Cửa lớn tự động đóng lại.
Trên trần nhà chiếu rọi xuống hào quang màu lam nhạt.
-Xin chào toàn thể quý hành khách và các bạn, chào mừng các bạn đến với chuyến tàu có thương hiệu được đặt tên là đồ uống khổ qua ô mai siêu cô đặc cưỡi sơn dương, chuyến tàu lần này là chuyến tàu dm81532, chạy từ bến xe buýt Minh Hà đến phòng khách của quốc hội ở tầng thứ chín của núi Thiên Đường. Toàn bộ hành trình lần này của đoàn xe cấm hút thuốc. Mời các vị hành khách vui lòng thắt giây an toàn. Điểm dừng tiếp theo: Núi Thiên Đường.
Trong phòng quanh quẩn giọng nữ máy móc mềm nhẹ.
Ong Mật và Fury thuần thục kéo dây an toàn phía sau ghế ngồi ra, thắt vào cho mình.
La Tử bắt chước học theo, không nhịn được hỏi:
- Đồ uống khổ qua ô mai siêu cô đặc cưỡi sơn dương là vật gì?
-À, đó là một loại đặc sản của Minh Phủ, rất được chào đón ở nơi này của chúng ta.
Fury giải thích:
-Mặc dù hoàn cảnh của Minh Phủ đặc biệt, sẽ phóng đại cảm xúc cảm thụ của linh thể, nhưng mà sau một lúc đó, dù giác quan bị kích thích kịch liệt cũng sẽ trở nên hơi tê liệt nhỏ. Chỉ có đồ uống rau dưa nước trái cây đã trải qua siêu cô đặc mới có thể làm cho linh thể của chúng tôi qua nhiều năm được kích thích. Chẳng qua một vài linh thể tân sinh chưa rèn luyện, sẽ giành cho đồ uống đồ uống khổ qua ô mai siêu cô đặc đánh giá là ‘sau khi uống xong là có thể nhìn thấy Địa Ngục.’
Người mới mà, tốt nhất vẫn là bắt đầu nếm thử từ đồ uống sandwich tonkatsu hoặc đồ uống thông thường như nước ép dứa Chapinu.
Đúng lúc đó Ong Mật chen miệng vào nói:
-Cá nhân tôi càng đề cử canh dưa hấu con sò hơn.
-Ồ? Thì ra đại nhân Ong Mật có khẩu vị mặn ngọt à? – Fury gật đầu. – Đúng là một phẩm vị không tệ.
Chỗ nào không tệ chứ! Đầu lưỡi người Minh Phủ các ngươi cũng có vấn đề hả??
Trong lòng La Tử điên cuồng thổ tào, nhưng mà trên mặt không có vẻ gì.
Pha lê hình trụ chậm rãi chuyển động, La Tử cảm giác được từ phía dưới truyền đến một lực đẩy từ từ mạnh lên, nhìn nghiêng ra ngoài, có thể nhìn thấy cảnh vật phía dưới đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Hắn nhìn thấy tàu hàng dừng ở bờ sông.
Nhìn thấy thượng du và hạ du của Minh Hà có những đội ngũ linh hồn xếp thành hàng dài chi chít.
Nhìn thấy vô số quái vật vặn vẹo chồng chất thành trạm cơ sở 5G.
Nhìn thấy hàng tỉ linh hồn sống ở trong thành thị khổng lồ.
Thế giới hàng vạn hàng nghìn, thu hết vào mắt.
Thang máy nhanh chóng bay lên, chớp mắt đã đột phá tầng mây tăm tối.
Đám người Hắc Sắc Mộc Mã yên lặng cảm thán sự hùng vĩ rộng lớn của Minh Phủ.
Ánh mắt Ong Mật và Fury yên tĩnh.
La Tử thì không thể tự chủ mà duỗi tay nắm chặt lan can hai bên ghế ngồi, gương mặt căng thẳng, để mà đối kháng với phụ tải khi tăng tốc.
Một lúc lâu, thang máy cuối cùng cũng bắt đầu giảm tốc độ dần chậm lại, cho đến khi hoàn toàn dừng lại.
