Làm cho nó đạt được sinh mệnh chính là tiểu nam hài Hansel khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh!
-Người thi phép trời sinh...
Lời nói của phù thủy lập tức bị mắc tại cổ họng, trong linh thức của bà, trên người Hansel cùng với Gretel đều tản ra linh năng cường đại, hai cái cộng lại với nhau thậm chí có thể hơi vượt qua bà.
Bảo vệ vi sinh vật...
Sâm chi tinh linh Hansel đứng tại chỗ nhất thời nghẹn lời, tay chân luống cuống.
Cậu có thể tuyên truyền bảo vệ động vật, không chỉ không ăn thịt, mà còn yêu cầu những người khác không ăn thịt - bất kỳ phương tiện vận chuyển gia súc sẽ bị chặn lại và phá hủy, bất kỳ cửa hàng bán nào thịt sẽ bị thiêu hủy.
Cậu cũng có thể tuyên truyền bảo vệ thực vật, để tất cả mọi người không ăn rau được trồng trên cánh đồng (canh tác là một loại áp bức đối với thực vật), chỉ ăn trái cây có thể tái tạo trong rừng, không phá hư hạt giống.
Nhưng vi sinh vật... Làm thế nào để bảo vệ đây? Mỗi phút mỗi giây, đều có hàng trăm triệu vi khuẩn không nhìn thấy bằng mắt thường sinh ra và tử vong, giơ tay nhấc chân, đều có lượng vi sinh vật bằng cát sông Hằng chết đi.
Căn bản không có biện pháp bảo hộ a!
Trừ khi mình chết tại chỗ, trở thành một món ăn nuôi cấy vi sinh vật. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể không gây hại cho vi sinh vật, cũng như đưa chúng trở lại cuộc sống tự nhiên nguyên thủy.
Chết là không thể nào chết.
Khi người bình thường thức tỉnh trở thành người thi pháp trời sinh, không chỉ bản chất của cuộc sống sẽ thay đổi, tâm trí tính cách đôi khi cũng có thể thay đổi,
Hansel mới cảm nhận được niềm vui khi có được sức mạnh siêu phàm, làm sao có thể cam tâm tình nguyện tự sát tại chỗ,
Cậu ta không ngu ngốc.
-Ách, tôi nghĩ rằng trong môi trường hiện tại hẳn nên thiết lập một số mục tiêu gần gũi và thực tế hơn...
Hansel lắp bắp nói vài câu, sau đó lại không giải thích được tăng lên khí thế, hướng về phía Lý Ngang nói:
-Chờ đã, anh là một tăng lữ phương Đông lại cùng những đồ tể rừng rậm này đứng chung một chỗ, dựa vào cái gì khoa tay múa chân với tôi?
-Anh cho rằng lời vô nghĩa của anh có thể làm xáo trộn suy nghĩ của tôi, làm ảnh hưởng đến kế hoạch của tôi sao?
-Không đời nào!
-Ý chí của tôi vững chắc như thép, đấu chí của tôi sôi trào mãnh liệt, cuộc sống của tôi trước sứ mệnh lớn chỉ là củi mục.
-Nếu anh dám đề nghị như vậy, như vậy tôi sẽ để cho chính anh tự mình thử tư vị làm bồn nuôi cấy vi sinh vật....
Uy hiếp của cậu ta còn chưa nói xong,
Lý Ngang đã đạp mạnh xuống đất, những chiếc lá rụng dưới chân bay tán loạn, thân hình bao phủ trong áo len màu đỏ nhảy ra như điện xạ.
Trong chớp mắt, trái tim Hansel đập thình thịch như trống, chuông báo thức rung lên, hết thảy khung cảnh trước mắt đều bị chậm lại.
Hắn chậm rãi di chuyển cánh tay, người cây cao lớn phía sau cùng hắn thành lập kết nối, không sai chút nào đồng dạng làm ra động tác hai tay đan chéo chắn trước người.
Tiếng gió gào thét,
Cánh tay của người cây che khuất phía trước Hansel và Gretel, ánh sáng trong nháy mắt trở nên mờ nhạt,
Trong không gian kín mít, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập hoảng sợ của hai đứa bé.
- Oanh!
Tiếng nổ vang lên ở bên ngoài, Hansel còn duy trì tư thế hai tay đan chéo đặt trước ngực theo bản năng kêu lên, trên cánh tay của cậu không hiểu sao hiện ra một vết thương thâm thúy màu đỏ thẫm.
-Răng rắc...
Thanh âm cây cối gãy vang vọng không dứt, cánh tay rắn chắc rộng lớn của người cây lại bị một thanh liêm đao khổng lồ chém đứt!
Lưỡi liềm dài trên không trung vẽ ra quỹ tích trăng tròn khí thế không hề giảm, xẹt qua mặt đất, đem cây khô lá rụng rải rác trên mặt đất lặng yên không một tiếng động sinh sinh chặt đứt.
Hoàng hôn chiếu rọi lên lưỡi dao, nhuộm thành một mảnh máu đỏ,
Giây tiếp theo, hình ảnh của Lý Ngang phản chiếu trong võng mạc của Hansel,
Mà thanh lưỡi liềm trăng khuyết kia thì đặt trên cổ hắn và Gretel.
-Ùng ục..
Theo bản năng, Hansel nuốt nước miếng một chút, yết hầu thoáng nhúc nhích tiếp xúc với lưỡi hái sắc bén, trong nháy mắt bị cắt ra một lỗ hổng mắt thường có thể thấy được.
Máu tươi tuôn ra theo cổ trượt xuống, miệng vết thương xuyên thấu qua cổ họng tựa hồ nếm được mùi gió lạnh.
Giờ khắc này, Hansel lần thứ hai cảm nhận được nỗi sợ hãi của linh hồn bị đông lạnh... Tựa như một ngày trước, cậu bị ma thú rừng rậm mổ bụng, tận mắt nhìn thấy nội tạng của mình bị kéo ra.
-Cậu nói, cái gì?
Lý Ngang dùng liềm đặt trên cổ Hansel và Gretel, cười tủm tỉm đánh giá hai đứa trẻ trâu này:
-Muốn tôi trở thành một món ăn nuôi cấy vi sinh vật?
Hắn cúi người xuống, đưa tay nhẹ nhàng khoác lên vai Hansel.
-Tạch tạch tạch.. Két..
Tiếng gãy xương dày đặc liên miên không dứt, Hansel kêu thảm thiết, sắc mặt trắng bệch quỳ xuống đất.
Gretel bên cạnh hắn lộ ra thần sắc lo lắng, bàn tay siết chặt.
Người cây bị gãy hai tay vốn đình trệ bất động gầm gừ một tiếng, vung hai cánh tay là nhánh cây, lấy thế ngàn vạn tấn hướng về phía giữa đập tới.
Trong đống lá rụng màu vàng úa dưới chân Gretel đột nhiên bốc lên mấy rễ cây, giống như rắn độc vọt về phía đầu và tứ chi Lý Ngang.
Trong tán cây rậm rạp trên đỉnh đầu, cũng có ngàn vạn lá cây hóa thành mưa lớn xé rách không khí rơi thẳng xuống.
Mặt Lý Ngang không đổi sắc, khởi động hiệu ứng hư hóa đặc biệt của [tướng vị chi giày], thân hình hóa thành hư ảnh, tùy ý cho cánh tay người cây, rễ cây, lá rụng xuyên qua thân thể trong suốt của mình,
Đồng thời trên mu bàn tay đeo bao tay, ấn ký thần minh chợt lóe rồi biến mất, thần lực vô hình vô chất khuếch tán ra.