Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 492 - Chương 492: Vương Tọa

Chương 492: Vương tọa Chương 492: Vương tọa

Frederick III trừng mắt:

- Các bạn điên rồi sao? Muốn yết kiến Nữ vương băng giá?

- Cô ấy đã ở trong cung điện của mình nhiều năm rồi chưa từng ra ngoại gặp người khác, vốn không màng đến thế sự, toàn bộ đều nhờ công chúa Anna chủ trì chính vụ.

- Hơn nữa có rất nhiều thành trấn xây dựng giáo đường của cô ấy.

- Cứ đợi ở thành trấn, sớm muộn gì sẽ bị người suốt ngày hô hào khẩu hiệu đả đảo kỳ thị tẩy não.

- Tôi thấy các bạn có dáng vẻ rất bình thường, tại sao lại có suy nghĩ này?

- Về việc tẩy não, ông có thể yên tâm, chúng tôi không yếu ớt như vậy.

Lý Ngang lắc đầu, lý trí của người chơi lv cao vốn viễn siêu hơn người thường, hơn nữa đa số người chơi đều có một ít thủ đoạn phòng ngự dị năng tâm linh, nên không dễ dàng trúng chiêu như vậy.

Huống hồ, mục tiêu nhiệm vụ còn nằm ở đó, cho dù người chơi không muốn hoàn thành thì cũng không được.

“…”

Thợ đốn cúi còn do dự, Lý Ngang lại nói tiếp:

- Chúng tôi đi đến cung điện của nữ vương băng giá, không đơn thuần chỉ vì yết kiến.

- Trên thực tế, thầy trò năm người chúng tôi mang lòng nghĩa hiệp, thích nhất là hành hiệp trượng nghĩa, gặp bất bình thì ra tay tương trợ, dẹp sạch chuyện bất bình trước mắt.

- Bây giờ những bách tính của mấy đại vương quốc ngơ ngơ ngác ngác, đã mất đi tư tưởng tự do, há có thể ngồi yên mặc kệ?

- Nhất định phải yết kiến vị nữ vương băng giá, kháng nghị với cô ta.

- Đông Thổ Đại Đường chúng tôi mặc dù không thích can thiệp vào nội chính vương quốc khác, nhưng cũng không thể bỏ mặc loại hành vi phản nhân quyền này.

- Nếu như nữ vương băng giác vẫn chấp mê bất ngộ, chúng tôi thậm chí sẽ hồi bẩm Đại Đường, đề Đại Đường xuất binh can thiệp, giữ gìn nhân quyền.

- Hửm?

Thợ đốn củi có vẻ bị rung động:

- Bạn nói là, vương quốc của các bạn sẽ xuất binh đánh nữ vương băng giá?

- Đúng vậy.

Lý Ngang trịnh trọng gật đầu, trợn mắt nói dối:

- Đông Thổ Đại Đường chúng tôi nhân sĩ dị năng đếm không xuể.

- Vô luận đại tướng quân Viêm Ma Chi Vương Ragnaros của trấn Kansai, hay là phiêu kỵ tướng quân Hussar Jim Hammond, đều đủ để hòa tan dị năng băng tuyết.

- Cho dù nữ vương băng giá sánh vai với thần minh, những đừng mơ có thể chiếm lợi trước mặt đại quân Đại Đường chúng tôi.

- Chuyện này.

Thợ đốn củi dao động, nghe hiểu, tăng lữ từ Đông Thổ Đại Đường tới, sau lưng chắc hẳn có người.

- Bệ hạ Frederick, chẳng lẽ ông nhẫn tâm, nhìn thời đại thống trị vương quốc của tổ tiên, bị kẻ địch nắm giữ.

- Chẳng lẽ ông không muốn khôi phục vương quốc của mình.

Lý Ngang thành khẩn nói:

- Huống gì chúng tôi không cần ông làm gì cả, chỉ cần dẫn đường giúp chúng tôi, dẫn chúng tôi đến cung điện của nữ vương băng giá ma thôi.

