-Trong đầu?
-Chính xác mà nói, tôi, anh Tiểu Dao, Liễu tiểu thư mỗi người ngồi trên một chiếc ghế, trong không gian đen kịt không thấy bến bờ, đối diện với hai màn hình bầu dục kề sát bên nhau – cái này chắc là tầm mắt của anh bây giờ.
Giọng nói của Lý Ngang vẫn bình thản như cũ, không có trộn lẫn lo lắng hoảng sợ mà có chút hứng thú nói,
-Có sao nói vậy, đây là góc nhìn VR thật sao?
-Chậc chậc, thật đúng là chân thực thú vị nha.
-Lúc này mà còn nói mát sao?
Giọng nói của Vạn Lý Phong Đao truyền đến,
-Anh Hình, anh có thể mở bảng giao diện người chơi, điều động vật phẩm và trang bị được không?
Hình Hà Sầu hít sâu một hơi,
-Không. Bảng giao diện của tôi bây giờ trắng xóa, giống như là đã bị niêm phong sức mạnh, trở thành người chơi làm nhiệm vụ bình thường vậy.
-Cơ thể tôi đang sử dụng bây giờ dường như cũng không phải của chính tôi.
Anh ta đưa tay chạm vào mặt mình, những nếp nhăn thô ráp kỳ lạ từ truyền đến từ đầu ngón khiến anh ta bất chợt rùng mình.
Lý Ngang hỏi:
-Anh có thể thoát khỏi nhiệm vụ sao?
Hình Hà Sầu gật đầu,
-Chắc là có thể, tôi có cảm giác là vậy.
-Chúng tôi hình như cũng được.
Lý Ngang nói:
-Ừm… trước mắt xem ra cũng không có gì đặc biệt nguy hiểm, cũng không cần vội vàng rời đi.
-Tóm lại cứ tìm ra danh tính anh đang sử dụng bây giờ rồi lại tính tiếp.
-Đến, lại soi nước tiểu xem thử chính mình một chút nha.
-A?
Hình Hà Sầu cười khổ nói:
-Không cần đâu, ở đây có gương.
Lúc này trời mặc dù đã u ám nhưng vẫn có ánh sáng, anh ta bước nhanh ra mép sân, cúi đầu, quay mặt về phía tấm biển có chữ trắng nền đen treo trước nhà.
Qua hình ảnh phản chiếu trên tấm biển, nhìn rõ được khuôn mặt của mình.
Đó là khuôn mặt nhăn nheo của một người đàn ông trung niên, mặt chữ điền, đầu húi cua, tóc bạc, khoảng 50 hoặc 60 tuổi,
Nhìn ngoại hình, đó chính là người đứng đầu dòng họ Fukujin, Fukujin Heigen.
-Người này...
Hình Hà Sầu cau mày, nhìn gương mặt xa lạ kia,
-Tôi rốt cuộc là đang ở trong trí nhớ của Fukujin Heigen, hay là đang thao túng thân thể của Fukujin Heigen trong hiện thực?
-Tạm thời vẫn chưa rõ ràng lắm,
-Có khả năng chúng ta đang ở trong trí nhớ của ông ta,
-Hoặc ở trong một đoạn thời gian nào đó của quá khứ.
Giọng của Lý Ngang vang lên:
-Anh Hình, khi anh bước vào nhà lần đầu tiên, anh đã đạp cửa trước, trực tiếp phá hư ổ khóa.
-Nhưng bây giờ cửa chính lại nguyên vẹn, vẫn còn bảo trì trạng thái đóng chặt.
-Ừm?
Hình Hà Sầu nhìn lại, quả nhiên thấy cửa trước vẫn đóng kín không hư hao gì.
Lý Ngang nói tiếp:
-Vừa rồi chúng ta đi lên cầu thang cũng không phát hiện cái gì dị thường, nhưng trong nháy mắt đã bị dịch chuyển đến vị trí hiện tại.
-Có thể di chuyển cùng một lúc bốn người chơi trên cấp 10 mà không có bất kỳ dao động nào, đồng thời thay thế một trong số họ thành cơ thể người thường,
-Tôi thực sự không thể tưởng tượng nổi, một linh hồn mạnh mẽ đến mức nào mới có thể làm được điều này.
