-Tôi thấy vẫn ổn mà.
Lý Ngang nhún vai, các bộ phận trên khuôn mặt hắn từ từ co lại, phóng to, di chuyển và xoay tròn với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, giống như những nhân vật trong tranh trừu tượng của Picasso.
Trời má.
Vẻ mặt Vạn Lý Phong Đao và Hình Hà Sầu đầy kinh hãi, ngay cả Liễu Vô Đãi cũng nhướng mày.
-Tóm lại.
Lý Ngang hắng giọng, các bộ phận trên gương mặt hắn nhìn như chậm chạp nhưng thực sự thì rất nhanh đã trở lại vị trí như lúc ban đầu,
-Căn cứ vào tình báo mà tôi thu thập được, hai ngày sau An Nam sứ đoàn sẽ đến thành Lữ Châu và nghỉ ngơi ở chùa Vĩnh Linh ở phía đông thành—
Sứ đoàn quy mô lớn, có sứ mệnh đặc biệt, nên không thích hợp ở những nơi như quán trọ, khách sạn.
-Chùa Vĩnh Linh?
Vạn Lý Phong Đao chậc lưỡi,
-Đại hòa thượng ở đó có pháp lực không?
Lý Ngang nói:
-Các nhà sư ở chùa Vĩnh Linh hoạt động rất sôi nổi, mỗi năm đều sẽ tổ chức lễ hội ăn chay lớn để phổ độ pháp giới thánh phàm Thủy Lục, cũng chính là Thủy Lục đạo trường
Đạo trường: nơi làm phép thuật của thầy tu hay đạo sĩ.
Mấy trăm tăng chúng ăn cúng trai tăng, lập pháp đàn, thuyết pháp, siêu độ cô hồn dã quỷ, cầu trời ban phước lành,
Cúng trai tăng: tín đồ Phật giáo tổ chức cơm chay cúng dâng sư tăng.
Dưới đài là hàng vạn thiện nam tín nữ bái lạy, trong hoa thơm tung bay ngập trời, vang vọng tiếng dập đầu niệm phật thành kính ở khe núi thanh vắng.
Đó là một khung cảnh hùng vĩ và tráng lệ của Lữ Châu.
Nhà sư ở nơi đó, chắc hẳn cũng có một ít pháp lực— ít nhất cũng có thể tạo ra ảo giác, cách không truyền âm các loại.
-Việc này phiền phức rồi đó.
Vạn Lý Phong Đao nhíu mày suy nghĩ,
-Dường như An Nam sứ đoàn có Thiền tông chống lưng?
-Có
Lý Ngang gật đầu nói:
-Toàn bộ nhân dân An Nam đều thờ Phật, ngay cả nhà vua cũng là một tín đồ sùng đạo, nhà sư có địa vị rất cao, còn thường hay giao lưu với Thiền tông của Trung Thổ.
Theo tin tình báo cho biết, trong sứ đoàn, có một nhóm nhà sư An Nam, bất kể thời tiết túc trực xung quanh Tường Thụy 24/24, không rời một tấc, liên tục tụng niệm kinh văn.
Đáng tiếc tường thụy vẫn luôn bị nhốt trong lồng, bên ngoài còn phủ kín nhiều lớp vải lụa, nên không thể nhìn thấy hình dáng rõ ràng.
Có điều chắc hẳn là một loại sinh vật sống nào đó,
Mỗi đêm, các nhà sư của sứ đoàn đều sẽ cầm theo các loại rau quả khác nhau nhét vào lồng, thông qua kẽ hở của lớp vải.
Vạn Lý Phong Đao nhướng mày,
-Cẩn thận đến vậy à? Làm như là mấy cặp đôi trên mạng gặp ánh sáng là chết liền ấy.
Ừm... nếu nghĩ như thế,
Có lẽ là Tường Thụy không thể gặp ánh sáng.
Hoặc chính là do dáng vẻ khiến người ta hoảng sợ, nên không thể để cho người khác nhìn thấy.
Thậm chí hoàn toàn trái ngược với triết lý của Thiền tông— ví dụ như tạo hình là Thiên Ma song giới tính, một em gái đáng yêu lại là cú có gai.
-Cũng có thể chỉ đơn giản là có vẻ ngoài xấu xí.
