Cái miệng to như chậu máu không ngừng khép mở, tiếng nói đinh tai nhức óc truyền tới khiến người ta phải phát cuồng.
Anna cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh cô ta dần trở nên vặn vẹo.
Oxi, nhiệt độ, trọng lượng, mùi, tất cả dường như đã mất đi ý nghĩa, trong đầu chỉ còn lại sự trống rỗng. Thứ tồn tại duy nhất hiện tại chính là tiếng kêu gọi tới từ địa ngục sâu thăm thẳm kia.
-Anna, bé cưng, khi cô bị xe tải đâm ngã, là tôi đút lót cho người lái xe; Khi tim cô ngừng đập, là tôi tháo ống dưỡng khí của cô; Tôi sẽ dốc toàn bộ tình yêu thương vào việc nấu nướng, trong thức ăn sẽ rắc tro cốt của cô; Từ trẻ tới già trong thôn nhảy disco trên mộ phần của cô thì tôi cũng sẽ là người nhấn nút bật nhạc.
-Tình bạn chân chính sẽ mang tới sự ấm áp cho tâm hồn, Anna thân yêu, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi mãi!
Khuôn mặt xấu xí kia không ngừng lải nhải trong miệng.
Nhưng Anna không hề nghe rõ đối phương đang nói cái gì. Cô ta chỉ biết rằng cõi lòng mình không ngừng trào dâng lửa giận, trong đầu chỉ còn sót lại cảm xúc tức giận, sự sợ hãi với gương mặt kia cũng tan thành mây khói.
-Mày còn chửi nữa à?!
Anna nóng nảy gầm lên, hai tay chấn động liên hồi, cắm tay vào trong mặt đất, không hề để tâm tới việc có bị hao tổn hết sức lực hay không mà phóng ra khí lạnh cực hàn.
Cô ta hận không thể xông vào sâu trong lớp nham thạch, dùng hai tay của mình xé miệng của đối phương thành từng mảnh nhỏ.
Quái vật băng tát ao bắt hết cá*, đồng thời còn hấp thu hết tất cả sức mạnh của tòa cung điện. Trong lúc thịnh nộ ra tay, sàn nhà vốn được làm từ băng lần nữa bị ngâm trong nhiệt độ cực thấp. Sàn nhà ban đầu vốn vuông vức bóng loáng, lấp lánh thủy tinh, giờ đột nhiên bị đông cứng thành lại, màu sắc nhợt nhạt.
(*Tát ao bắt hết cá: Chỉ hành động chỉ vì cái lợi to lớn trước mắt mà không chú ý tới cái lợi về lâu về dài.)
Nhưng tất cả đều không có hiệu quả gì, khuôn mặt ẩn sâu bên trong lớp sàn băng nhanh chóng rút đi, khoảng vài giây sau thì nó lại nổi lên tựa như thợ lặn nổi lên mặt nước, xông ra khỏi mặt đất, sau đó bóng người màu đỏ của Lý Ngang cũng hiện ra.
Trước đó hắn đã dùng hết phần cuối cùng của quyển trục [Dòng điện tàn ảnh], tranh thủ năm giây ẩn thân cuối cùng, lại nhân lúc đồng đội của mình đột nhập vào cung điện mà chuẩn bị một chút.
Mở hiệu quả đặc biệt là hư ảo của [Tướng Vị Chi Giày] để chui vào bên dưới sàn nhà, che giấu hơi thở.
Chờ sau khi Anna hấp thu đủ năng lượng nhất định thì hắn lại xuất hiện, sử dụng hiệu quả đặc biệt của gương thần [Hình chiếu sợ hãi] (đó là bóp méo hình tượng và đánh giá của người khác, khiến người đánh giá sinh ra cảm xúc sợ hãi, thời gian duy trì là một phút).
Đồng thời còn dùng hết phần cuối cùng của quyển trục kỹ năng [Dẫn Hận Trào Phúng].
Sau đó, khi Anna phát cuồng đâm hai tay vào lòng đất để tấn công thì Lý Ngang lại bắt đầu sử dụng hai loại hiệu quả đặc biệt của hai mảnh vỡ của gương thần.
Đó là [Tiên Đoán Vô Căn Cứ], tác dụng là dự đoán những kiểu tử vong trong tương lai hai mươi bốn giờ.
[Bất tử tạm thời] có tác dụng là miễn dịch khỏi những tổn thương tương tự đã từng gặp trong tương lai.
Hai tác dụng đặc biệt này đã giúp Lý Ngang che chở khỏi việc bị "chết cóng" vào lần kế tiếp.
Cũng nhân lúc tác dụng đặc biệt là hư ảo của [Tướng vị chi giày] vẫn còn mà quay lại mặt đất.
Lý Ngang lại xuất hiện, hắn bình tĩnh đứng trong cung điện băng giá đã tàn tạ không chịu nổi, tùy ý nói với Anna đang thở hồng hộc: "Anna cưng, đừng có gào rống lên như thế, mẹ sợ lắm."
"..."
Anna thở một cách nặng nề, không nói không rằng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vẫn xấu xí như cũ của Lý Ngang.
Quyển trục kỹ năng [Dẫn hận trào phúng] đã thành công khiến Anna tiêu tốn hết đa số năng lượng, còn quái vật băng khổng lồ vốn đang sáng óng ánh rực rỡ thì giờ đây đã ảm đạm hơn không ít.
Nhưng điều đó cũng khiến cô ta khôi phục được một chút lý trí.
-Có phải anh cảm thấy làm như vậy rất đẹp trai? Cảm thấy chính mình có khả năng chiến thắng tôi?
Anna cười lạnh, nói:
-Chỉ cần còn đứng trong cung điện này, chỉ cần tôi đứng chung với thi thể của Elsa thì tôi vẫn luôn vô địch.
-Điều đó thì không chắc đâu.
Lý Ngang bật cười, nâng ngón tay của mình lên.
Anna nhìn theo hướng mà hắn chỉ, mơ hồ nhìn thấy ở đầu ngón tay của Lý Ngang có một sợi tơ nhỏ khó thấy.
Đầu sợi tơ kéo dài vô cùng, vòng qua những cột chống đổ vỡ, phá hỏng cửa sổ, vươn qua lớp băng dưới mặt đất bò ra sau lưng Anna.
Cuối cùng, đầu cuối sợi tơ là một chuỗi chằng chịt nhuyễn trùng tự bạo.
Tất cả nhuyễn trùng vô cùng đều đặn, phần bụng phình to nhắm vào Anna, phần lưng cứng như quả dừa đều đồng loạt quay ra bên ngoài.
Phần giáp xác bên ngoài của bọn chúng vừa vặn khảm chặt vào nhau, ghép thành một cái khiên to lớn hình cung.
Anna lập tức quay đầu lại nhìn, cái khiên to lớn hình cung được tạo thành bởi nhuyễn trùng tự bạo hệt như một cái nắp nồi thông thường, nó nhanh chóng ụp xuống, chụp lên đỉnh đầu của quái vật băng.
Sau đó bùng nổ.
Bùm!!!
Luồng sóng kích khổng lồ tản ra, nhiệt độ nóng chảy trực tiếp xé rách phần lá chắn bằng lưng của đám nhuyễn trùng, dùng khí thế không ai có thể ngăn nổi càn quét mọi vật bên trong sảnh lớn.
Từng mảng gạch băng nặng nề bị thổi bay, tảng băng hóa thành bột mịn, mặt đất xuất hiện những vết rạn trải dài, so với trước đó thì không khác nào vừa bị lột đi một lớp.