ thể hắn, hai chân hắn quấn quanh sợi dây gai, hai cánh tay duỗi thẳng, ngón tay cái đan vào nhau và biến thành con dao tay, chém về phía bức tường áp bức.

[Tên kỹ năng: Cày nóng tích chớp]

[Loại hình: Chiến đấu]

[Hiệu ứng đặc biệt: Dùng tay biến thành dao, sau một khoảng thời gian ngắn tích lực, phóng hai thanh kiếm bắt chéo về phía trước]

[Tiêu hao: 50 điểm giá trị thể lực]

[Thời gian làm mát: 15 phút]

[Ghi chú: Vào năm thứ hai của Đại Minh Hồng Vũ, nguyên phái Không Động, bây giờ là Nhà máy số một gang thép Bình Kinh Không Động Sơn, dây chuyền sản xuất công nhân công sáng tạo Nhiếp thiếu hiệp Nhiếp Nguyên Khuynh]

-Phá cho ta!

Ác Vô Niệm gầm lên, hai bàn tay đều bùng lên ánh sáng màu đỏ. Năng lượng kiếm sắc bén không thể ngăn cản, giống như hai vầng trăng lưỡi liềm đan chéo nhau, rơi xuống bức tường với chỉ thị không thể tương đương.

Bùm

Với kiếm khí màu đỏ xé nát từng lớp da thịt, dòng máu đỏ tươi tự do bắn tung tóe, trong khe hở khổng lồ rộng bằng một người, Ác Vô Niệm nhìn rõ bức tường đá chôn dưới da thịt bị bào mòn tạo thành một vết sẹo sâu.

Tuy nhiên, hắn chưa kịp vui mừng thì giếng hàng bắt đầu rung chuyển dữ dội, máu thịt quanh khe hở to lớn trên tường giống như thủy triều chảy xiết phun trào, nhanh chóng bao phủ khe hở hình chữ thập, khép lại như lúc ban đầu.

-...

Tâm trí của Ác Vô Niệm đã bị chiếm giữ bởi sự tuyệt vọng, như thể bị hành vi tấn công của hắn chọc giận, toàn bộ giếng sâu co rút dữ dội, muốn chôn vùi hắn ta trong máu thịt.

-Muốn ta chết sao? Vậy thì ngươi cũng không dễ dàng đâu!

Ác Vô Niệm mặt lộ ra vẻ dữ tợn, lấy ra một lượng lớn kẹo cao su từ trong ba lô, ném vào vách tường thịt của giếng hàng, ngón tay run rẩy chạm vào nút bấm thiết bị điều khiển.

-Đồ tái chế, tủ lạnh cũ, TV màu cũ, quạt cũ, máy giặt đây

Một âm thanh tẩy não nhỏ bé không thể nhận ra ở phía xa vang lên, Ác Vô Niệm trong lòng bỗng nhiên trỗi dậy một tia hy vọng.

Trong không gian chật hẹp, hắn ngẩng đầu dậy, khàn khàn giọng hét lên:

-Tôi ở đây! Nghe thấy không?!

-Hét lớn như vậy để làm gì.

Một giọng nói trầm thấp vang lên ngay phía trên tấm cửa gỗ, Lý Ngang nằm rạp trên mặt đất, nhấc mở cánh cửa gỗ ra, liếc nhìn vào giếng hàng, lãnh đạm nói với Ác Vô Niệm:

-Đây đều là ảo giác, mau cắt đứt dây thừng rồi ôm dây thừng nhảy xuống đi.

-Cái gì?

Ác Vô Niệm quát lên:

-Cậu máu kéo tôi lên đi, trước tôi đã từng thử rồi, giếng hàng bên dưới càng ngày càng hẹp, đó là đường chết!

-Nghe tôi đi, cắt dây thừng rồi ôm dây thừng nhảy xuống.

Lý Ngang lặp lại, đầu Sâm Lâm Miêu cũng xuất hiện bên cạnh hắn

-Tin anh ta đi, cắt dây thừng nhảy xuống.

-...

Ác Vô Niệm cúi đầu liếc nhìn xuống, giếng hàng bên dưới chật hẹp và hỗn loạn hơn bên trên, căn bản không có chút ánh sáng nào.

Xung quanh hắn, vách thịt đang ngọ nguậy "òm ọp òm ọp", lỗ hổng phía dưới da thịt màu trắng bắn ra nước mủ tung tóe, bắn trên bộ vest màu đỏ cúa Ác Vô Niệm, ăn mòn ra từng cái lỗ một.

Ác Vô Niệm cắn chặt hàm răng, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm hai người Lý Ngang, dùng hai tay xé rách sợi dây thừng, vừa kéo sợi dây, vừa rơi xuống theo trọng lực, rơi xuống.

Bụp--

Vài giây sau, Ác Vô Niệm nặng nề ngã xuống nền đất cứng, hai mắt cá chân bị thứ gì đó kẹp chặt, cả người tách ra khỏi giếng hàng.

Dù lưng bị thương do ngã xuống, nhưng Ác Vô Niệm vẫn lập tức đứng dậy khỏi mặt đất dựa vào thể chất của hắn và cảnh giác nhìn xung quanh.

Đây có lẽ là một phòng tạp vật, dùng để chất đống đủ thứ linh tinh không dùng đến trong dinh thự.

Bình Luận (0)
Comment