Người thi pháp nhất thời im bặt, cũng không biết nên nói gì mới đúng, hồi lâu sau mới lấy lại khí thế, tiếp tục chất vấn:
-Còn bây giờ thì sao? Ngươi đã đưa anh ta về rồi, nhưng vẫn dây dưa không buông, chẳng lẽ ngươi muốn hành hạ anh ta đến chết thì ngươi mới vui lòng đúng không?
-Ta biết.
Khuôn mặt Nhân Ngư lộ ra vẻ đau đớn và bất đắc dĩ.
-Ta đã hạ quyết tâm để anh ấy rời đi, nhưng mà ta thật sự không chịu được nỗi nhung nhớ và tình yêu dành cho anh ấy.
-Ta bỏ rơi đồng bào, theo dòng hải lưu lặng lẽ về đất liền, ẩn mình trong những dòng sông bẩn thỉu của thành phố này, chỉ có ban đêm ta mới dám hóa thành hơi nước, nhìn ngắm người yêu ta,
-Cha của con ta.
-Chờ đã!
Thanh niên thi pháp trợn to mắt
-Ngươi nói cái gì?! Cha của con ngươi ?!
-Đúng vậy.
Trên mặt Nhân Ngư đen hiện lên một nụ cười si mê, rồi cô ta vươn lòng bàn tay gầy guộc chậm rãi vuốt ve phần bụng dưới của mình.
Tình hình lại một lần nữa vượt qua dự đoán của mọi người.
Theo kế hoạch trước đó, nhóm người Lý Ngang ngồi chờ khi Nhân Ngư đến thì việc đầu tiên là phải tiêu diệt ngay con quái vật trong lòng mang ý nghĩ xấu xa này.
Tuy nhiên, sau khi nghe được tin tức mãnh liệt như vậy, ngay cả hai người thi phép trung thành tuyệt đối với quan chấp chính cũng không thể trực tiếp mở miệng nói giết chết Nhân Ngư đen ngay lập tức được.
Đối với quý tộc, huyết mạch và người kế thừa huyết mạch cũng tương đương với sứ mệnh tiếp nối vinh quang của gia tộc.
Ngay cả khi đứa trẻ trong bụng Nhân Ngư có là con riêng, đứa con riêng của con người và quái vật đi nữa,
Thì đó cũng không phải là việc mà một người thi pháp nhỏ bé như hắn có thể giải quyết được.
Người thi pháp trẻ tuổi chần chừ liếc nhìn sư phụ mình, sau khi nhận được cái gật đầu ra hiệu, anh ta mới quay sang nói nhỏ với Lý Ngang,
-Thầy tu, tôi phải đi xin phép quan chấp chính.
Lý Ngang gật đầu, hơi nghiêng người nửa bước để cho người thi pháp trẻ tuổi chạy ra khỏi căn phòng bí mật.
Lúc này, quan chấp chính đang ở một nơi khác của biệt thự cùng vợ và con trai mình, được những người thi pháp bảo vệ, đồng thời yên lặng chờ đợi kết quả bên phía Lý Ngang.
Đương nhiên vì người thi pháp trẻ tuổi đã đi đến chỗ quan chấp chính, nên Lý Ngang cũng không vội vàng, mà chỉ chống liêm đao thản nhiên hỏi:
-Ngôn ngữ Vương quốc Ruen của ngươi không tệ. Là người trong bộ tộc Nhân ngư dạy ngươi sao?
Hệ thống trò chơi sát tràng có kèm theo phiên dịch, nhưng nhìn từ khẩu hình của Nhân Ngư và hai người thi pháp thì ngôn ngữ mà cô ta nói là ngôn ngữ địa phương, chứ không phải loại ngôn ngữ loài chim nào đó.
-Không phải.
Nhân Ngư đen lắc đầu.
