Hành khách lắc đầu, nói với một tên tiểu nhị bị dao kề cổ:
-Ngươi đi lấy một số dây thừng vải vóc ra và trói những người khác lại.
-Sau đó lấy chìa khóa khóa cửa chính.
Tiểu nhị cũng là hạng người nhạy bén, biết bọn cướp muốn dây thừng vải vóc là vì trói chặt tay chân mọi người trong khách sạn, bịt miệng mọi người, thuận tiện cho một đám côn đồ bỏ trốn khỏi khách sạn, thừa dịp bóng đêm chạy ra ngoài thành.s
Nhưng đó chỉ là tầng đầu tiên.
Nếu anh ta thực sự lấy dây thừng và trói tất cả mọi người trong khách sạn lại thì điều đầu tiên những tên côn đồ làm là cắt cổ họng của tất cả mọi người.
Phòng ngừa mọi người la hét phát ra tiếng động khi bọn côn đồ bỏ chạy, làm cho cảnh vệ trong thành cùng với quan quân ở cửa thành cảnh giác.
-Tôi... Tôi sẽ đi ngay bây giờ.
Sau lưng tiểu nhị của cửa hàng bị mũi đao đâm vào người, mặc dù trong vô cùng không muốn nhưng cũng chỉ có thể chậm rãi xoay người lại.
Không ngừng cầu nguyện cho khách trên lầu có thể nghe được tiếng động dưới lầu lặng lẽ trèo tường đi ra ngoài, tìm được quan phủ báo quan để cho quan binh chạy tới cứu viện.
Mặc dù nội tâm hắn biết, nếu quan binh thật sự đến, bọn cướp hung cùng cực ác này chỉ sợ sẽ không thúc thủ chịu trói ngồi chờ chết...
Chẳng lẽ hôm nay thật sự muốn viết di chúc ở chỗ này? Sớm biết như thế, ta nên mượn thêm chút ngân lượng từ chưởng quỹ, mang theo tiền đi Di Hồng viện chuộc thân cho vị thanh quan nhân(kỹ nữ) kia.
Tiểu nhị trong tiệm đang bị kẻ xấu cưỡng ép đi vào sương phòng bên cạnh, ý niệm đến đây không khỏi bi thương từ trong lòng, khóc không ra nước mắt.
Vừa định dốc hết toàn lực xoay người lại đánh nhau với tên ác tặc.
Lại nghe đạo nhân tóc ngắn kia không nhanh không chậm nói:
-Thiên lý chiêu chiêu, thiện ác rõ ràng, bọn ác tặc các ngươi làm điều phi pháp, sắp chết đến nơi còn không hối hận, cũng đừng trách bần đạo ta ra tay trừng phạt!
-Hồn Tỏa giám ngục trưởng ở đâu?
Chỉ thấy ngón cái tay phải của Lý Ngang nhập lại ngón út và ngón giữa, tạo thành tam tiết, ngón áp út cong xuống dưới ngón cái, ngón giữa ngón trỏ khép lại duỗi thẳng, tạo thành cái kiếm quyết thường thấy trong phim.
Kiếm chỉ lên không trung nhanh chóng viết một đồ án, hét lớn:
-Thái Thượng lão quân dạy ta tru sát quỷ quái, thần sư sát phạt, không tránh hào cường, trước giết tà ma, sau trảm dạ quang. Hà thần bất phục, hà quỷ dám làm? Cấp cấp như luật lệnh!
Bởi vì tiếng vang quá lớn, Hình Hà Sầu cùng Vạn Lý Phong Đao thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước.
Hai vị này cũng đã đọc qua ghi chép do Trúc Học Dân viết,
Biết chú ngữ Lý Ngang ngự ma quỷ coi như chính tông.
Nhưng nhìn từ vị trí của hai người bọn họ, đồ án mà Lý Ngang khoa tay múa chân vẽ trên không trung, rõ ràng chính là một đồ án gà con mổ thóc.
Chờ Lý Ngang vẽ xong bút cuối cùng, trong đại sảnh trực tiếp thổi lên âm phong vô danh.
