Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 758 - Chương 758: Công Dương Hãn

Chương 758: Công Dương Hãn Chương 758: Công Dương Hãn

Vẻ mặt của Công Dương Hãn dữ tợn quyết liệt, vẽ ra thủ quyết gọi cuồng phong, dễ dàng thổi bay tên bắn đầy trời,

Lão giả lông mày trắng lặng lẽ rút ra lưỡi dao ngắn, thở ra một tiếng, thân hình lom khom thấp bé chậm rãi đứng thẳng,

Vẻ mặt giáo chúng Bạch Liên tuyệt vọng đứng ở hai bên cũng hiểu được hiện tại đã đến thời điểm tử chiến, đều rút vũ khí ra, bày trận chuẩn bị đón địch.

Thịch thịch thịch thịch!

Sắc mặt Đề Kỵ Vũ Đức Vệ nghiêm túc, giẫm lên nền đá xanh, băng qua sông thủy ngân, xông về phía giáo chúng Bạch Liên ở đối diện,

Phía sau hàng loạt thanh phi kiếm được phóng lên cao, rồi lao xuống theo thế tiến công của Đề Kỵ Vũ Đức Vệ, xé mở pháp trận phòng hộ do giáo chúng Bạch Liên bày ra.

Nhìn thấy hai bên sắp chém giết lẫn nhau, dây xích ở trên Kim Tự Tháp giữa địa cung bắt đầu chấn động, ở trên đỉnh của Kim Thự Tháp một giọng nói xa xăm kỳ ảo vang lên.

-Ta đã bị nhốt một vạn năm rồi.

Một giọng nói trầm thấp, hùng hồn, mạnh mẽ vang vọng khắp cả tòa địa cung.

Trên mặt nước của dòng sông thủy ngân nổi lên gợn sóng

Những sợi dây xích từ cây cột đổ xuống rung lên liên tục,

Dưới ánh nến lập lòe lay động, một bóng đen cao lớn chiếu lên trên mái vòm của địa cung.

Đó là một bộ giáp bằng sắt ngồi ngay ngắn trên vương tọa Băng Phong,

Trên áo giáp có khắc hoa văn đầu lâu, tay cầm thanh kiếm lớn hình chữ thập (chuôi kiếm là hình xương sọ sơn dương, thân kiếm được khắc một dòng chữ dị vực)

Đôi mắt ở dưới mũ giáp sáng ra ánh sáng xanh thẳm huyền bí, giống như có thể nhìn thấu thân thể bằng xương bằng thịt, dò xét những suy nghĩ đen tối và điên cuồng nhất sâu trong nội tâm của người khác.

Không còn nghi ngờ gì nữa, ngồi trên vương tọa Băng Phong cosplay Vu Yêu Vương trong World of Warcraft, chính là vị Sài đại tiểu thư không muốn để lộ danh tính nào đó.

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào bộ giáp bằng sắt, ngay cả Đề Kỵ Vũ Đức Vệ đang tiến công mạnh mẽ cũng giảm chậm tốc độ tiến lên.

Bọn họ không hề biết vương tọa Băng Phong và Vu Yêu Vương là cái gì,

Bọn họ chỉ biết là, cổ tay và cổ chân của bộ giáp sắt bị xích lại bằng những sợi xích sắt nặng nề, chính những sợi xích này đã khóa chặt hắn trên vương tọa Băng Phong, không thể rời đi.

Mà hiện tại, bộ giáp đó đang chậm rãi đứng lên.

Độ ấm trong cả địa cung điên cuồng giảm xuống, sông thủy ngân ở thể lỏng cũng dần dần ngừng chảy,

Mặt đất, xà nhà và mặt đá của mái vòm, giống như được bao phủ bởi một lớp băng giá, nhìn thì chậm nhưng thực ra quá trình này diễn ra rất nhanh.

