Các giao dịch của người chơi trên diễn đàn thường được thanh toán bằng G-coin hoặc Bitcoin. Tiền trò chơi có dùng để trao đổi trực tiếp các vật phẩm trang bị trong trung tâm mua sắm và Bitcoin thì có tính ẩn danh rất lớn... Tất nhiên là sau khi nhận Bitcoin thì người chơi sẽ đổi thành tiền mặt trong thực tế qua các web giao dịch Bitcoin.
Trang web chính thức của Cục Đặc Sự (được ngụy trang dưới dạng trang web của một công ty phân bón nhỏ), đổi một đơn vị G-coin bằng một triệu tiền mặt.
Mặt khác, trên thị trường chợ đen, giá tiền G-coin đã được đội lên từ 10 - 20% so với giá chính thức.
Cũng là bình thường thôi vì trò chơi đã ra mắt được bảy tháng, các hiệp hội và cơ quan tình báo hải ngoại có nhiều kênh thông tin hơn người chơi bình thường chắc chắn đã phải vào cuộc.
Tiền không có ý nghĩa gì đối với họ, mà ngược lại G-coin chết chóc này lại là một nguồn tài nguyên quan trọng, có thể đưa họ đến gần hơn với nguồn lực phi thường và nhiều khả năng sẽ giúp họ tiếp tục giữ vững vị trí ở tầng lớp thượng lưu trong làn sóng của thời đại mới.
Lý Ngang tin rằng nếu như không phải vì lo sợ thị trường tiền tệ sụp đổ, những tập đoàn chẳng có gì ngoài tiền có thể sẽ dùng tới ba triệu hoặc thậm chí là năm triệu chỉ để thu mua một điểm G-coin...
Không nói đến những thứ khác, [Ngọc Bội Hộ Thân] có thể giúp người thường chống chọi với một cuộc tấn công chí mạng thậm chí có thể được bán với giá mười tám triệu nhân dân tệ cơ mà?
[Dược liệu điều trị loại nhỏ], thứ vốn hiếm có trong trung tâm trò chơi và có thể chữa được hầu hết các loại bệnh, kể cả ung thư, bán với giá vài trăm triệu đô la cũng không thành là vấn đề, phải không?
Ngay cả [Ba Văn Hô Hấp Pháp]* trong cột kỹ năng của Lý Ngang, thứ có thể trì hoãn sự lão hóa, còn được bán với giá ít nhất hàng chục tỷ đô la tại cuộc đấu giá của Sotheby.....
*Ba Văn Hô Hấp Pháp: Phép hô hấp gợn sóng mà Lý Ngang nhận được từ nhiệm vụ Chùa Cô Hàn.
Đối mặt với cái chết, tất cả mọi người đều bình đẳng và hưởng thụ phần đời còn lại của họ. Làm sao có thể bất tử được?
Đối với những người giàu có và nắm quyền lực hàng đầu, họ có thể huy động nguồn lực ngoài sức tưởng tượng của những người bình thường, nhưng đến lúc đối mặt với thần chết, họ cũng bất lực chẳng khác gì những kẻ ăn mày.
Để được bình an và sống lâu hơn nữa, được tận hưởng cuộc sống xa hoa mãi mãi và không bao giờ phải bước chân xuống địa ngục, các đại gia tài phiệt sẵn sàng đánh đổi tất cả mọi thứ.
Tiền bạc, lương tâm, thậm chí là cả nhân tính...
-Ồ, nghĩ lại mới thấy, dường như mình đã bỏ lỡ điều gì.
Suy nghĩ xem [Ba Văn Hô Hấp Pháp] của mình có thể bán được bao nhiêu tiền, Lý Ngang thở dài:
-Tuy nhiên, trong thế giới mà các các hiện tượng bất thường tràn lan, [Ba Văn Hô Hấp Pháp], thứ có thể bảo vệ tinh thần, dù có tiền cũng không thể mua được.
Sau khi tự an ủi mình một chút, Lý Ngang ra khỏi phòng và thấy Sài Thúy Kiều mặc một chiếc áo sơ mi mát mẻ đang nằm trên sô pha, hai chân vắt chéo, rồi dùng điện thoại của Lý Ngang để xem Douyin*, miệng còn không ngừng cười.
