Nếu như bây giờ để lại vết thương trên người của Phúc Thần Bình Nguyên khi còn bé, như vậy sau đó nếu có thể vận chuyển đến tương lai, có thể thông qua vết sẹo tồn tại để kiểm tra nhóm người mình là đang “Tham quan hồi ức”, hay là “Thật sự thao túng Phúc Thần Bình Nguyên”.
Vạn Lý Phong Đao cũng không nói nhảm, tìm một tảng đá trong kênh mương, sau khi rửa qua nước sạch, dùng một bên sắc bén, sau khi cắt một đường dài chừng hai centimet ở trên mặt sau cổ tay, sau đó xét rách áo sơ mi trắng, quấn hai vòng trên vết thương.
Vạn Lý Phong Đao kiểm tra vết thương đã băng bó kỹ, nói:
-Được rồi, kế tiếp phải làm như thế nào?
-À… Xem tình trạng sinh trưởng của lúa nước trong đồng ruộng, chắc là tầm giữa tháng năm đến giữa tháng sáu.
Lý Ngang chậm rãi nói:
-Nếu như bây giờ Phúc Thần Bình Nguyên vẫn chín tuổi, như vậy bây giờ chúng ta vừa hay đang ở thời kỳ trống không trong nhật ký. Sự kiện kỳ lạ này, là muốn chúng ta tiến hành điều tra, chân tướng của nhà Phúc Thần Nhất tử vong là gì…
Liễu Vô Đãi nói ra:
-Con trai, con gái, vợ và mẹ của Phúc Thần Bình Nguyên, trên cổ của bốn người chết đều có một vết tròn sâu và rõ ràng, và dấu vết móng tay cào bị thương. Ánh mắt lồi ra, khuôn mặt sưng đến tím xanh, làn da cũng hơi xuất huyết, trong con mắt lốm đốm tia máu. Chắc là chết do bị ghìm chết, hoặc là bị người khác mưu sát.
-Vết tròn sâu?
Vạn Lý Phong Đao cẩn thận nhớ lại, quả thực nhớ lại hình ảnh kia, nghi ngờ nói:
-Tại sao không phải là treo cổ chết tập thể?
-Bởi vì dấu vết rất đặc biệt.
Lý Ngang giải thích nói:
-Ghìm chết và treo cổ chết cũng sẽ để lại vết siết ở trên cổ, tội phạm không có não sau khi ghìm chết người bị hại, ngụy tạo hiện trường thành người bị hại treo cổ tự tử chết, nhưng hai kiểu chết này để lại dấu vết hoàn toàn khác nhau, đặc điểm của treo cổ là dấu vết sâu hơn, hai bên dấu vết rõ ràng hơn, dấu vết hơi vẹo, sẽ có hiệu tượng “xách lên trên không”. Mà đặc điểm vết siết thì là có trình độ, đều đặn, xoay quanh, khóa chặt, bình thường không có hiện tượng xách lên. Hơn nữa người bị ghìm chết, cổ của người đó sẽ xuất hiện vết thương bị siết rất sâu, trong quá trình giãy dụa đấu tranh xuất hiện cơ bắp bị siết sẽ xuất huyết và gãy xương, đây đều rất khó xuất hiện trong quá trình treo cổ chết. Nói cách khác, tội phạm rất khó lẫn lộn hai kiểu chết này.
Lý Ngang dừng lại một chút, suy nghĩ hình ảnh kia, tiếp tục nói:
-Trong lúc bị ghìm chết, dây siết mềm dẻo, lại làm cho vết siết rõ nhưng lại không rõ lắm. Dây siết tinh tế lại cứng rắn, lại siết sâu thành loại da thay đổi thành màu nâu đậm khá hẹp. Trình độ vết siết xoay quanh vùng cổ của bốn người nhà Phúc Thần Nhất, dấu vết rõ nhưng lại không quá rõ, không bị gián đoạn, hiện lên một vết nhạt không ngay ngắn, chắc là bị vải giãn ghìm chết, trong quá trình vải giãn buộc chặt sẽ nổi lên vết nhăn, bởi vậy sinh ra vết nhạt không có quy tắc. Ghìm chết ở đây, tỉ lệ lớn là bị người khác mưu sát chứ không phải là tự sát tập thể. Trong vụ án tự ghìm chết, bình thường người chết sẽ ngửa mặt hướng mặt lên trời, trước cái cổ hoặc hai bên cổ sẽ có vết dây siết, cuối cùng dùng hai tây kéo chặt dây thừng hoặc dùng gậy bằng kim loại, loại đồ vật như tua vít luồn vào dây siết để tiến hành hỗ trợ. Thế nhưng nói như vậy, trước cái cổ sẽ xuất hiện dấu dây thắt lại. Mà trên cổ của bốn người Phúc Thần Gia đều không có dấu dây thắt lại, ngược lại có vết thương móng tay cào bị thương, nói cách khác, không phải là tự siết chết.