Lý Ngang chửi bậy một câu, rồi nghiêm mặt nói:
-Ngoại trừ thế lực của Thiền tông, sứ đoàn An Nam còn được hai nhóm người âm thầm bảo vệ,
Đó là Vũ Đức Vệ và tổ chức nội đình Tây Tập Sự Hán.
Tây Tập Sự Hán, còn gọi tắt là Tây Hán.
Cũng giống như tổ chức gián điệp trong lịch sử của thế giới thực,
Đô đốc của Tây Hán đều là hoạn quan, chuyên phụ trách điều tra lời nói, việc làm của thần dân cho hoàng đế, có đặc quyền tùy ý bắt thần dân mà không cần phải theo trình tự.
Từ đại thần trong triều trên cao, đến dân đen dưới thấp, chỉ cần Tây Hán cảm nhận được có uy hiếp, là có thể bắt kẻ hiềm nghi vào tù, tự mình dụng hình tra tấn.
Vốn dĩ, Tây Hán của thế giới này cũng là một tổ chức đặc biệt do hoàng đế lập ra để kiểm soát các cận thần và hoạn quan đang chống đối lẫn nhau,
Với sự suy tàn của triều đình và sự ly khai chia cắt của phiên trấn địa phương,
Cẩm Y Vệ của Tây Hán và Đông Hán, dần trở thành nguồn thu thập thông tin tình báo bên ngoài kinh thành quan trọng nhất của hoàng đế.
Các Đề Kỵ bị xem như tay sai trong hán, vậy mà trang bị mà bọn họ mang trên người, thậm chí còn xa hoa hơn cả các binh lính chuyên chém giết yêu ma của Vũ Đức Vệ.
Vạn Lý Phong Đao đảo mắt khinh thường,
-Má nó, ngay cả hoạn quan thái giám cũng nhúng tay vào, thật đúng là minh tinh đại loạn đấu mà.
Lý Ngang nhún vai,
-Bọn họ ra tay chắc hẳn là do ý của hoàng đế.
Tổ chức bí mật luôn được hoàng đế tin tưởng hơn các cơ quan khác, hơn nữa nghe đồn rằng Tường Thụy của An Nam có khả năng kì lạ có thể bói được vận may hay rủi và kéo dài tuổi thọ,
Nên mới để cho Đề Kỵ âm thầm bảo vệ sứ đoàn, cũng tiện đề phòng phiên trấn quân phiệt giả danh sơn tặc, âm thầm tiêu diệt sứ đoàn, cướp đi Tường Thụy.
-Chà...
Vạn Lý Phong Đao cau mày,
-Bên ngoài sứ đoàn có hộ vệ tuần tra, binh lính che chở, bên trong có tu sĩ canh giữ, tới thành Lữ Châu còn được các nhà sư của chùa Vĩnh Linh giúp đỡ.
Không dễ tìm được cơ hội ra tay.
-Cơ hội thì vẫn có
Lý Ngang cười cười,
- Thục vương trấn giữ Lữ Châu là đệ đệ ruột của hoàng đế đương triều,
Người này ham mê sắc đẹp, cả ngày ăn chơi phóng túng, thân thể mập mạp, đầu óc ngu si tứ chi phát triển, vô cùng tầm thường.
Tất nhiên, cũng có thể là cố ý giả vờ ra vẻ tầm thường.
Theo tin tình báo nói, đến lúc đó Thục vương sẽ tổ chức yến tiệc trong phủ, mời người thuộc mọi tầng lớp trong thành Lữ Châu đến, để nghênh đón sứ đoàn An Nam.
Đó cũng chính là thời cơ tốt nhất để ra tay.
Hình Hà Sầu trầm ngâm nói:
-Còn những thế lực khác...
-Những người có ý đồ với Tường Thụy chắc hẳn cũng sẽ ra tay vào hôm ấy,
Lý Ngang tùy ý nói:
- Cho dù đây là âm mưu dương mưu, hay là cố ý bày trận nghi binh, để gậy ông đập lưng ông,
Tóm lại cũng không thể không tham gia, đúng chứ.
-Điều này cũng đúng.
Hình Hà Sầu gật đầu,
-Vậy bây giờ chúng ta sẽ...
-Thu thập tình báo, yên lặng quan sát tình hình.
*