-Bộ tộc của ta chán ghét con người và tất cả mọi thứ về con người. Chỉ có tư tế của bộ tộc và gia sư của ta, mới chấp nhận ghi chép lại văn hóa loài người. Tuy nhiên, cô ấy lại không chịu dạy ta, có lẽ vì cô ấy sợ ta tò mò về con người.
-Sau khi ta đến thành phố này, ta mới hóa thành hơi nước nghe những người trong thành phố trò chuyện, từ đó mới học được ngôn ngữ của các ngươi.
-Theo cách nói của con người, thì Nhân Ngư bọn ta là một chủng tộc có trí thông minh thiên bẩm và có năng lực học tập mạnh mẽ.
-Hơn nữa, ta còn là thiên tài trong bộ tộc.
Thiên tài?
Lý Ngang từ chối cho ý kiến mà tiếp tục hỏi,
-Tư tế là giáo sư của gia đình ngươi sao? Ngươi có được xem là công chúa trong tộc Nhân Ngư không?
-Nếu như ngươi xem bộ tộc của ta là một vương quốc, thì ta chính là công chúa.
Nhân Ngư gật đầu, rõ ràng là đã tê liệt ngã quỵ xuống đất, nhưng vẫn lộ ra một loại khí thế kiêu ngạo cứng cỏi,
-Dựa theo quan niệm thế tục của con người, thì do về mặt thân phận Peter không thể bì được với ta.
-Nhưng ta không quan tâm đến điều đó, cũng như Peter không quan tâm đến thân phận của ta. Chúng ta đều yêu nhau.
Khi Nhân Ngư đang say sưa với chính mình, thì phía ngoài hành lang có tiếng bước chân dày đặc vang lên,
Lý Ngang không cần phải thăm dò bên ngoài cửa, hắn chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng đã đoán được thân phận của những người bên ngoài.
Một lúc sau, người thi pháp trẻ tuổi kia cùng một người đồng sự có khuôn mặt vô cảm đi vào.
Đầu tiên họ lấy ra một bộ còng tay bằng đá còng tay Nhân Ngư lại, sau đó lấy ra một cái phễu thuỷ tinh và ống nghiệm, ấn Nhân Ngư đang giãy giụa xuống rồi đổ đầy thuốc tím trong ống nghiệm vào miệng Nhân Ngư bằng phễu.
Một số người chơi lãnh đạm nhìn xem tất cả những điều này. Cái còng tay bằng đá kia chắc hẳn cũng là một loại đạo cụ giam cầm của người thi pháp, còn lọ thuốc nước màu tím kia tám phần cũng có năng lực làm suy yếu của người thi pháp.
Có nên nói thật không hổ là gia đình quý tộc không? Gia sản thật là phong phú.
Sau khi uống thuốc, Nhân Ngư nhanh chóng suy yếu, gục đầu xuống thở phì phò một cách khó khăn, hai tay bị còng buông lỏng xuống sàn nhà.
Cộp Cộp Cộp.
Tiếng bước chân trên hành lang lại vang lên. Lần này, quan chấp chính và vợ con được một nhóm người thi pháp bao quanh đi vào căn phòng bí mật.
Đầu tiên, quan chấp chính mặt không thay đổi liếc nhìn Nhân Ngư đang nằm trên mặt đất, rồi lại thoáng giật mình vì sự xấu xí của nó.
Sau đó lại khẽ gật đầu với Lý Ngang bày tỏ lòng cảm ơn,
-Cảm ơn rất nhiều, thưa thầy tu tôn kính. Bây giờ vấn đề đã được giải quyết, người có thể đến gặp thư ký của ta để nhận thù lao.
-Gia đình Taylor có nợ phải trả, và chúng tôi cũng sẽ không quên sự cống hiến của người.
Hàm ý chính là muốn mời Lý Ngang những tăng lữ Phương Đông này rời khỏi đây.
Một nhà Taylor, phải đóng cửa để xử lý việc nhà.