*Douyin: Tiktok bên Trung Quốc.
-Tút tút, tút tút.
-Suhe suhe suhe.
-Võ Đang Vương, bái kiến thiên chủ.
-Sexy lady~.
Khóe mắt của Lý Ngang giật giật.
Khi nhiệm vụ vừa kết thúc ba ngày trước, Lý Ngang đã lo lắng rằng Sài Thúy Kiều không thể thích nghi với xã hội hiện đại nên đã lấy những gì hắn viết từ thời trung học cơ sở ở trong hộp lưu trữ ra, [Giải thích chi tiết về tất cả các khía cạnh của xã hội hiện đại sau khi những cô gái xinh đẹp ở thế giới khác từ trên trời rơi xuống].
Khi đó Lý Ngang đã chán học cấp hai rồi, để một ngày nào đó gặp một cô gái xinh đẹp từ thế giới khác và có thể giúp cô ấy nhanh chóng thích nghi với trái đất hiện đại, hắn đã sử dụng dạng văn bản luận án để giải thích chi tiết những vấn đề khác nhau của cuộc sống hàng ngày trong xã hội hiện đại.
Thật không ngờ, Sài Thúy Kiều lại có thể thích nghi nhanh đến vậy.
-Cô có thể học những thứ tốt đẹp hơn được không?
Lý Ngang đau đầu nói:
-Ngày nào cũng cầm điện thoại di động chơi, hết dùng Douyin, Weibo thì lại đến ăn thịt gà có thuốc trừ sâu, phong thái đại tiểu thư khuê các đâu rồi?
-Ồ.
Sài Thúy Kiền ngoan ngoãn đóng trang Douyin, mở phần mềm phát thanh rồi lắng nghe.
-...Bấy giờ Triệu Vân cầm thương bạc cưỡi ngựa trắng, giao chiến với các tướng sĩ, thật uy vũ và dũng mãnh, trên dốc Trường Bản đã giết hết thù trong giặc ngoài, giết đến khi địch cởi áo giáp, quân giặc tan rã.
Trong phần mềm đài phát thanh, một giọng nữ trong trẻo cất lên.
-Tam quốc diễn nghĩa sao?
Lý Ngang gật đầu:
-Cái đó thì được.
Chương trình phát than tiếp tục:
-...Nhưng dốc Trường Bản này cũng không phải đèn đã cạn dầu, nàng chính là hoa khôi đầu bảng của Di Hồng viện, sau khi trấn tĩnh tinh thần đã thể hiện khả năng của bản thân, khiến Triệu Vân liên tục rút lui.
Rốt cuộc là cô đang nghe cái gì vậy?
Khuôn mặt của Lý Ngang tối sầm lại, giật lấy điện thoại, mặc cho Sài Thúy Kiều cố hết sức để giữ lấy nó:
-Tôi ra ngoài một lát, cô trông nhà cẩn thận đấy.
Là một thanh niên tự lực cánh sinh, làm việc chăm chỉ, Lý Ngang dành thời gian rảnh rỗi của mình làm việc bán thời gian như làm gia sư riêng để trợ cấp cho gia đình, bởi vì thành tích của hắn khá tốt, thu nhập cũng đủ cho hắn sống ở Ân Thành.
Hơn nữa Lý Ngang đối với việc dạy dỗ đám hài tử không nghe lời rất có kinh nghiệm, chỉ cần một tràng đạo lý nhân cách sống cộng thêm quân thể quyền liên hoàn uốn nắn, hài tử ương ngạnh phá phách đến đâu cũng ngoan ngoãn rèn thành văn sinh nho nhã tam tài tứ đức, đến nỗi hắn ở trong nhóm phụ huynh Ân Thành rất có danh tiếng.
Nhiều bậc cha mẹ không có khả năng khắt khe với con cái mình đều có ý định thuê Lý Ngang làm gia sư, đến dạy một tuần một lần, trong đó không thiếu các gia đình xã hội thượng lưu thu nhập trăm vạn đến ngàn vạn mỗi năm.