-Tình huống hiện tại của Anna công chúa rất tệ, mặt ngoài trái tim nàng đã kết thành một tầng băng sương, tầng băng kia không gì phá được, căn bản không thể hòa tan.
Lý Ngang nghiêm túc hỏi:
-Nếu cô muốn cứu mạng cô ấy, tốt hơn là cho tôi biết những gì vừa xảy ra?
-Làm thế nào tình trạng của cô ấy đột nhiên xấu đi?
-Nếu không biết chi tiết, tôi cũng không chắc chắn có thể giải quyết được vấn đề này.
-Phải kê đơn đúng bệnh.
Giọng điệu của hắn nặng nề ngưng trọng.
Làm cho Cali hai tay nắm chặt, móng tay đục sâu vào trong lòng bàn tay.
Cô liếc nhìn căn phòng chỉ còn lại nhân viên bảo an và đội ngũ y tế, vì vậy cô hạ giọng và từ từ nói:
-Sáng nay, Công chúa Anna giống như trước đi vào Cung điện Băng Tuyết bên ngoài thành phố.
-Lúc này?
Lý Ngang nhướng mày:
-Các ngươi không sợ cô ấy xuất hiện ngoài ý muốn sao?
-Duy trì gặp gỡ nữ hoàng là một truyền thống. Hơn nữa lúc đó chúng tôi đã chuẩn bị sơ cứu toàn diện.
Cali chậm rãi nói:
-Giống như trước đây, Công chúa Anna một mình bước vào cung điện. Chỉ là lần gặp mặt này thật sự quá lâu.
-Trước kia nhiều nhất ba giờ thì Công chúa Anna sẽ từ trong cung điện đi ra, mà lần này nàng ở trong cung điện sáu tiếng đồng hồ.
-Chờ đã.
Lý Ngang nhướng mày hỏi:
-Công chúa Anna là một người bình thường không có khả năng pháp thuật? Cung điện Băng Tuyết đó không bao giờ mở cửa cho người khác.
-Ngoại trừ phía ngoài cung điện của Nữ vương bệ hạ ra thì nhiệt độ bên trong cung điện cực thấp, người thường sau khi đi vào rất có thể bị đóng băng đến chết.
-...
Đôi môi của Cali mím chặt lấy nhau, một lúc lâu sau cô mới hạ quyết tâm, chậm rãi nói:
-Công chúa Anna không có khả năng làm phép, nhưng bản thân cung điện không khủng bố như vậy.
-Công chúa mô tả với tôi rằng có một đài phun nước nóng trong đại sảnh của cung điện,
-Nước suối bên trong đài phun nước có một loại ma lực đặc biệt, đối với bất kỳ vết thương nào đều có tác dụng chữa trị không gì sánh kịp.
-Chữa trị thương thế?
Trong lòng Lý Ngang khẽ động, lẩm bẩm nói:
-Tôi xem hồ sơ y tế trước đó, cách một đoạn thời gian bệnh tim của Công chúa Anna sẽ được thuyên giảm, thì ra là tác dụng của dòng suối kia.
-Vì vậy, câu hỏi đặt ra là nước suối đến từ đâu?
-Từ trong lòng đất đột nhiên xuất hiện hay là năng lực của vị Băng Tuyết Nữ Vương kia gây ra?
-Nếu như là từ trong lòng đất đột nhiên xuất hiện, vậy vừa vặn cũng có thể nói rõ nguyên nhân Băng Tuyết Nữ Vương luôn ở cung điện, cô có thể mắc phải bệnh nào đó mà cần dùng nước suối trị liệu cho mình. Không cho người ngoài tiến vào, cũng là vì độc chiếm nước suối.
-Nếu như bản thân Băng Tuyết Nữ Vương quá mức cường đại, hơi chút là tràn ra một bộ phận năng lực, vậy cũng có thể nói.... bất cứ lúc nào ngay chỗ năng lượng tản ra của Băng Tuyết Nữ Vương đã không thích hợp ở cùng một chỗ với nhân loại bình thường, chỉ có thể sống một mình ẩn cư.