Một thân ảnh khôi ngô đeo mặt nạ khô lâu, khoác áo giáp nặng nề, từ trên sàn nhà trước người Lý Ngang chậm rãi bay lên, dùng thanh âm trầm thấp khàn khàn chậm rãi nói:
-Hồn Tỏa giám ngục trưởng ở đây, bái kiến Tây Môn Tử chân nhân!
Tay phải của thân ảnh khôi ngô này cầm một thanh liêm đao chuôi ngắn, tay trái cầm một cái đèn lồng dùng xiềng xích buộc vào, tạo hình dữ tợn hung hãn, khí phách nghiêng nghiêng, tà khí cơ hồ đều muốn tràn ra ngoài.
Không cần nhiều lời, thân ảnh này tự nhiên chính là Sài Sài mặc áo giáp cosplay giấy.
Sài đại tiểu thư nhập vai khá sâu, vừa nói vừa quỳ gối một gối.
Trong khe hở áo giáp toàn thân không ngừng tản mát ra lục sắc quang mang âm lãnh, kỳ thật là nàng ở trong áo giáp giấy chuyên dụng cosplay, đặt mấy ống huỳnh quang cường lực màu xanh lá cây.
Hình Hà Sầu biết nội tình cùng Vạn Lý Phong Đao khóe mắt co giật.
Nhưng trong đại sảnh có một đám phàm phu tục tử không rõ nguyên nhân, nghe thấy cái tên uy vũ khí phách "Hồn Tỏa giám ngục trưởng", kinh hãi thiếu chút nữa ngay cả cằm cũng rớt xuống.
Trong hệ thống âm ti địa phủ lưu truyền trong dân gian.
Địa vị cao nhất tự nhiên là Đông Nhạc Thái Sơn Thiên Tề Nhân Thánh Đại Đế, sau đó là Bắc Âm Phong Đô Đại Đế, ngũ Phương Si Đế, La Phong Lục Thiên, cùng với Âm Tào Địa Phủ thập điện Diêm La Vương.
(Địa Tạng Vương Bồ Tát thuộc về Thiền tông, sinh chuyển vào Địa Phủ thuộc về ngoại nhân, không ở trong đám này)
Diêm La vương lại xuống chút là Thành Hoàng Minh Giới thiết lập ở âm dương lưỡng giới.
Chúng Thành Hoàng trấn thủ các thành, thủ hạ mang theo là các ti phụ quan (miếu Thành Hoàng đẳng cấp khác nhau thì phụ quan phối trí cũng khác biệt) phụ trách vong linh người sống, thưởng thiện phạt ác.
Ở trong truyền thuyết tương quan của đạo môn, tu sĩ chính phái chỉ có ở thời điểm nguy hiểm nhất mới có thể dựng cao pháp đài, mời đến Lôi bộ Lôi thành Nhất phủ Nhị viện Tam ti bộ hạ, chém giết yêu ma quá mức cường đại.
Nếu như tà ma hơi yếu, tu sĩ sẽ tự mình giải quyết.
Giải quyết không được, liền mời âm ty Thành Hoàng lâm quan hỗ trợ.
Mà tán môn tu sĩ cấp thấp một chút, tối đa chỉ có thể triệu hoán tới cô hồn dã quỷ vô danh vô tính để sử dụng.
"Tỏa Hồn giám ngục trưởng" trước mắt Tây Môn Tử đạo nhân triệu hoán ra, nghe tên cũng không thuộc về hệ thống Thành Hoàng.
Hơn nữa nhìn tạo hình khủng bố dữ tợn, uy vũ khí phách cầm liêm đao cùng đèn lồng, cả người bốc lên lục quang, uy vũ khí phách.
Phỏng chừng là âm quan cao cấp hơn thuộc trực hệ của địa phủ.
Như vậy, bản thân vị Tây Môn Tử đạo nhân có thể không mượn pháp đài, chỉ dựa vào kiếm quyết thủ ấn đã triệu hoán ra âm quan trực hệ thì sẽ cường đại đến trình độ nào?