Liễu Vô Đãi khẽ nói:
-Rất có thể không phải là linh hồn có ý chí cá nhân, trong người chúng ta không thiếu những trang bị đạo cụ chuyên dùng để phòng ngự linh thể, có thể xua tan ảo ảnh, làm thanh tỉnh đầu óc.
Vạn Lý Phong Đao đồng ý nói:
-Nói cách khác, thứ mà chúng ta vướng vào có lẽ là chuyện lạ kiểu Nhật loại hình bất hợp lý.
-hơn nữa sự việc bất hợp lý này còn có một mức độ bí ẩn rất, rất cao.
-Thật đúng là ...làm người ta đau đầu quá.
Hình Hà Sầu xoa trán,
Đại đa số người chơi và các think tank thuộc nhiều lực lượng khác nhau đều tin rằng các sự kiện bất hợp lý là loại khó nhằn nhất trong tất cả các "bất thường"
Nó không giống như một kẻ thù có hình có chất, có thể bị vật lý tiêu diệt, mà giống như một thảm họa tự nhiên được cố định tại chỗ, một quy luật không thể đoán trước.
Một khi người thường dính vào, nếu bất cẩn sẽ chết ngay tại chỗ, có khi kết cục lại còn tồi tệ hơn cả cái chết ...
Hình Hà Sầu trong lòng âm thầm thở dài, lại nghe thấy tiếng của Lý Ngang càng lên trong đầu:
-Hey ha, hey ha, hey ha.
Sau đó là giọng nói của Vạn Lý Phong Đao:
-Này này, cậu đang làm gì vậy? Đừng có làm loạn trong đầu anh Hình nha!
Hình Hà Sầu sửng sốt,
-Hả? Làm gì vậy?
Vạn Lý Phong Đao:
-Tiểu Lý vừa rồi đang tập thể dục trên đài, Ngũ Cầm hí, thể dục nhịp điệu, hổ hạc song quyền, còn có thể dục hỗn hợp yoga ... Xem ra cậu ấy muốn làm người điều khiển Gundam, thử thao túng thân thể của anh một chút.
Giọng nói của Lý Ngang truyền đến,
-Xem ra cũng vô dụng. Định vị vai trò của chúng tôi có thể chỉ là người quan sát, không thể can thiệp vào thân thể của anh được.
-Đây thật ra cũng có thể được xem là một chuyện tốt,
-Ít nhất chúng ta có thể di chuyển một chút tại vị trí ngồi, không cần phải duy trì tư thế đứng yên từ đầu đến cuối, để phòng ngừa việc làm phiền đến anh.
-... Được thôi.
Hình Hà Sầu gật đầu, đứng dậy,
Lúc này, Fukujin Heigen đang mặc một bộ quần áo lao động bình thường và tạp dề màu đen,
Hình Hà Sầu tìm thấy một chùm chìa khóa trong túi dụng cụ bên trái, trong đó có tám chiếc chìa khóa kích thước và hình dạng khác nhau, cùng với một cái dây đeo màu đỏ hình tròn có hình dạng đền thờ cầu phúc.
Không có vết bùn đất bẩn hoặc máu ở dưới đáy ủng đi mưa,
Nhưng lại có vết nước đọng, giống như là vừa dẫm phải một vũng nước.
Lý Ngang nói:
-Trong sân không có mưa, nguồn nước duy nhất là một cái hồ tiểu cảnh bằng đá.
-Nước trên giày có thể là dấu vết giẫm lên hồ nước để lại,
-Cũng có khả năng là từ trong nhà tắm để lại- nhưng khi chúng ta đi vào biệt thự, không hề nhìn thấy bất kỳ dấu chân hoặc vết nước nào ở trên sàn nhà.
-Đúng rồi, anh Hình, vết nước dính trên giày đi mưa có mùi gì đặc biệt không? Ở đây tôi không ngửi được.
-Không có mùi đặc biệt.
-Vậy thì không phải là đi tiểu.