-Tuy nhiên...Có tác dụng chữa trị không gì sánh kịp đối với bất kì loại vết thương nào.
-Miêu tả này rõ ràng tương ứng với mục tiêu nhiệm vụ của người chơi!
-Đưa Ma kính "hoàn chỉnh" ra khỏi cung điện!
-Tòa suối kia có lẽ chính là mấu chốt làm ma kính khép lại như lúc ban đầu, một lần nữa khôi phục thành chỉnh thể.
Cali mặt đối mặt, hoàn toàn không nhận ra dưới sắc mặt bình tĩnh của Lý Ngang là nội tâm đang sóng trào mãnh liệt, vẫn chậm rãi nói:
-Công chúa Anna lúc đi ra khỏi cung điện còn rất bình thường,
-Chỉ là không đợi chúng ta đi xuống chân núi thì cô ấy bắt đầu hôn mê nhẹ.
-Trước khi hoàn toàn thiếp đi thì cô ấy phân phó cho tôi một câu.
-Câu gì?
-Tìm tới bác sĩ kia.
Trong khi Lý Ngang đang nói chuyện với bác sĩ, sau lưng vang lên âm thanh của vật nặng rơi xuống đất.
Hai người quay đầu lại, liền nhìn thấy một nhân viên y tế ngã xuống đất bên cạnh giường bệnh của Công chúa Anna.
Trong tay y tá kia vốn còn bưng một cái ly gốm sứ, theo cô lảo đảo ngã xuống đất mà ly gốm sứ kia cũng nện trên mặt đất "Ba" một tiếng, chia năm xẻ bảy.
Nước thuốc màu nâu sẫm bắn tung tóe, tỏa ra mùi sặc nồng đậm.
-Chuyện gì xảy ra?!
Nữ bác sĩ nhướng mày đi lên, vừa định mở miệng trách cứ lại phát hiện dị thường.
Y tá ngã trên mặt đất, bàn tay ngâm trong canh thuốc nóng bỏng lại không có bất kỳ tiếng kêu thảm thiết nào, cũng không có hành động giãy dụa gì.
Chỉ nằm xuống đất không nhúc nhích, yên tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Nữ bác sĩ Cali đột nhiên cảm thấy sống lưng tràn qua một luồng khí lạnh, da đầu tê dại không thôi.
Cô hai ba bước chạy tới, khom người xuống đem nhân viên y tế nằm sấp trên mặt đất lật lại.
Tiếng kinh hô vang lên, tất cả mọi người trong phòng đều nhìn thấy đôi mắt mở to nhìn lên trần nhà của y tá đã mất đi thần thái.
Trống rỗng, ngưng tụ, như thể mặt nước yên tĩnh.
Đã chết.
-...
Cali hít sâu một hơi, kéo mình trở về từ khiếp sợ,
Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía các nhân viên y tế bảo an khác đang kinh ngạc rối loạn, trầm giọng quát:
-Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?!
-Cái gì, cái gì cũng không phát sinh a!
Một y tá nhỏ mang theo nức nở nói:
-Dery lấy thuốc chuẩn bị cho công chúa uống, không đợi cô ấy đỡ công chúa dậy thì liền ngã xuống, chúng ta không ai chạm vào cô ấy.
Cali yên lặng dời tầm mắt lên người đội trưởng đội bảo an, người sau trầm mặc gật đầu, xác nhận vừa rồi quả thật không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đây là đột tử tại chỗ...
-Ôi...
Tiếng hô hấp dồn dập vang lên trên giường bệnh,
Cali mạnh mẽ đứng thẳng người, ngạc nhiên phát hiện công chúa Anna lúc trước lâm vào hôn mê thế nhưng đang kiệt lực rung động mí mắt, miễn cưỡng mở hai mắt ra.
Nàng dùng đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Cali, đôi môi màu xanh tím kia khẽ rung động tựa hồ là muốn nói cái gì đó.
Cali vội vàng tiến lên bên miệng Công chúa Anna nghiêng tai lắng nghe, sắc mặt càng thêm ngưng trọng thâm trầm.