-Mấy người các cậu, quả thật không tệ!
Sau khi mũ trùm đầu bị đánh vỡ, âm thanh của Oán Ma càng trở nên khàn khàn và thô cứng hơn, giống như những miếng sắt rỉ ma sát lại với nhau, khiến người khác tràn ngập cảm giác khó chịu với kết cấu kim loại.
-Đáng tiếc, phải dừng ở đây rồi.
Đáp lại câu nói của hắn ta, chính là một quả lựu đạn mà Lý Ngang vừa bắn ra.
Phanh!
Lựu đạn bắn ra cực kỳ nhanh, xẹt qua trên không trung với quỹ tích hình vòng cung.
Nó còn chưa kịp bay đến gần Oán Ma, bỗng nhiên trước mắt mọi người xuất hiện một bông pháo hoa, cây trường tiên của Oán Ma đang nằm rạp dưới mặt đất đã dần dần dựng thẳng lên.
Đỉnh của cây trường tiên đập xuyên qua trần nhà, phần ở giữa không có chút sai sót xuyên qua chính giữa lựu đạn.
Oanh!
Lựu đạn đã sớm nổ tung, làn sóng áp lực nặng nề khuấy động lên trong không gian chật hẹp, cuốn đá vụn bay lên, bụi bặm bị thổi tứ tung.
Thật nhanh...
Trái tim Vu Mộc bỗng nhiên co thắt một chút, với thị lực của hắn, thế mà hoàn toàn không nhìn thấy rõ ràng quỹ tích hoạt động của trường tiên.
Nếu như lúc truy đuổi và tấn công ban nãy mà Oán Ma tung ra chiêu thức như thế này, chỉ sợ hắn và Hôi Tẫn căn bản không xứng đáng với vị trí tự xưng là "Âm Thị Mộng Hiểm" để hỗ trợ người chơi.
-Chỉ vô ích thôi.
Oán Ma được bao phủ bên trong ngọn lửa, trầm giọng nói:
-Mấy người các cậu căn bản cũng không biết...
Cộc cộc cộc cộc cộc.
Là một người nghe không đầu không cuối, Lý Ngang hoàn toàn không có nghe được ý tứ tốt đẹp muốn nói chuyện của Oán Ma, trực tiếp lôi từ trong balo ra hai cây súng máy, một khẩu bên trái một khẩu bên phải, nhắm về phía Sài đại tiểu thư dùng cánh tay ra dấu một hình tròn mà bắt đầu bắn phá.
Tiếng đạn pháo dày đặc che khuất đi âm thanh tiếng nói của Oán Ma, người ở đằng sau mặt không biến sắc (một bộ xương cũng chẳng thể biểu lộ ra cảm xúc gì), cây trường tiên tạo thành từ ngọn lửa xanh lục trong tay tự động thu lại, nhanh chóng uốn lượn hình thành một lá chắn dày đặc được tạo thành từ ngọn lửa.
Tất cả những viên đạn của súng máy đều bắn trên lá chắn, lúc đầu chỉ bị cản trở một chút, lúc sau bị tính chất ăn mòn của ngọn lửa làm cho tan chảy, nhỏ xuống mặt đất từng bãi, từng bãi.
-Vô ích thôi!
Oán Ma tránh đằng sau tấm chắn nghe được tiếng súng dần dần ngừng lại, tiếp tục nói:
-Ngươi...
Rầm rầm rầm.
Một tay Lý Ngang cầm khẩu súng Shotgun, một tay cầm súng lục, tiếp tục nhắm bắn về phía lá chắn lửa, hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ điểm hấp tấp vội vàng nào, ngược lại là dáng vẻ vô cùng thích thú.
Sau khi ở kịch bản nhiệm vụ cướp sạch một nhà hàng và nhà kho, Lý Ngang cũng sẽ không tiếp tục lo lắng về vấn đề có nhiều hay có ít đạn.
Nếu như đánh chậm lại, rút ra các loại vũ khí khác thì hoàn toàn có thể ở trong này tiêu hao thời gian vài tiếng với Oán Ma.
Lá chắn co lại lần thứ năm sắp kết thúc, và lá chắn co lại lần thứ sáu cũng sắp bắt đầu.
Đợi lá chắn co lại lần thứ sáu hoàn tất, những người chơi đều có thể mang theo phần thưởng thoát ra khỏi nhiệm vụ chết chóc, cái này đồng nghĩa với việc thiết lập trái đất ràng buộc người chơi được đặt ra đến lúc đó sẽ trực tiếp biến mất.
Thành viên của đội đặc nhiệm cơ động có thể trực tiếp tới đây bắt người.
Chỉ cần chậm trễ thời gian, Oán Ma sẽ làm như "Tôi biết tin tức nhiệm vụ, tôi đã có kế hoạch trước rồi", chắc chắn sẽ không kiên nhẫn được mà ra tay trước, vì thế Lý Ngang hoàn toàn không vội, thậm chí còn muốn vừa bắn vừa ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
Tiếng súng vang lên không dứt, cũng trong lúc đó Hôi Tẫn lấy ra mấy quả lựu đạn từ trong balo, không ngừng ném đến hướng lá chắn lửa, tiếng "rầm rầm rầm" phát ra không ngừng.
Việc làm cho Oán Ma bực bội nhất chính là, Sơ Ấm lại bắt đầu ca hát, vẫn là bài hát mà lần trước do đoàn đội đặc nhiệm cơ động phân tích đặc biệt "biên soạn" ra cho cô ta.
Chính bởi vì lúc này không ai tiến lên đối phó với Oán Ma, cho nên Sơ Ấm mới hát, mục đích để Debuff đối thủ.
-Rác rưởi, rác rưởi vẫn là rác rưởi! Sinh ra làm người, tôi khuyên bạn nên sống lương thiện! Đi chết đi! Thực sự có lỗi khi dùng phương thức này để quen biết bạn. Sủng vật QQ của tôi hôm nay sinh nhật, bạn có thể cho tôi đập đầu được không? Trong vòng ba ngày nữa, lấy một nửa phần tro cốt của bạn để trộn lẫn với cơm.
Những từ ngữ này không thể giải thích được, phần nhạc đệm phối hợp với giai điệu quỷ quái gây ra cảm giác đau đớn không có người nào chịu nổi, nghe thôi cũng thấy đây là ca khúc ma quỷ phản nhân loại, giống như những câu thần chú tà ác của các vị thuật sĩ hay dùng.
Vu Mộc là một người chơi, hai trị số gồm [trị số thể năng] và [trị số lý trí] đều vượt xa người bình thường, nhưng khi nghe được Sơ Ấm hát nhạc rap, vẫn không nhịn được mà bị hoa mắt đau đầu, ghê tởm muốn nôn ra, khiến chân mềm nhũn, suýt chút nữa đã không chịu được mà té ngã trên mặt đất.
Nếu như có người bình thường ở trong trạm tàu điện ngầm bỏ hoang này, chỉ sợ không kịp nghe hết một ca khúc thì lý trí của người đó sẽ bốc hơi, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh nhân sự đó...
Mà Oán Ma bị âm thanh ma quỷ của Sơ Ấm rót vào tai, trên người hắn ta thậm chí sắp xuất hiện trạng thái giống như Debuff.
Ở khoảng không trên đỉnh đầu xuất hiện đám mây tối đen như mực, trên mặt đất còn trào lên vũng bùn đen tỏa ra mùi tanh hôi khó thể tả nổi ở ngay gần chân.