Ngoại trừ hạng mục vũ khí sinh học trùng tộc ra, hắn còn cải tạo trên chính cơ thể mình, tìm cách để cường hóa.
Bề ngoài nhìn hắn vẫn là người bình thường, nhưng bên trong đã trở nên khác với người thường.
Phổi thứ hai, trái tim thứ hai, dạ dày dự trữ, cường hóa cơ bắp, xương cốt cường độ cao.
Những bộ phận cải tạo này, khiến cho cân nặng của Lý Ngang lớn hơn nhiều so với vẻ bề ngoài, khi đi thang máy hoặc là ngồi phương tiện công cộng đều phải hết sức cẩn thận.
Mà sau khi có được Ấn ký thần linh và Nước suối thần thánh ban phước, hạng mục tự cải tạo bản thân vốn trì trệ không tiến của Lý Ngang cũng đạt được tiến triển nhất định.
Ấn ký thần linh của thần đầm lầy có thể nhanh chóng chữa trị thương tích, thúc đẩy thực vật.
Thứ vốn luôn trói buộc Lý Ngang tiếp tục cải tạo chính mình, chính là hình dạng con người bên ngoài.
Sau khi có được Ấn ký thần linh, hắn có thể mang sợi thực vật trồng vào ngay dưới làn da của mình, cùng dung hợp và sinh sống với cơ thể, kết thành một mạng lưới liên lạc.
Nói như vậy là hắn có thể tiếp tục cường hóa cơ thể mình dưới hình dạng của con người.
Khi cần thiết, có thể dùng cách nào đó để giải phóng cơ thể.
Hiện tại, hình dạng cơ bắp này không phải là một quá trình tiến hóa mà là một sự trở lại thành bình thường của Lý Ngang vốn luôn một mực dùng mạng lưới sợi thực vật để áp chế và trói buộc sức mạnh của chính mình.
Cách làm này đặc biệt vô cùng nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thể dễ bị dùng sức quá mức, trong quá trình phòng thích sẽ làm cho chính cơ thể mình bị nứt vỡ.
Cũng chỉ sau khi Lý Ngang có Nước suối thần thánh ban phước để đảm bảo thì mới dám thử nghiệm cải tạo chính mình như vậy.
Thành quả này cũng cực kỳ rõ rệt.
Dưới hình thái này, sức mạnh cơ thể của Lý Ngang được đẩy lên đến mức đáng kinh ngạc, trị số sức mạnh, nhanh nhẹn, thể lực trực tiếp bay lên tới 14 điểm.
Sức mạnh tăng lên quá mức thậm chí còn làm cho hắn có cảm giác mơ hồ không chắc chắn, khó có thể giữ được sự xúc động.
Lý Ngang siết chặt lòng bàn tay, thở phào một hơi, vặn cổ qua lại:
-Hừ, thật khó chịu.
-Nhưng cũng thoải mái.
Nelson cảm thấy có một cảm giác sợ hãi lạnh như băng chưa bao giờ có đang chạy từ đỉnh đầu xuống toàn thân:
-Mày sao sao vậy?
-Tò mò...
Lý Ngang ngắt lời Nelson, thản nhiên nói:
-Là thứ giết chết con mèo đấy.
Lời còn chưa dứt, bóng dáng của hắn đã mờ đi, nhảy bắn lên cao như điện giật.
Khi lao tới trước mặt Nelson, hắn lại trở về thực thể, đấm một quyền vào ngực con quái vật không đầu.
Ầm!
Một quyền này trực tiếp giáng vào khuôn mặt trên ngực của Nelson, làm nổ tung hai mắt.
Khiến cho kẻ vốn có vẻ mặt bình tĩnh và không chịu phục tùng, thảm thiết kêu đau khàn cả giọng.
Sao lại có thể? Sao có thể như này được?
Trong đầu quản gia Căn phòng Thật thà tràn ngập sự sợ hãi và nghi ngờ.
Hắn dựa vào trí nhớ, dùng hết khả năng của mình để đá một chân về phía Lý Ngang.
Một chân đá đi này đã là tất cả sức mạnh của Nelson, nhưng mà, Lý Ngang vẫn không hề nhúc nhích, cứng rắn ăn một đá này.
Hắn lùi nửa bước về phía sau, đồng thời hai tay giống như kìm sắt, nắm chặt lấy cổ chân của Nelson.
Nelson trước mắt một mảng tối đen, chỉ cảm thấy cổ chân bị nắm lấy, trong lòng có dự cảm không ổn, cố gắng giãy giụa hết sức, cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, từ phía sau lưng truyền đến cơn đau dữ dội.
Lý Ngang nện thật mạnh cơ thể hắn ta xuống đất, dùng một chân giẫm lên ngực Nelson, buông cổ chân ra, nắm bắp đùi, dùng sức xé một cái!
Xoẹt.
Chân trái của Nelson bị xé đứt, gào lên một tiếng dường như có thể xuyên qua cả căn phòng.
-Cô ấy, ở đâu?
Lý Ngang hỏi chuyện, âm thanh trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu Nelson.
-Tao không biết! Tao không biết!
Nelson kêu la thảm thiết:
-Tao nói thật, Căn phòng Thật thà không cho phép tao nói dối.
Xoẹt.
Lý Ngang xé đứt đùi phải của Nelson, gân xanh trên mặt nổi lên như rễ cây:
-Làm sao để tìm được cô ấy?
-Tao không biết! Nếu không có người chơi mới, tao sẽ lần lượt lục soát từng Căn phòng Thật thà một.
Lý Ngang liếc nhìn đại sảnh biểu diễn:
-Hủy bỏ nơi này đi.
-Tao không làm được! Hình thức trao giải còn chưa hoàn thành, không thể chuyển lại chế độ biểu diễn.
Lý Ngang ngắt lời nói:
-Giết mày, chắc là có thể đấy.
...
Nelson giống như con ngỗng lớn bị nắm cổ, cả người cứng ngắc, hắn ta có thể cảm giác được hai bàn tay chậm rãi đánh gãy hàm trên, hàm dưới.
-A a a!
Quản gia của Căn phòng Thật thà vùng lên giãy giụa kịch liệt, nhưng mà động tác của Lý Ngang vẫn chính xác và bình thản.
Thong thả, từng chút một cấu xé miệng của Nelson.
Chia toàn bộ ngực của hắn ta ra làm hai.
Lạch cạch.
Hai đoạn cơ thể của Nelson rơi xuống mặt đất, Lý Ngang hít một hơi thật sâu, cơ bắp trên cơ thể vạm vỡ vẫn đang co giật và đập bất thường.
Sài Đại tiểu thư đã giết chóc xong chậm rãi nhẹ nhàng lại gần, trên tay cô cũng dính đầy màu đỏ tươi, nhưng cô không rảnh để quan tâm hình tượng thế nào, dùng ánh mắt lo lắng để ngóng nhìn Lý Ngang.
-Tôi không sao.
Lý Ngang lắc đầu, thân mình vạm vỡ lại trở nên gầy yếu, cơ thể chấn động không ngừng lại yên tĩnh trở lại:
-Nghỉ ngơi một lúc là ổn thôi.
Phóng thích sức mạnh, đối với cơ thể vốn bình thường luôn trói buộc mạnh mẽ mà nói phải tiêu hao rất nhiều, vừa rồi Lý Ngang đã tiêu hao mất hơn nửa thần lực đầm lầy.