Lần này, trái lại hắn không hề nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở đánh trúng đồng đội, cảnh tượng trước mắt hơi lay động, khi nhìn lại, hắn chợt phát hiện nơi mà hắn vừa công kích lại là nơi mà Vu Mộc vừa nằm.
Nếu không nhờ Sơ Ấm nhanh tay lẹ mắt đạp Vu Mộc một cước, khiến hắn bay ra xa thì e rằng toàn thân Vu Mộc đã bị xiềng xích của Hôi Tẫn đánh trúng, trực tiếp chia thành hai nửa.
Lại như thế rồi! Rõ ràng Hôi Tẫn đã cố tình nhắm trúng vào địch, cũng sử dụng trang bị tâm linh phòng bị đặc biệt nhưng vẫn bị ảo thuật của đối phương làm ảnh hưởng, suýt nữa đã giết chết đồng đội!
"Cô cô..."
Cô Lỗ Lỗ Cô xanh biếc co rúc lại trong lồng ngừng của Oán Ma phát ra tiếng kêu bén nhọn, giống như tiếng cười lớn sắc bén.
Trước kia khi hai người họ không phải là người chơi, dưới sự trợ giúp của đạo cụ định vị Nguyệt Tương đã tìm tới và giết chết người chơi Tư Văn Bân, cướp đoạt trên người Tư Văn Bân một quyển trục kỹ năng mô phỏng, phẩm chất hoàn mỹ có tên là [Ý đồ thù địch đều nằm trong lòng bàn tay].
Hiệu quả đặc biệt của nó chính là, khi có hai kẻ địch trở lên ở chung một chỗ, người sử dụng kỹ năng có thể bóp méo suy nghĩ thù địch của tất cả kẻ địch nhắm vào người sử dụng. Khiến người tấn công sinh ra suy nghĩ vặn vẹo, quay lại tấn công người khác. Trong lúc đó, người tấn công người chơi sẽ không phát hiện ra điều gì bất thường.
Ngay cả Oán Ma chính tay giết chết Tư Văn Bân cũng không rõ vì sao người này lại đoạt được quyển trục có phẩm chất hoàn mỹ tới vậy, nhưng bởi vì yêu cầu của kỹ năng mô phỏng này quá nghiêm khắc (Thuộc tính cảm giác yêu cầu phải từ 13 điểm trở lên) nên Tư Văn Bân vẫn chưa có cơ hội thử nghiệm mô phỏng, vẫn luôn coi nó như bảo vật quý giá áp đáy hòm.
Sau khi cướp được quyển trục, Oán Ma quyết đoán đưa nó cho đồng đội của mình là Cô Lỗ Lỗ Cô nằm trong lồng ngực, để nó tự mình học tập.
Khả năng đặc biệt của Cô Lỗ Lỗ Cô vốn là thao túng tinh thần của người chơi, trị số tinh thần dự trữ tương đối khả quan, đồng thời đó cũng là kỹ năng hạng nhất, có thể thông qua tiếp xúc trực tiếp với Oán Ma mà điên cuồng rút lấy tinh thần và lý trí của người đối địch với chúng nó, dùng để bổ sung khi tung ra [Ý đồ thù địch đều nằm trong lòng bàn tay], từ đó kéo dài thời gian sử dụng kỹ năng này.
Đặc biệt là vào trường hợp này lại có những ba kẻ địch cùng đứng một nơi, tất cả tấn công đều nhắm vào nó nên nó không kiềm chế được chỉ thẳng vào những người khác.
Với điều kiện hiện tại của Hôi Tẫn và Sơ Ấm, họ hoàn toàn không thể lẩn tránh hay là miễn dịch, chỉ có thể cùng Vu Mộc (trước tiên Sơ Ấm đã dùng chìa khóa để mở gông cùm đang vây khốn Vu Mộc ra) không ngừng di chuyển trong không gian hẹp, chỉ thủ chứ không tấn công. Nhờ vào các loại bẫy được bố trí sẵn bên trong trạm xe lửa bỏ hoang để đọ sức với Oán Ma.
- Vô dụng vô dụng vô dụng vô dụng!
Oán Ma gào lên, bàn tay xương trắng không ngừng khua lên đập tan tất cả những viên bi thép, bụi, sóng xung kích bạo liệt, chùm sáng do những cái bẫy bị phát động đang xông về phía nó. Trong không gian chật hẹp này, hắn phi xuống đuổi theo ba người chơi đang chật vật chạy trốn mà không còn dám tấn công hắn thêm nữa.
Ba người Hôi Tẫn, Sơ Ấm và Vu Mộc bị đuổi giết, có khổ mà không thể nói thành lời, mỗi khi bọn họ định quay đầu phản kích thì lại bị bóp méo nhận thức, không ngừng ra tay với đồng đội của mình.
Dù họ đã dùng toàn lực tấn công về phía Oán Ma đang đuổi theo dưới mặt đất, nhưng vẫn liên tục bị bóp méo nhận thức, quả thực vô cùng ngang ngược.
Biện pháp duy nhất lúc này chính là kéo dài thời gian. Loại kỹ năng không phân phải trái đạo lý như này chắc chắn cần tiêu hao rất nhiều điểm giá trị!
- Các người lại đang ảo tưởng cái gì?
Oán Ma cười ha hả, bàn tay xương cốt bị bẫy ngăn cản, suýt chút nữa là rạch ngang gáy Vu Mộc.
Oán Ma tin chắc rằng chỉ cần hắn và Cô Lỗ Lỗ Cô hợp thể thì có thể phát huy được hiệu quả của [Ý đồ thù địch đều nằm trong lòng bàn tay] lên tới mức độ cao nhất, cho dù trên máy định vị Nguyệt Tương xuất hiện thêm hai người chơi khác chạy tới thì cũng chỉ khiến hiệu quả của kỹ năng này tăng lên! Càng có lợi cho Cô Lỗ Lỗ Cô phát huy!
Ở nhiệm vụ này, tổ hợp của bọn họ chính là vô địch!
"Uỳnh!"
Ở lối vào trạm xe lửa, người làm nhiệm vụ ngăn trở cửa cống sắt yếu ớt bị đá văng.
Ánh trăng quạnh quẽ chiếu sáng bậc thang xuống bên dưới, chiếu vào trong trạm xe lửa, chiếu sáng luôn cả người chơi vừa bước vào tầng thứ nhất của trạm xe.
Trong mắt họ, một bóng người vạm vỡ cường tráng đang hất áo choàng, người đó im lặng đứng nghiêm dưới ánh trăng, dường như muốn hòa thành một thể với ánh trăng trong đêm tối.
Nhìn người mặc áo choàng kia, Hôi Tẫn vô thức nhớ tới một người chơi mà hắn từng thu thập được tin tức trong mạng lưới nội bộ do lợi dụng thân phận của đội cơ động đặc nhiệm.
- Akainu?!
- Không!
Lý Ngang đang đứng nghiêm trang lại đi lên phía trước một bước, thoát khỏi ánh trăng sáng để mọi người có thể nhìn thấy rõ được màu sắc áo choàng của mình.
Đó là một chiếc áo choàng đen nhánh, có nếp nhăn, trông giống như cánh của một con dơi, trên mặt còn đeo một chiếc mặt nạ nửa mặt, chỉ lộ ra đôi mắt và miệng.
- Các anh có thể gọi tôi là Batman.