Lý Ngang lấy đoạn ruột từ trong cột ba lô ra, cầm trong tay suy nghĩ một lúc:
-Thứ này có dấu hiệu đã bị hong khô, rõ ràng là lấy từ một thi thể đã khô héo.
-Cho dù chủ nhân của đoạn ruột kia là vị giáo sĩ kia, thì sao chứ?
William lãnh đạm nói:
-Chuyện này rất quan trọng sao?
-Đúng là không quan trọng.
Lý Ngang cười, nhìn về phía các đồng đội của mình:
-Mọi người còn nhớ chúng ta đã nhìn thấy dòng chữ phu nhân Leslie để lại chứ? Bà ấy nói rằng gia tộc Leslie đã mua lại dinh thự, là bởi vì họ nhìn thấy ghi chép mà William để lại.
-Tiếp sau đó bà ấy còn nói, tài liệu ghi rằng Tuần Lộc Thần thôn tính tất cả các thành viên trong gia tộc, có ý đồ định lợi dụng bọn họ để hồi sinh.
Mắt của Mèo Rừng chợt sáng bừng lên:
-Đoạn ruột không đến từ gia tộc Leslie!
-Đúng vậy, trái tim của William cũng không thuộc thành viên của gia tộc Leslie.
Lý Ngang cười nói:
-Phu nhân Leslie và gia tộc của bà đều đã bị lừa. Các nghi thức hồi sinh mà họ có được từ các ghi chép William để lại vốn đã có vấn đề.
-Từ trước khi gia tộc Leslie đến, ông đã có ý định tiến hành nghi thức hồi sinh. Đào mộ của các giáo sĩ, thu thập đoạn ruột này, đồng thời xây dựng một nhà tù bên dưới dinh thự để thu thập tư liệu nghiên cứu thông qua việc giết chết các nô lệ.
Vào thời của William, chế độ nô lệ ở Mỹ vẫn chưa hoàn toàn biến mất, những hài cốt, thận, cơ thể trong nhà ngục dưới nước có lẽ cũng là sót lại từ thời đó.
Bởi vì trong ghi chép của William có ghi lại những nội dung liên quan, sau khi gia tộc Leslie thừa kế lại dinh thự cũng không phá hủy nhà ngục dưới nước, mà giữ lại nó ở đấy, đồng thời dùng pháp thuật để phong ấn nó lại.
Đầu của phu nhân Leslie không gây ra ảo giác, là bởi vì lý trí của bà đã sớm bốc hơi hết, hầu như không còn gì, mà đến cả thận và cơ thể của nô lệ cũng không gây ra ảo giác, có thể là do lúc nô lệ còn sống đã bị William làm quá nhiều thí nghiệm lên người, vậy nên bị tiêu hao đi những chỗ đặc biệt.
Còn về phần tại sao cơ thể lại chủ động tìm đến thận... Lý Ngang lại nghĩ rằng cả thân thể và thận đều là thứ sinh sống cùng nô lệ, có bản năng trời sinh là tìm về với cơ thể.
-Lúc trước khi gia tộc Leslie tiến hành nghi thức hồi sinh, không có yếu tố hiến tạng.
-Khi bắt đầu việc đó, e rằng ông đã thay mận đổi đào, chim bồ câu chiếm tổ của chim ác là (*), chiếm lấy tất cả của Tuần Lộc Thần.
(*) Một câu thành ngữ của Trung Quốc nói về việc chiếm đoạt thứ của người khác.
Lý Ngang lạnh lùng nói với quả cầu bùn:
-Sau đó, ông bắt đầu thực sự lên kế hoạch phục sinh chính mình. Ông lợi dụng các giáo sĩ và thần lực của Tuần Lộc, tấn công gia tộc Leslie.
-Rõ ràng đã loại bỏ hết tất cả những kẻ muốn xâm chiếm dinh thự William và các thành viên của gia tộc Leslie, những người có thể nhận ra thân phận thật của ông.