-...
Vạn Lý Phong Đao á khẩu không trả lời được, trải qua nhiều lần, ngược lại hắn đã thấy nhưng không thể trách kỹ xảo nắm bắt điều tra tình hình một cách thành thạo của Lý Ngang, cái tên này học hiểu cái gì cũng không kỳ lạ.
Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, lại hỏi:
-Vậy có khả năng bọn hắn dùng vật nặng, ví dụ như các loại vật phẩm như gạch đá treo trên dây siết hay không? Bản thân ngửa mặt lên trời, vật thể chồng lên nằm ở trên giường hoặc là cái bàn, ngã đầu ra bên ngoài cái bàn, tiến hành tự siết treo lơ lửng giữa trời? Như vậy cũng sẽ không có dấu dây thắt lại và sẽ xuất hiện vết móng tay cào.
Lý Ngang cười nói:
-Nếu như tự siết treo lơ lửng giữa trời thì dấu vết sau cổ sẽ hơi cạn, bởi vì sức nặng của vật nặng rơi xuống sẽ chỉ tập trung ở trước cổ. Mà dấu vết trên cổ của bốn người Phúc Thần Nhất lại rất đồng đều, thời gian bị gián đoạn. Tổng hợp lại mọi thứ, bốn người chết này chỉ có thể là bị ghìm chết, hơn nữa là bị người khác ghìm chết.
Hình Hà Sầu cau mày nói:
-Hung thủ sẽ là Phúc Thần Bình Nguyên sao?
-Khó có thể nói, nhưng tỉ lệ lớn là đúng.
Lý Ngang giang tay ra, lạnh nhạt nói:
-Chú ý tới cách bố trí thân thể chưa? Phía dưới cùng là Phúc Thần Lý Hội vợ của Phúc Thần Bình Nguyên, trên mạng là con trai Phúc Thần Bạc Dĩ, mẹ là Phúc Thần Mỹ Đại Tử, con gái là Vệ Môn Hạnh Tử. Giả thiết là kẻ bắt cóc thừa lúc Phúc Thần Bình Nguyên không có ở đây, xông vào trong nhà, lặng lẽ thực hiện ám sát, như vậy mục tiêu hàng đầu chắc là lấy tư cách đàn ông trưởng thành, Phúc Thần Bạc Dĩ nhất định có đủ năng lực chống cự mới đúng, mà không phải là Phúc Thần Lý Hội năm mươi tuổi. Mà nếu như là Phúc Thần Bình Nguyên tự động thủ, vậy suy luận cũng rất đơn giản, trước tiên anh ta giết chết vợ trong phòng ngủ trước, sau khi giấu thi thể xong, đến phòng của con trai ghìm chết con trai, sau đó đi vào phòng ngủ của mẹ, ghìm chết Phúc Thần Mỹ Đại Tử. Sau khi chồng thi thể lên xong, lại gọi điện cho con gái, kêu con gái đưa theo cháu gái tới phòng thăm hỏi, cuối cùng lại ghìm chết con gái. Cửa sổ cách âm được đặc chết và cửa lớn đóng chặt, cũng là vì phòng ngừa lúc người nhà giãy giụa hét lên, hấp dẫn sự chú ý của hàng xóm, như vậy, như vậy chính là âm mưu thảm án tự diệt gia môn đã lâu. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán, còn có nhiều chỗ đáng nghi chưa giải thích được…
Lý Ngang cau màu, trong lúc đó giọng nói thay đổi, hét lên phía Vạn Lý Phong Đao:
-Mau chạy đi! Phía sau anh có cái gì đó đang tới!