Ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người hắn, Lý Ngang lười nhác ngồi bắt chéo hau chân trên ghế, đan hai tay vào nhau, tùy ý nói:
-Ý kiến cá nhân của tôi là hãy hỏi kỹ vị công chúa Nhân Ngư này một lần nữa xem có bỏ sót thông tin gì hay không.
Quan chấp chính nhíu mày, hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Lý Ngang,
-Ý của ngươi là sao?
Lý Ngang giang hai tay,
-Xin đừng nghi ngờ tôi, tôi cũng không phải là gián điệp do kẻ thù chính trị của ngài cử đến để thu thập chứng cứ và tùy thời ám hại ngài.
-Những ý kiến vừa rồi chỉ là một lời nhắc nhở thiện ý của tôi với tư cách là một nhà sư mà thôi.
-Tôi không mong muốn nhìn thấy những bi kịch xảy ra, huống hồ nếu như tìm hiểu kỹ càng mọi việc, sẽ giúp giảm thiểu xác suất phát sinh bất hạnh.
Phiên bản gốc của câu chuyện cổ tích Nàng tiên cá là một câu chuyện bi kịch không có hậu.
Để có thể gặp lại hoàng tử, nàng tiên cá đã xin phù thủy một lọ thuốc có thể biến đuôi cá thành chân, sau khi uống lọ thuốc, nàng tiên cá lên bờ tìm hoàng tử nhưng vì tác dụng phụ của lọ thuốc nên nàng không có cách nào nói được.
Nàng chỉ có thể nhìn hoàng tử vì một lần hiểu lầm, đã lầm tưởng rằng người cứu mình là một cô gái khác và chuẩn bị kết hôn cùng với cô gái đó.
Nàng Tiên Cá đau lòng gần chết ngồi lên thuyền quay trở lại biển. Ngồi trên thuyền cô nghe thấy lời của các chị em mình, nói rằng họ đã đổi một thanh gươm từ phù thủy bằng mái tóc của mình. Chỉ có dùng kiếm giết hoàng tử mới có thể giúp cô ấy không bị biến thành bọt biển rồi chết đi.
Kết cuộc của chuyện xưa chính là Nàng tiên cá không đành lòng ra tay, cuối cùng bị tan thành bọt biển.
Thoạt nhìn, đây chỉ là một câu chuyện tình yêu thê lương mà đẹp đẽ. Người yêu nhau đến cuối cùng cũng không thể trở thành người nhà, nhưng nếu suy nghĩ kỹ, có một số chỗ vẫn rất đáng ngờ.
Ví dụ, tại sao chỉ cần dùng kiếm giết hoàng tử rồi bôi máu của anh ta lên chân là có thể khôi phục lại thiết lập quỷ dị của nàng tiên cá? Tại sao mụ phù thủy không chỉ lấy ra loại thuốc ma thuật có tác dụng phụ tuyệt vời, mà còn có thể lấy ra một thanh bảo kiếm kỳ lạ? Liệu vương quốc nàng tiên cá có tiến hành một cuộc chiến tranh quy mô lớn chống lại loài người trên trái đất sau khi nàng tiên cá chết hay không.
Trong câu chuyện cổ tích ban đầu có rất ít từ ngữ. Những thiết lập này người chơi chỉ có thể tự mình đi tìm hiểu.
Kết hợp với miêu tả của cô Nhân Ngư này, thì vương quốc Nhân Ngư dưới đáy biển có thể có quy mô lớn. Nếu chúng ta có thể tận dụng được… Nó sẽ có ích rất lớn đối với kịch bản chiến thuật của người chơi.
John Joyce và những người khác cũng đã hiểu rõ kế hoạch của Lý Ngang. Mảnh vỡ gương ma thuật thứ sáu nằm ở gần vùng biển của vương quốc Ruen.
-Khụ khụ!
Lý Ngang ho nhẹ hai tiếng, rồi nhìn Nhân Ngư tùy ý hỏi
-Những trứng cá này có khoảng ... 270 quả trứng sao?
Nhân Ngư sửa lại,
-hai trăm bảy mươi ba cái.
