-Ông không biết rằng bảo vệ rừng và hệ sinh thái rừng là những đóng góp to lớn của chúng tôi cho thế hệ tương lai sao?
-Các ngươi chỉ nghĩ đến cư dân nhân loại, lại chưa từng nghĩ tới những sinh mệnh đáng yêu đáng thương sống trong khu rừng này.
-Các ông nhìn những người khai thác gỗ cộc cằn và thô lỗ, mang theo vô số công không rõ, chặt như chặt đầu những cái cây mà sự sống của bọn nó phụ thuộc vào,
-Rừng đang rên rỉ, trái đất đang khóc, và ông chỉ quan tâm đến lợi ích kinh tế trước mắt của ông!
Ông chủ công ty giấy nhìn cô một cái, lạnh lùng nói:
-Trước tiên không nói những gì cô nói về sự nóng lên của bầu khí quyển có phải là một vấn đề thực sự hay không, cô nói về ‘nhóm sinh vật đáng thương và đáng yêu’.
-Sao không nói đến trong hai thập kỷ qua hàng trăm sự kiện sói rừng đả thương người?
-Hay là ong rừng đen độc tính mãnh liệt, giết người vô số?
-Hay là thỏ rừng cáo bạc khổng lồ với khả năng sinh sản quá mạnh, điên cuồng đè ép sinh thái, đã bị đưa vào danh sách "Đề nghị toàn dân đi săn dã thú"?
-Tiểu thư mặt đen tôn kính?
Thiếu nữ kia nghẹn lời một trận, nhưng chợt lại xem loại nghẹn lời này là nhu nhược của mình, một giây sau nàng liền lấy lại tinh thần, chuẩn bị tốt giáo huấn vị lão bản nhà máy sản xuất giấy âm dương quái khí này.
Mắt thấy song phương lại rơi vào tình trạng đấu miệng lưỡi không hiệu quả, Lý Ngang quét liêm đao, lạnh như băng nhìn lướt qua bọn họ một cái, lạnh nhạt nói:
-Tôi hỏi chính là, nguyên nhân các ngươi ẩu đả, chỉ cần kể cho tôi biết chuyện này là được.
Đối mặt với liêm đao lắc lư, cả hai bên đều rất khôn ngoan lựa chọn chấm dứt việc mắng chửi lẫn nhau.
Ông chủ nhà máy giấy ho khan một tiếng, thu hồi tài liệu, kìm nén tức giận tiếp tục nói:
-Thưa ngài tăng ni, cha tôi, cũng chính là Khaled Hoen sinh ra ở thị trấn Antimon, ông ấy khi còn trẻ rời nhà, ở nơi đất khách quê người thành lập công ty giấy Hoen của riêng mình.
-Có sự nghiệp của riêng mình.
-Là một doanh nhân được kính trọng, ông luôn muốn trở về quê hương của mình để giúp quê hương thoát khỏi cảnh đói nghèo.
-Kế thừa di nguyện và sự nghiệp của ông, tôi mang theo đoàn đội trở về quê hương thị trấn Antimon, chúng tôi mất hai tháng, hoàn thành việc xây dựng nhà máy, dự kiến trong tương lai có thể cung cấp cho thị trấn hai trăm bảy mươi việc làm, hàng ngàn đồng tiền vàng thuế, công ty giấy thị trấn Antimon trở thành nhà cung cấp giấy lớn nhất ở phía nam vương quốc Ruen.
-Mọi thứ diễn ra hoàn hảo cho đến khi nhóm người ăn mặc kỳ quái này đến.
Ông chỉ vào những người mặc quần áo kỳ lạ đối diện, mím môi, trầm giọng nói:
-Họ tự gọi mình là Rừng Rậm Chi Tử, là một nhóm bảo vệ môi trường vô cùng cực đoan,
-Trong vài năm qua, họ đã sử dụng danh nghĩa bảo vệ rừng chạy trong một số vương quốc lớn và tạo ra khủng bố.
