Bệnh nhân trẻ tuổi vẻ mặt mộng so, hắn nhìn con dao phẫu thuật trong tay Lý Ngang còn nhỏ nước trái cây, biểu tình trên mặt so với khóc còn khó coi hơn.
-Đại sư, dao phẫu thuật không tẩy rửa một chút sao? Phẫu thuật trực tiếp như vậy sẽ bị nhiễm bệnh a?
-Sao có thể rửa sạch được? Ở trên nhưng là có nước trái cây tốt a.
-Như vậy đại sư, có thể đánh một chút thuốc tê cho ta không?
Lý Ngang lắc đầu:
-Không được, tôi làm phẫu thuật chưa bao giờ tiêm thuốc tê, tôi sợ đau.
-Không tiêm thuốc tê là đau cho tôi! Anh thì đau cái gì?
Bệnh nhân trẻ tuổi rất muốn gào thét nhưng Lý Ngang đã đặt con dao phẫu thuật lên môi của hắn,
-Nào, cho cậu nước trái cây ngon.
Dưới lưỡi đao lạnh như băng, bệnh nhân trẻ tuổi run sợ liếm một ngụm nước trái cây ngon, không đợi hắn nuốt xuống, Lý Ngang giơ dao chém xuống, một đao bổ vào chân trái của hắn.
-A a a a!
Bệnh nhân hét lên đau đớn:
-Bác sĩ, khối u của tôi ở chân phải a a a.
Lý Ngang chém chân trái của bệnh nhân này thật sự không phải là do hắn ác thú, cũng không phải hắn phát tác bệnh nhớ nhà, hay muốn làm thử hương vị món cơm chiên tôm giăm bông.
Mà là do hắn đã phẫu thuật cắt bỏ khối u ở chân phải, thì thuận tiện giúp bệnh nhân giải quyết vấn đề giãn tĩnh mạch ở chân trái một thể luôn.
Vì vậy trong mắt của nữ bác sĩ Cali và những người khác đang ở đằng sau tấm một gương một mặt,
Đang thấy Lý Ngang vung dao mổ mỏng như lá liễu, nhảy nhót bên cạnh bàn mổ, hạ đao cực kỳ tùy ý, không giống như đang làm phẫu thuật mà ngược lại giống như đang nhảy điệu múa của người nguyên thủy, đồng thời dùng đao đá cắt con cừu đang đặt trên lửa trại.
Máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu thảm thiết không ngớt, trán bệnh nhân bị nhốt vững trên bàn giải phẫu tràn đầy mồ hôi, dốc hết toàn lực nâng nửa người trên lên dùng vẻ mặt hoảng sợ nhìn hai chân huyết nhục mơ hồ của mình.
Lý Ngang nhảy một hồi, cảm giác không sai biệt lắm liền tùy ý cắm dao mổ vào đùi bệnh nhân, cúi người xuống đem tất cả vật liệu siêu phàm chung quanh các đồ án trên mặt đất tất cả đều bỏ vào trong cột ba lô.
Sau đó Lý Ngang trở lại bàn mổ, dùng hai tay ấn trên da chân bệnh nhân, hai mắt trợn trắng bệch đồng thời miệng lại bắt đầu lẩm bẩm.
John Joyce và những người khác ở phía sau nhìn thấy vậy lại cất giọng hát cao độ <>.
Nương theo làn gió nhẹ thổi qua, bài thánh ca lượn lờ vang vọng.
Tất cả mọi người đều thấy rõ ràng hai chân máu thịt mơ hồ của bệnh nhân dần dần ngừng chảy máu, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại.
Nữ bác sĩ Cali theo bản năng đi về phía trước vài bước, vẻ mặt kích động đặt tay lên mặt kính,
Các cô hoàn toàn không chú ý tới phía dưới bộ quần áo phẫu thuật nặng nề của Lý Ngang lặng yên xuất hiện một khối sinh vật mẫu bản hình chữ nhật không rõ chất liệu, giấu ở giữa quần áo phẫu thuật và lồng ngực.
Vết thương truyền đến nhói nhói tê dại khiến bệnh nhân dục tiên dục tử, muốn chết muốn sống, bất quá khi hắn từ trên bàn phẫu thuật đi xuống thì hết thảy thống khổ đều bị vui sướng do khỏi hẳn rửa sạch hầu như không còn.
Không đợi hắn biểu đạt cảm tạ với Lý Ngang, đám nữ bác sĩ liền xông vào phòng phẫu thuật cẩn thận vòng qua đồ án trên mặt đất, bắt đầu nhìn kỹ bệnh nhân này.
Khối u ở chân phải của bệnh nhân đã biến mất không thấy, chân trái mơ hồ có dấu hiệu giãn tĩnh mạch chi dưới cũng khôi phục bình thường, hoàn toàn có thể xuống đất đi lại, chạy bình thường...Ngay tại vết thương lông chân cũng không có, trơn bóng nhìn rất không tương xứng.
Nữ bác sĩ Cali bọn họ vẻ mặt kích động, vội vàng hỏi Lý Ngang làm thế nào để làm được, người sau làm bộ vẻ mệt mỏi, phất phất tay ý bảo mình muốn đi nghỉ ngơi một chút.
Sau khi vào phòng bí mật, Lý Ngang lại hát một đoạn từ cầu kỳ lộn xộn, "triệu hồi" ra một [hộp nuôi thú cưng tự động] được sơn màu, trông giống như ngai vàng hoa sen.
Sau khi ngồi xếp bằng thì triệu hồi vật liệu siêu phàm trong cột vật phẩm ra giấu dưới quần áo phẫu thuật, sau đó chuyển vào trong hộp nuôi.
Sau khi quá trình này hoàn tất, Lý Ngang cũng khôi phục không sai biệt lắm, tự nhiên có thể tiến hành ca phẫu thuật tiếp theo.
Trong vòng nửa ngày, mười ca phẫu thuật toàn bộ được làm xong,
Mười bệnh nhân mắc các bệnh nan y khác nhau, theo phác đồ điều trị phương Đông của Lý Ngang, tất cả đều khỏi hẳn.
Nữ bác sĩ Cali các cô hoàn toàn khuất phục, bất kể là bác sĩ chuyên nghiệp, người làm pháp cao cấp, hay là chuyên gia thần bí, đều nhìn không ra bất kỳ dấu vết lừa gạt, ảo thuật nào, chỉ có thể thừa nhận đây có thể chính là lực lượng phương Đông thần kỳ.
Mà Lý Ngang cũng thừa dịp những ca phẫu thuật này, đem một đống lớn tài liệu siêu phàm toàn bộ bỏ vào trong hòm nuôi, so với lần đó ở Chùa Cô Hàn lừa gạt được từ chỗ tiểu yêu tiểu ma thì còn sảng khoái hơn nhiều.
Phục là phục, nhưng theo quy định bảo an thì Cali các cô cũng không thể trực tiếp để Lý Ngang giúp Công chúa Anna chữa bệnh.
Còn phải chờ thêm một thời gian nữa,
Dùng để phân tích thêm cái gọi là Đông phương nghi quỹ này xem có thể nghiên cứu thấu triệt ra nguyên lý hay không, để có thể tự mình bắt chước khắc lại,
Đồng thời quan sát mười bệnh nhân có để lại di chứng gì, có thể hay không đột nhiên lăn ra chết bất đắc kỳ tử.
Vì thế đám người Lý Ngang được cung kính đưa về phòng, tuy rằng còn bị giám thị nghiêm mật nhưng thái độ của đối phương không thể nghi ngờ là tốt hơn không ít.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, một ngày qua đi.