-Khi nào thì nó trưởng thành? tỷ lệ sống sót như thế nào?
-Bốn tháng sau. Khi đó, chúng sẽ phá vỏ để chui ra, nhưng chúng vẫn nằm trong vỏ trứng. Họ sẽ duy trì hình dạng nửa người nửa cá giống như nòng nọc. Chúng sẽ sống trong vỏ trứng trong hai tuần, sau khi ăn hết túi trứng, chúng sẽ ăn đến vỏ trứng. Sau đó, chúng sẽ có thể sống ở trong đại dương và được bộ tộc che chở. Người cá chúng ta có nền văn minh của riêng mình, không phải những con thú hoang dã thô lỗ, chúng ta có thể duy trì tỷ lệ sống sót hơn 99 phần trăm.
Lý Ngang gật đầu,
-Giới tính của Nhân Ngư cũng là nữ sao?
-Trong giai đoạn ăn hết vỏ trứng, chúng sẽ trở thành giống nữ. Khi đó, chúng chỉ dài bằng một ngón tay, và cũng cần tiêu tốn giống như con người để lớn lên. Khi đến năm mười sáu, chúng sẽ có một cái đuôi cá dài một mét ba. Lúc này, chúng có thể rời khỏi nơi cư trú của bộ lạc và ra ngoài săn mồi dưới sự hướng dẫn của mẹ.
-Ừm ...
Lý Ngang gõ vào tay vịn của chiếc ghế.
-Trong 16 năm, có 99% tỷ lệ sống sót, vậy nhân khẩu của các ngươi, hay nói đúng hơn là Ngư khẩu không bùng nổ sao?
-Ý ngươi là quá nhiều tộc nhân dẫn đến nguồn tài nguyên sinh tồn bị thiếu thốn khiến cho nền văn minh sụp đổ sao?
Nhân Ngư lắc đầu.
-Đối với Nhân Ngư chúng ta mà nói, tìm bạn đời là bản năng, nhưng sinh sản là nghĩa vụ và trách nhiệm. Chỉ những cá thể tốt nhất mới được phép đẻ trứng. Một số Nhân Ngư không đạt tiêu chuẩn sẽ tự nguyện từ bỏ quyền sinh nở và chấp nhận phẫu thuật. Hoặc khi đẻ trứng phải chủ động tiêu hủy nó.
-Chờ một chút!
Chấp chính phu nhân không nghe được nữa, bà ấy nắm lấy cánh tay đang run rẩy của con trai mình.
Đôi mắt sắc bén di chuyển qua lại giữa Lý Ngang và Nhân Ngư,
-Các người đang làm gì vậy? Nghiên cứu sinh vật học sao? Chúng ta đang thảo luận là về vấn đề huyết mạch tương lai của nhà Taylor.
Lý Ngang liếc nhìn phu nhân này, không nói gì, còn quan chấp chính lại ho nhẹ một cái rồi gọi tên vợ mình,
-Lisa, để bọn họ tiếp tục nói đi.
-Cái gì?
Chấp chính phu nhân không thể tin nhìn chằm chằm chồng mình
-Chẳng lẽ không phải ngài nên ra lệnh bắt giữ cái... cái Nhân Ngư này, và nhà sư phương Đông nói năng bậy bạ này sao?
Lý Ngang khẽ mỉm cười thở dài, thản nhiên nói:
-Nếu vị Nhân Ngư này xuất thân từ một bộ lạc nguyên thủy man rợ, ngu dốt và tộc nhân thưa thớt thì quả thực có thể bắt và xử tử trong bí mật.
-Suy cho cùng, cách giải trí truyền thống của giới quý tộc trong quá khứ chính là đi săn tộc người sói trong tự nhiên.
-Tuy nhiên, thưa chấp chính phu nhân đáng kính, xin hãy chú ý những miêu tả của vị Nhân Ngư này, họ có thể thông thạo một ngôn ngữ chỉ trong vài tháng, hơn nữa họ còn nắm giữ một thiên phú thần kỳ không thể tưởng tượng nổi.