- Dọc đường, ông có thể lợi dụng thân phận quốc vương của mình, kết giao một nhóm người quý tộc đồng ý biểu đạt thiện chí đối với ông.

- Sau khi chuyện thành công, ông có thể leo lên vương tọa vốn thuộc về mình một lần nữa.

“…”

Sắc mặt của thợ đốn củi đã dao động, hắn hiểu rõ, mình chỉ có tác dụng duy nhất với đối phương là đã từng là quốc vương mà thôi.

Nghĩ đến những tăng lữ phương đông (mặc dù chỉ có một người có khuôn mặt phương đông), hắn cũng muốn để bọn họ lợi dụng thân phận của mình đến yết cường giả.

- Được.

Suy nghĩ thật lâu, thợ đốn củi nặng nề gật đầu:

- Tôi đồng ý giúp đỡ các bạn.

- Vậy quá tốt rồi, hợp tác với chúng tôi, sẽ được lợi lớn.

Lý Ngang nở nụ cười:

- Đao Ca tôi cái gì cũng biết, trừ lừa người ra.

Sau khi bàn bạc xong xuôi, thợ đốn củi Frederick lập tức lên đường dẫn nhóm người chơi đi về thành trấn gần nhất.

Dựa theo lời nói của Frederick, cung điện của nữ vương băng giá cách nơi này khoảng năm trăm dặm Anh, dọc đường phải đi qua không ít đèo, vượt qua không ít núi sông.

Dù người chơi có lấy ra phương tiện giao thông hiện đại, e là không thể đến nơi trong chốc lát được.

Khoảng cách này, đã chứng minh được có tuyên thời gian hạn chế đang ẩn tàng của hệ thống, thật ra vẫn tương đối thoáng, chắc chắn sẽ không ít hơn thời gian cật lực đi đường.

Hơn nữa, nhiệm vụ lần này lấy ma kính hoàn chỉnh ra khỏi cung điện của nữ vương băng giá, dựa theo truyện cổ tích Andersen nguyên bản, ma kính được ác ma chế tạo ra, nhưng bị vỡ vụn ở nhân gian, chia làm nhiều mảnh.

Nếu như nhóm người chơ khổ sở đi đến cung điện, thì phát hiện điều kiện để hoàn thành nhiệm vụ, là mảnh vỡ ma kính đến cũng điện, chắc chắc vui cực luôn.

Bởi vậy, suy nghĩ của nhóm người chơi, là khảo sát một vài thành trấn dọc đường, quan sát lãnh thổ của vương hậu băng giá một chút, đến thăm giáo đường, tìm manh mối về ma kính.

Thuận tiện, xác minh thử xem Frederick có nói thật với bọn họ hay không.

Một đám người đi trên con đường mòn giữa khu rừng, câu được câu không bàn bạc với nhau, muốn lấy thông tin, đồng thời hàn gắn tình ‘Hữu nghị’ yếu ớt.

Lúc này muốn ở trong thế giới nhiệm vụ nghỉ ngơi vài ngày, nhân lúc đó làm quen với đồng đội, trước mắt gia tăng xác suất hỗ trợ vào lức nguy hiểm.

Tiện thể nói đến, John Joyce và Bob sinh ra và lớn lên ở Mỹ, Juli từ Italia sau di dân đến Mỹ.

Còn cha mẹ Yên Quỷ thật ra là di dân phi pháp đến Mỹ, có điều vì tiến hành trò chơi chết chóc, tiện thể tránh né án cũ, nên hắn lại chạy về Brazil.

Cho nên sau vài phút trao đổi với nhau nhưng thật ra là đang xác nhận thân phận đồng bào lẫn nhau, theo lẽ thường mà nói, bọn họ hẳn nên động viên nhau, tước đi quyền lãnh đạo của người Châu Á Lý Ngang.

Có điều đáng tiếc trong bọn họ không ai hiểu PC, hơn nữa lúc bọn họ còn muốn lần nữa tiến hành bàn bạc quyền lãnh đạo của Lý ngang, Frederick đã dẫn bọn họ đến biên giới thành trấn.

Bình Luận (0)
Comment