Ting ting –
Vào lúc âm thanh nhắc nhở vang lên, một bên cửa thang máy trượt ra.
Xuất hiện trước mắt người chơi, chính là một gian phòng khách quốc hội hình tròn.
Xung quanh phòng khách sắp xếp một vòng gồm mười ba đài cao, phía sau mỗi cái đài cao có một cái ghế.
Năm vị đại quân khủng long, bảy tên nghị viên loài người, quan sát từ trên cao nhìn xuống thang máy trong suốt, và La Tử ở trong thang máy.
Bạo Long, Kiếm Long, Dực Long, Tam Giác Long, Giáp Long.
Năm vị khủng long mang năm bộ trường bào khác màu, ngồi ngay ngắn ở sau bàn chủ tọa, những chiếc ghế có hình dạng khác nhau, không biết làm từ kim loại nào mà có thể hoàn hảo chống đỡ cơ thể khổng lồ của nhóm khủng long.
Bảy nghị viên nhân loại ngồi ở hai bên, nói là nhân loại nhưng đầu của họ lại giống của Ong Mật, là đầu động vật như sư tử, cá heo, tê giác, nhìn không ra bộ dạng vốn có.
La Tử nuốt nước miếng, đi theo sau Fury ra khỏi thang máy.
Ong Mật thì một mình đi về phía trước, giẫm lên bậc thang, ngồi vào chỗ ngồi phía sau bàn chủ tọa.
-Chào mừng ngài, luật sư Kevin Lomax.
Bạo Long ngồi ở ghế chủ tịch, dùng giọng điệu ôn hòa hiền lành hoàn toàn khác với vẻ ngoài hung tợn, mở miệng nói:
-Chắc hẳn trên đường tới đây, Ong Mật và Fury đã giới thiệu cho ngài, tôi là nghị trưởng của Nghị hội Minh phủ T-Bone, mấy vị còn lại đều là đồng nghiệp của tôi. Lần này chúng tôi mời ngài tới, chủ yếu vì muốn nghe ý kiến và đề nghị của ngài.
Âm thanh của Bạo Long T-Bone kia cực kỳ lớn, nó cứ vang vọng trong đại sảnh, che lấp cả tiếng thang máy đi xuống.
‘Đây chính là lực lượng của loài thần thoại ư…’
Hắc Sắc Mộc Mã căng cứng tim, theo bản năng kiềm chế hơi thở lại.
Dưới tình huống không dùng chức năng thăm dò của con mắt, hắn vẫn cảm nhận được những sóng năng lượng thâm trầm sâu không lường được xung quanh những nghị viên đầu động vật này.
Nhưng năm vị Đại Quân khủng long lại bình thường không có gì lạ, giống như một dã thú bình thường.
Mèo Rừng cầm máy ảnh không dám động đậy, sợ máy ảnh bật lên, cô ấy sẽ gặp thần bên trong, làm nổ mắt, lý trí bốc hơi, đại não bị thiêu hủy.
Phù Thủy giẫm lên người máy quét rác, hai tay khoanh trước người, vẻ mặt không sao cả, chỉ có chút tiếc nuối ẩn dưới đáy mắt.
‘Loài thần thoại à… Trong kịch bản độ khó ác mộng cũng không gặp được nhiều. Nếu đây không phải nhiệm vụ nhập vai, nói không chừng đã có thể mình làm người hưởng, kiếm chút lợi ích từ mấy loài thần thoại này…’
Khác với người chơi Cô Lang không có kế hoạch.
Thân là Phù Thủy, thành viên của một tổ chức lớn, phải có mục tiêu phát triển và lộ trình thăng cấp rõ ràng, chỉ cần theo từng bước đi thu thập tài nguyên đặc biệt thì sẽ không ngừng mạnh lên .
Nhưng mà… Số lượng tài nguyên nghề Phù Thủy cần có thể nói là nhiều như cho Thôn Kim Thú ăn.
Ngay cả toàn bộ tổ chức Syndicate cũng cung cấp không nổi.