Trăng tròn trên bầu trời cao, Sơn Tiêu rầm rầm ngã xuống đất.
[7 ngày ở trong chùa Cô hàn]
[Nhiệm vụ theo kịch bản “Chùa Cô Hàn” đã hoàn thành, thời gian truyền tống vẫn còn 1 phút]
[Xét duyệt phần thưởng]
Nhiệm vụ hoàn thành.
Mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe lời nhắc nhở của hệ thống, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, nhịn không được nở nụ cười xuất phát từ đáy lòng, đến cả Liễu Vô Đãi luôn vô cảm cũng hơi nhếch miệng.
Đây là nhiệm vụ theo kịch bản khó khăn giành cho năm người, có thể gắng gượng hoàn thành là đã tốt lắm rồi, chưa kể còn phải sống sót nữa.
-Có thể nói là nhặt lại được một mạng từ trong tay hệ thống.
Hà Hình Sầu cười khổ nói:
-Lần này may mắn có mọi người.
Vạn Lý Phong Đao lắc đầu nói:
-Hình lão huynh đừng khách sáo, vừa rồi nếu không phải anh nắm chặt thời cơ, lập tức ra tay, chỉ e bây giờ tôi đã gây ra sai lầm lớn rồi.
Sở dĩ Vạn Lý Phong Đao nói như vậy, là vì vừa rồi ở trên bàn tiệc rượu, Hà Hình Sầu đã ném trường kích bằng đồng để cứu Hồng Nương. Hệ thống nhiệm vụ chỉ yêu cầu mọi người sống sót trong vòng 7 ngày, cũng không đưa ra nhiệm vụ đoàn đội phải giết chết Sơn Tiêu.
Nếu như Hà Hình Sầu lúc đó không ra tay cứu người, Vạn Lý Phong Đao rất có thể vì bảo vệ bản thân mà do dự không quyết, giương mắt nhìn người vô tội bị giết chết.
Mười năm chỉ mài một thanh kiếm, lưỡi kiếm sắc lạnh như sương nhưng chưa từng dùng thử, hôm nay để lộ cho người xem, bảo vệ kẻ yếu thế. Không dễ dàng gì mới bị trò chơi chết chóc chọn trúng, có thể thoát khỏi xiềng xích của thực tại tuyệt vọng và nhàm chán để có được cuộc sống thứ hai. Nếu như do dự lưỡng lự, sợ bóng sợ gió, vậy làm kiếm khách làm gì nữa, làm sao nói được chuyện nghĩa hiệp.
-Kỳ thực lúc đó tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy đâu, chỉ là thói quen nghề nghiệp thôi mà.
Hà Hình Sầu nhìn thấy được lòng biết ơn chân thành trong mắt Vạn Lý Phong Đao, im lặng một lúc, thản nhiên nói:
-Như mọi người đã biết thì tôi chịu sự quản lý của bộ phận an ninh của Cục Đặc Sự, chính xác là người của nhà nước.
-Từ khi trò chơi chết chóc được mở lại cách đây 7 tháng, nhà nước đã đầu tư một lượng lớn nhân lực, vật lực, tài chính để phân tích, phá giải, sử dùng trò chơi chết chóc này như một trong những chiến lược quan trọng nhất cho toàn bộ bộ máy nhà nước trong tương lai.
-Mà Cục Đặc Sự là tuyến đầu trong việc ứng phó trò chơi giết người này, đứng mũi chịu sào, gánh vác nhiệm vụ nặng nề. Sở dĩ chúng tôi làm công việc này, không những là vì an toàn của người dân trong thế giới hiện tại mà còn vì hưng thịnh của đất nước, sự tranh giành quyền lực trên trái đất thậm chí là sự tồn vong của loài người.
-Là một người chơi, tôi cũng có thể hiểu được niềm vui và nỗi sợ hãi khi được sở hữu một khả năng siêu phàm, vì cuộc sống buồn tẻ của con người đã xảy ra nhiều thay đổi mà vui vẻ, vì nỗi sợ hãi đối với tương lai không thể đoán trước được.
-Nhưng tôi hy vọng mọi người có thể tín nhiệm hơn một chút vào nhà nước.
Dứt lời, Hà Hình Sầu đã đi xin cách liên lạc, đồng thời lấy ra vài tấm danh thiếp bằng thép cỡ nhỏ đưa cho những người khác.
Danh thiếp trống rỗng, chỉ có một dòng số điện thoại và một dòng địa chỉ web được in trên đó.
-Đây là cách thức liên lạc với Cục Đặc Sự, cho dù là muốn gia nhập vào Cục Đặc Sự hay là muốn thăm dò tin tức về trò chơi chết chóc, hoặc là biết được nội tình của tai họa khủng bố, mọi người lúc nào cũng có thể liên lạc với chúng tôi.
Hà Hình Sầu nói vô cùng chân thành:
-Xin mọi người tin tưởng, tổ quốc vững mạnh sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc nhất của chúng ta.
Vạn Lý Phong Đao im lặng không nói gì cất tấm sắt đi, bất giác nhìn xung quanh, nhíu mày nói:
-Hửm, tiểu Lý đâu rồi?
-Tôi ở đây!
Lý Ngang chui ra từ trong kiệu của Vương Quan đạo nhân, vẻ mặt tiếc nuối nói:
-Vương Quan không phải là từ người gọi là phương sĩ Xích Đỗ Tử gì đó có được phương pháp luyện đan và đạo môn chân truyền gì đó sao? Tôi muốn lục soát tìm cuốn sách bí mật này, nhưng thật đáng tiếc không tìm được cái gì cả.
-Mặc dù đáng tiếc nhưng cũng có thể hiểu được, Vương Quan không giống như những yêu quái sẽ mang theo tâm pháp đạo môn chạy loạn khắp nơi, hơn nữa hệ thống cũng sẽ không đưa ra quá nhiều cách lợi dụng sơ hở, điều kiện tiên quyết để được nhận phận thưởng càng nhiều là rủi ro càng cao.
Lý Ngang không thu hoạch được gì thì có chút khó chịu, trực tiếp chạy đến chỗ thi thể của Sơn Tiêu, quơ quơ chiến phù hô lên:
-Thời gian không đợi bất kỳ ai. Chúng ta nên nhanh một chút phân thây Sơn Tiêu đi, thi thể của những sinh mệnh siêu phàm cũng có thể bán lấy tiền đó!
Lý Ngang dày công nghiên cứu khoa học, từ lâu đã thử nghiệm hệ thống trò chơi chết chóc ở trung tâm mua sắm. Thi thể của một sinh mệnh siêu phàm trước hết cần phải cất vào thanh vật phẩm mới có thể bán cho hệ thống trung tâm mua sắm để đổi lấy tiền game.
Nhưng nếu thi thể quá lớn thì không thể xếp toàn bộ vào trong thanh balo, cần phải giống như hắc ám đại pháp sư, chia thành nhiều mảnh tay chân trước khi cho vào thanh ba lô.
Trong mắt đám người Hà Hình Sầu, Lý Ngang toàn thân đều là máu, vẻ mặt điên cuồng, đang dùng chân nhện thuần thục phân thây cực kỳ giống kẻ giết người hàng loạt bệnh hoạn trong phim điện ảnh và phim truyền hình.