-Ví dụ như đập phá các trại khai thác gỗ, tụ tập sinh sống trong rừng, đóng đinh cây cối, phóng sinh vật độc hại ra rìa rừng, phá hủy nhà máy, phá hủy các cơ sở khai thác quặng và khai thác gỗ, đe dọa bắt cóc chủ doanh nghiệp khai thác đất rừng.
-Thậm chí lẻn vào trong nhà một số nghị sĩ đề nghị chỉ đạo các khu vực nghèo khai thác và sử dụng hợp lý tài nguyên rừng, chặt đầu ngựa rồi đặt đầu ngựa bên gối của các nghị viên như một lời đe dọa.
-Một tuần trước, những Rừng Rậm Chi Tử này đã đến thị trấn Antimon, họ cố gắng mê hoặc dân chúng phản đối, nhưng tất cả mọi người rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó và đã đuổi họ ra khỏi thị trấn.
-Tất nhiên, cũng có một số thanh thiếu niên không may bị họ mê hoặc.
-Nhóm Rừng Rậm Chi Tử này chiếm đất rừng, và sử dụng tất cả các loại phương pháp âm u và độc hại, để cản trở việc mở nhà máy giấy.
(Đóng đinh cây, có nghĩa là dựa trên điều kiện tiên quyết không ảnh hưởng đến sự phát triển lành mạnh của cây, sử dụng đinh và các loại hình khác tương tự đóng vào cây, để giảm giá trị kinh tế của cây, làm cho mọi người từ bỏ việc chặt cây. Bởi vì đinh cây có thể phát nổ khi cây bị chặt hạ, làm tổn thương công nhân, hành vi đóng đinh cây cũng bị Mỹ liệt vào trọng tội).
-Vu khống, từ đầu đến cuối đều vu khống.
Cô gái Rừng Rậm Chi Tử đỏ mặt, vừa vung gậy gỗ khảm dày đặc răng sói móc ngược trong tay, vừa giận dữ mắng:
-Chúng tôi là một tổ chức công ích không vì mục đích lợi nhuận, sử dụng phương thức quản lý công bình,
-Một số cuộc biểu tình tương đối cấp tiến trong mắt thế nhân không phải là do chúng tôi làm, nhưng những người có tư tưởng cực đoan trong Rừng Rậm Chi Tử.
-Bây giờ các huynh đệ tỷ muội ở đây, hoàn toàn có mục đích tích cực, hòa bình và thiện lương, tuyệt đối không làm ra những việc thương thiên hại lý.
-Ngược lại, các ngươi hôm nay không nói một lời đột nhiên xông vào doanh địa của chúng tôi, quấy rầy lễ kỷ niệm long trọng của chúng tôi!
-Lễ kỷ niệm mà bọn họ nói kỳ thật chính là một đám người mặc trang phục nguyên thủy xoay quanh lửa trại, tay trong tay đứng thành một vòng, trong tiếng nhạc bài tiêu, cùng nhau ca múa, cũng dùng bùn ném vào mặt đối phương.
Ông chủ nhà máy giấy nhỏ giọng giải thích một câu, Lý Ngang gật gật đầu, hắn có thể nhìn thấy trên khuôn mặt thuốc màu của không ít Rừng Rậm Chi Tử đều có dấu vết bôi bùn rất nhỏ.
-Nguyên nhân tôi dẫn người xông vào lễ kỷ niệm ngươi cũng biết, không nên lảng tránh điểm này.
Ông chủ nhà máy giấy hít một hơi thật sâu, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào đối phương lớn tiếng nói:
-Đêm qua, các ngươi bắt cóc con trai Hansel và con gái Gretel của tôi!
Sự xuất hiện của hai cái tên này làm cho đôi mắt của Lý Ngang sáng lên, đây chính xác là tên của nhân vật chính trong câu chuyện cổ tích của anh em nhà Grimm nổi tiếng trong <>.