-Trái tim, đầu, chân tay, cơ thể, phổi, thận, ruột.
-Bảy nội tạng dị thường mà chúng tôi gặp phải trước đây, chắc là cấu trúc cơ thể mà ông đã đặc biệt lựa chọn cho mình sau khi hoàn thành việc cắt bỏ.
Hắn dừng một chút, thấy quả cầu bùn kia im lặng, lại bình tĩnh nói tiếp:
-Vấn đề duy nhất là ở chỗ, phôi thai mà bây giờ ông đang dùng, rốt cuộc là ai?
-...
Một lúc lâu sau, William mới khàn giọng cười:
-Không phải các người đã biết rồi sao? Trước khi các người đến một ngày, một vị hậu duệ của gia tộc Leslie đã tới trang viên này.
-Cô ta là một bà đồng, sinh ra và lớn lên ở châu Mỹ, đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc, mãi đến khi bị tác động bởi sức mạnh trong huyết mạch mới lại tìm đến đây, muốn biết rõ thân phận của bản thân và quan hệ với gia tộc.
-Ha... Cô ta tự mãn vì có được sức mạnh siêu phàm, định tấn công nhanh và treo cổ ta, đáng tiếc cô ta lại quên mất, cả toà dinh thự này đều là hóa thân của ta...
-Ông đã giết chết cô ấy, rồi cải tạo cô ấy thành phôi thai?
Lý Ngang nhướn mày:
-Chẳng trách, thấy sắp đến nghi thức hồi sinh, ông cũng chẳng thèm để ý đến vị trí của các nội tạng khác, còn mang chúng giấu trong các ngóc ngách của dinh thực, dùng gỗ màu đen để dưỡng ấm.
-Hóa ra là ông lại có một vật chứa phù hợp hơn để phục sinh.
-Lại nói tiếp, ta còn phải thật tốt cảm tạ cô ấy mới được.
Williams mỉm cười và nói:
-Nếu không có cô ấy, ta chỉ có thể sử dụng một số cơ quan lộn xộn ghép lại với nhau để tạo ra một cơ thể hoàn chỉnh.
-Cô ấy đến, ngược lại làm hoàn thiện quá trình phục sinh, để cho ta không cần mượn các cơ quan khác cũng có thể sống lại.
-Đồng thời càng thêm hoàn mỹ hơn so với trước đó.
Ác Vô Niệm trong lòng khẽ động, đây là nguyên nhân những cơ quan này nằm rải rác khắp nơi trong dinh thự, nếu trước đó không có phù thủy xuất hiện, tim, đầu và các cơ quan khác hẳn là đã bị Williams thu thập lại, đặt cùng một chỗ.
Trong trường hợp đó, người chơi muốn hoàn thành nhiệm vụ, phải đối mặt với sự can thiệp của các cơ quan dị thường, nhưng cũng phải đối mặt với Williams có được thần tính. Khó khăn thực sự là quá lớn.
Chỉ là...phôi thai trong mục tiêu nhiệm vụ đã sớm bị Williams khống chế, nếu mục đích cuối cùng của hệ thống là để mọi người giết chết Williams.
Tại sao còn phải vẽ rắn thêm chân, để cho người chơi loại bỏ các cơ quan dị thường nằm rải rác khắp dinh thự, không có nhiều liên quan đến quỹ tích phục sinh?
Những cơ quan này cho dù để mặc kệ, cũng sẽ không sinh ra tác dụng đặc biệt tồi tệ phải không a? Ngược lại, việc loại bỏ các cơ quan lại nguy hiểm hơn một chút.
Ác Vô Niệm như có chút suy nghĩ, Thợ Đá hơi nheo mắt lại,
Mà Đông Phong Phá lại cảm thấy một trận ác hàn, cái phôi thai hắn vừa nhìn thấy, xấu xí như thế, vặn vẹo, quái dị, hoàn toàn nhìn không ra nó lúc trước là một nhân loại.
Vật biến dạng như vậy, thật sự có thể được gọi là thần minh sao?