Nếu bọn họ không ở trong trạng thái chiến đấu, nếu như bọn họ không quá kiệt sức, nếu ánh sáng trong địa cung sáng thêm một chút, có lẽ tất cả mọi người có mặt ở đây đều có thể phát hiện ra,

Nguồn gốc của hơi lạnh không phải là bộ giáp đóng băng kia, mà là những lỗ nhỏ ẩn hiện khắp nơi trong địa cung ——

Trong bức tường bằng đá phía sau mỗi lỗ nhỏ đều đang ẩn giấu một con sâu đã bị biến đổi, những con sâu này có nhiệm vụ phun hơi lạnh, tạo ra gió lạnh, sương mù và điều khiển sự chuyển động của dòng sông thủy ngân.

Giống như một nghệ sĩ sân khấu thực thụ, điều phối tất mọi thứ trong địa cung, tạo nên thanh thế cho Sài đại tiểu thư đang ở giữa sân khấu.

Soạt ——

Bộ áo giáp phủ đầy băng tuyết trắng đứng lên, dùng đôi mắt màu xanh biếc kia, quan sát đám người nhỏ như con kiến ở dưới.

-Ta đã bị nhốt ở đây một vạn năm, còn bị trục xuất hỏi quê hương của chính mình, hiện tại, các ngươi dám cả gan xâm nhập vào lăng mộ của ta, đây là do các ngươi tự tìm đường chết...

Sài đại tiểu thư giơ thanh bảo kiếm bằng giấy Frostmourne lên, vô cùng phóng khoáng vung về phía mảnh đất xa xa ở giữa Đề Kỵ và giáo chúng Bạch Liên.

Ầm ầm ầm!

Con sâu theo hướng mũi kiếm mà Sài đại tiểu thư chỉ đến ngay lập tức phun ra ra sương giá lạnh lẽo và một viên đạn có thể tự động phát nổ.

Làm nổ tung đất đá, đồng thời tạo ra băng khiết sương giá,

Giống như có một thanh kiếm khổng lồ vô hình, chém vỡ nền đất bằng đá xanh với sức mạnh của vạn quân.

Đề Kỵ và giáo chúng Bạch Liên nhìn thấy một khe nứt khổng lồ phủ đầy băng tuyết cắt ngang giữa họ, trong nháy mắt liền mất đi ý chiến đấu với nhau.

Theo nhận thức của họ, người chỉ cần dựa vào giải phóng kiếm ý, đã có thể cắt ngang mặt đất cách đó cả trăm bước một cách dễ dàng, giống như thế này,

E là chỉ có Kiếm Tiên với kiếm khí tung hoành ba vạn dặm, kiếm quang kinh sợ mười chín châu trong truyền thuyết, mới có thể làm được.

Mà xét từ hình dáng tà ma và đáng sợ của bộ áo giáp bị dây xích khóa chặt kia,

Đoán chừng cũng không phải thi giải* Kiếm Tiên có căn chính miêu hồng** gì, mà ngược lại có khả năng lớn là tà ma ngoại đạo.

*Thi giải: Đạo giáo cho rằng đạo sĩ sau khi đắc đạo có thể vứt bỏ thân xác để thành tiên, hoặc không để lại di hài, chỉ mượn cớ để lại một thứ (như kiếm, trượng, y phục) rồi rời bỏ thế tục thăng thiên, thì gọi là thi giải hoặc là vũ hóa.

**Căn chính miêu hồng: Những người có nguồn gốc gia đình tốt

Hai nhóm người vẫn cầm vũ khí, cách hai bên khe nứt đối mặt nhìn nhau, trong nhất thời cũng không dám tùy tiện cử động.

Công Dương Hãn nhìn trái phải một lượt, suy nghĩ nhanh chóng thay đổi, cắn răng một cái thì chắp tay nói với bộ giáp sắt ngồi trên vương tọa Băng Phong:

-Tại hạ là Công Dương Hãn đệ tử đời thứ hai mươi hai của Bạch Liên giáo, dưới trướng của hộ pháp Quảng Mục, xin bái kiến tiền bối.

Bình Luận (0)
Comment