-Ở một mức độ nào đó, trò chơi chết chóc có thể nói là toàn trí và toàn năng. Làm thế nào mà một vị thần toàn trí toàn năng như vậy lại có thể thiết lập một số cơ chế che chắn sát thương đơn giản và thô thiển cho người chơi cao cấp thùng rỗng kêu to? Có lẽ trò chơi chết chóc đang âm thầm khuyến khích người chơi cao cấp chém giết lẫn nhau, ám hại lẫn nhau. Ngay cả trong thế giới kịch bản cũng như vậy.
Dáng vẻ Lý Ngang trầm tư đang nghĩ đến nội dung trong bài post, ở trong mắt Bob lại trở thành đang thất thần, coi thường lời đe dọa của hắn ta.
-Răng rắc.
Bob ân thiết bị an toàn súng ngắn, họng súng đen ngòm hướng vào Lý Ngang:
-Anh nghe tôi nói chưa? Thằng nhóc kia.
Lý Ngang lấy lại tinh thần, nhìn vẻ mặt âm trầm của Bob, tùy ý cười cười:
-Tôi còn tưởng là người chơi có thể hỗn chiến đến trình độ này hẳn là không có tên ngốc nào không phân biết được thực và ảo chứ.
-Không ngờ là có thật.
-Hừ.
Bob lắc đầu:
-Anh cho rằng, bản thân anh là người thông minh nhất thế giới sao? Chúng tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ nếu không có anh sao?
-Tôi ghét nhất là loại người tự cao tự đại, tự cho mình là người thông minh, suốt ngày nói năng lải nhải như một tên điên.
-Nhìn cho rõ đi, tham gia nhiệm vụ đều là tinh anh trong tinh anh, thủ đoạn cũng không kém anh đâu.
-Dù không có anh, chúng tôi cũng có những cách khác để hoàn thành nhiệm vụ, nói không chừng toàn bộ quá trình thông quan còn ít tốn kém và an toàn hơn.
Những lời Bob nói thực sự cũng là những suy nghĩ trong lòng của đám người John Joyce.
Lý Ngang cứu thợ đốn củi, giải quyết vấn đề nhà ở cho người Mỹ gốc Châu Phi ở trấn Hamelin, rất suôn sẻ nhưng cũng quá mức cao siêu.
Trong thế giới có thể có thần linh này, nhưng hành động quá mức cao siêu có thể dễ dàng thu hút sự chú ý.
Theo suy nghĩ cuta đám người John Joyce, vẫn nên ẩn giấu hành tung và thu thập thông tin.
Phong cách làm việc của Lý Ngang không phù hợp với bọn họ.
-Mọi người cũng đều nghĩ như vậy sao?
Bob quét mắt nhìn các đồng đội khác, không có người nào phản ứng hay phản đối cả.
Hắn ta quay mặt lại, nhìn Lý Ngang nói:
-Không có ai xem anh là người chỉ huy cả, quyết định vừa rồi của anh để giúp trấn trưởng giải quyết vấn đề thực sự đã trở thành một mối nguy hiểm tiềm ẩn trong đội và nó có khả năng đe dọa những người khác tỏng đội.
-Tôi hy vọng anh có thể hợp tác tốt hơn, phối hợp với chúng tôi mà không phải tự mình khoe khoang chơi trội.
Bob một tay dùng súng nhắm ngay đầu Lý Ngang, một tay khác từ trong túi lấy ra một chiếc bánh quy làm từ các mẩu xương và các loại thảo mộc không rõ nguồn gốc.
[Tên gọi: Giấc ngủ nhân sinh]
[Loại hình: Tiêu hao hình đạo cụ]ư
[Vật phẩm: Hoàn mỹ]
[Đặc hiệu: Nằm mơ giữa ban ngày, sau khi tự nguyện ăn uống, sẽ duy trì trạng thái mộng du tự nhiên trong hai tư giờ, tất cả các thuộc tính ạm thời được tăng thêm ba điểm, giúp tăng tốc độ tự phục hồi của cơ thể và tăng 40% tốc độ phục hồi linh lực và trị số lý trí. Sẽ không chủ động tấn trong trong quá trình mộng du, nếu bị tấn công sẽ thoát ra khỏi trạng thái mộng du.]
[Tiêu hao: Không]
[Thời gian Cooldown: Không]
[Phương thức sử dụng: Tiêu dùng tự nguyện]
[Chú thích: Các gọi là cõi mộng là hình chiếu cuar thế giới thực hay những nơi khác?]
[Chú thích: Nha tôi còn rất lớn, bên trong có đồ chơi, máy chơi game, chơi mệt thì có thể đi ngủ]
Cái này [Giấc ngủ nhân sinh] bắt nguồn từ một tổ chúc bí ẩn cổ xưa nào đó.
Đã có thể sử dụng cài đặt “điểm linh lưc cùng trị số lý trí khôi phục tăng lên 40%”, để tăng tốc độ phục hồi.
Chính là chú thích này cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bob lạnh lùng nói:
-Vật phẩm này có thể làm anh “yên tĩnh”.
-Yên tâm, nó không có chức năng điều khiển tâm trí, nó chỉ khiến con người ta “ngoan ngoãn” hơn àm thôi.
-Chỉ cần anh ăn nó, chúng ta có thể tiếp tục làm đồng đội.
-Nếu như anh không chịu hợp tác..
-Ha ha, đừng tưởng rằng cơ chế suy yếu sát thương quân đội bạn có thể giữ được anh, với một phát súng này, coi như anh không chết thì cũng tàn phế.
Đối mặt với sự uy hiếp của Bob, Lý Ngang cũng không có bất kỳ suy nghĩ đặc biệt nào, quét mắt nhìn nhữn người đồng đội đang đứng im lặng bên cạnh, thở dài.
-Vốn còn muốn cùng anh cố gắng làm đồng đội, nhưng mà xem ra thế giới cũng không có hy vọng!
Lý Ngang nghiêm túc hét to lên, một bóng người mặc áo giáp màu vàng đột nhiên xuất hiện ở khoảng không trước mặt hắn.
Đó chính là Sài đại tiểu thư đang điều khiển Thanh nga giáp.
Lúc này, dáng vẻ cô trang điểm thành “thế giới” mà nhân vật phản diện có trong manga “ Mạo hiểm kỳ diệu JoJo”.
Là một người chơi, đương nhiên Bob biết tác phẩm manga và anime trứ danh này, biết thế thân “thế giới” có sức mạnh khủng khiếp.
Mặc dù hắn không tin tưởng người chơi cùng cấp có thể có khả năng biến thái như vậy, nhưng theo bản năng, Bob bóp cò súng.
-Ầm!
Hai khẩu súng ngắn phát ra ánh lửa nhưng, bay nhanh đến thanh nga giáp, Sài đại tiểu thư đã nhanh tay nắm chặt súng ống, đem nòng súng bay thẳng lên bầu trời.
Trong bầu trời đêm, đột nhiên một chùm ánh sáng khỏi lửa dày đặc phát sáng, người dân thị trấn nhỉ ngửa đầu nhìn lên mà hoàn toàn không biết gì cả, trong màn lửa khói đó ẩn chứa một luồng nhiệt độ cao đến mức kinh khủng.
-Cạch!
Cánh ta cầm sung của Bob trực tiếp bị Sài đại tiểu thư vặn thành 360 độ.
Mà cổ của hắn ta, cũng bị bàn tay cứng như đá gắt gao cầm lấy, hai mắt cũng bật ra như cá.