Hắc Sắc Mộc Mã đã mơ hồ hiểu ra rằng lò luyện rèn đúc và mẫu bản sinh vật của Lý Ngang đều là những vật không mất phí, lò rèn đúc chỉ cần nhập vật liệu siêu phàm vào, rồi thu khoản phí mà những khách hàng phải bỏ ra, bản thân mình không mất chút tiền nào.
Còn mẫu bản sinh vật thì chỉ tốn giá trị tinh thần, có lẽ sau một khoảng thời gian sẽ tự nhiên hồi phục được thần lực.
Toàn bộ quá trình đó thứ duy nhất mà Lý Ngang phải bỏ ra chính là chi phí thời gian. Mà khoản chi phí này rất có khả năng sẽ nhận được hỗ trợ. Những người chơi đến yêu cầu cải tạo cơ thể đều có thể trở thành những con chuột bạch quý giá.
Không thể thực hiện những loại giải phẫu tiên tiến lên cơ thể của những nhuyễn trùng trí tuệ thấp, bây giờ cuối cùng cũng có đối tượng thí nghiệm, có thể mở rộng phương hướng cải tạo sinh vật của Lý Ngang.
-Chỗ bán đất đó đưa ra tin tức là mua một mảnh đất 40 mét vuông thì ít nhất phải tiêu mất 8000-10000 G-coin.
Hắc Sắc Mộc Mã thăm dò hỏi:
-Nhưng mà chỗ đó chỉ là vị trí bậc trung mà thôi.
-Đắt thế sao?
Qua Thiền La Tinh đang ngồi bên cạnh nghe thấy thế thì giật nảy mình:
-Cướp của hay gì! Người chơi bình thường làm đến lúc nào mới tích cóp được từng đó? Điên rồi sao?
-Đúng là hơi đắt
Thiết Đĩnh Năng Doanh gật đầu liên tục, thong thả nói:
-Nếu chỉ dựa vào một người chơi thì rất khó ích cóp đủ một khoản tiền lớn như vậy. Bên bất động sản của quảng trường có lẽ cũng không lấy một người chơi làm mục tiêu, nhất định phải là mấy người góp chung lại hoặc tổ chức điều động tài chính thì mới mua được.
-Đắt lắm sao? Ta thấy vẫn ổn.
Lý Ngang nhìn bọn họ bằng ánh mắt kì quái:
-Hối đoái thành tiền mặt thì cũng vào khoảng mấy ngàn vạn mà thôi, người chơi bình thường chắc là cũng tích cóp được chứ nhỉ.
-Mà, mà thôi?
Qua Thiền La Tinh nuốt một ngụm nước bọt. Mặc dù bốn người họ đều là thành viên của tổ chức Kình Ca, nhưng cũng không có nhiều thời gian gì cho cam.
Kình Ca là một tổ chức lớn, cấp bậc trong tổ chức không hề chặt chẽ, có nghĩa là các thành viên không có mối quan hệ thân thiết với nhau, làm gì cũng là để mang lại lợi ích đến cho tổ chức. Đóng góp càng nhiều thì càng nhận được nhiều sự nâng đỡ từ tổ chức.
Đa phần những người chơi sau khi ra sức sống chết để kiếm G-coin, thì phản xạ đầu tiên là phải tiêu hết số tiền này. Mua đạo cụ, trang bị, tăng cường lực chiến tức thời, dùng nó để ứng phó với nhiệm vụ ở kịch bản tiếp theo.
Sống sót thôi đã khó khăn như thế, ai mà còn quan tâm được tương lai nữa.
Bốn người của Kình Ca ít nhất cũng sẽ nhận được sự ủng hộ của tổ chức, thảm ở chỗ, những người chơi Cô Lang ở khu lạc hậu hơn thậm chí còn phải làm việc cho dân thường, hoặc làm những việc bẩn thỉu, cho vay nặng lãi để kiếm tiền mua trang bị.
Đến cả có là người chơi cấp độ A+ cao cấp thì cũng sẽ kiệt sức, chứ chẳng cần nói đến những người chơi bình thường.
Có ai được như Lý Ngang, trang bị thì đều từ lò rèn mà ra, rồi tích cóp được một khoản tiền lớn.
Bốn lập trình viên đã sốc khi thấy hào khí mà Lý Ngang vô tình để lộ ra. trong lúc nói chuyện, dòng người đã di chuyển về phía trước, rất nhanh Lý Ngang đã nhìn thấy tấm bảng hiệu của người bán nhà.
Văn phòng bất động sản thoạt nhìn thì được quản lý bởi các NPC, nhưng thực tế tất cả các quy trình bên trong đều do hệ thống giải quyết.
Khách hàng xem xong thông tin về bất động sản nào chỉ cần thanh toán luôn nhà đất là có thể đi ra khỏi văn phòng bất động sản với hợp đồng mua bán trên tay.
Thế nên đội ngũ xếp hàng dài ngoằng ngoẵng này rút bớt nhanh vô cùng, chẳng mấy chốc đã tới lượt Lý Ngang.
Hắn và bốn tên lập trình viên cùng bước vào văn phòng rộng rãi sáng sủa, trước mặt lập tức xuất hiện khung chat phụ vụ khách hàng của văn phòng bất động sản, hỏi hắn có cần trợ giúp gì không.
Tổ đội bốn người Kim Qua Thiết Mã trông có hơi mất tự nhiên, bọn họ tới đây không phải để mua nhà (Cũng không mua nổi), lần này tới đây thăm hỏi tình huống là do cấp trên ra lệnh nên mới tới.
Người phụ trách mua nhà là đồng nghiệp Kình Ca – tổ chức có quỹ ngân sách riêng, dùng tiền thuế của dân để thanh toán.
-Mới một lúc mà đã bán được hơn trăm lô nhà đất rồi, mà toàn là lô đất có vị trí tốt, gần trung tâm mua sắm, toàn lô đất liền nhau!
Thiếu niên trung nhị Qua Thiền La Tinh mặt mày dữ tợn nói:
-Lắm người giàu thế á?
-Đáng ghét, mẹ nó, sao tôi lại không có tiền chứ, nếu tôi có tiền thì tôi cũng thế đấy?!
-Căn hộ này là năm mươi nghìn*, căn hộ này là một trăm nghìn, căn hộ kia là hai trăm nghìn... Loại rẻ nhất là căn hộ một phòng ngủ một phòng khách ba mươi mét vuông cũng có giá tám nghìn...
(*G-coin)
Hắc Sắc Mộc Mã nhìn lên hình chiếu giả tưởng của các lô đất, hai mắt bị bao bọc bởi những con số bằng tiền cao ngất ngưởng, cả người mất hồn mất vía...
Lý Ngang bình tĩnh nhìn quanh tất cả các ngôi nhà và lô đất trong văn phòng bất động sản một lượt, lại đọc các quy định bán hàng của hệ thống.
Để ý tới một mục quy định có nói rõ ràng - Khi quy mô người chơi tăng trưởng trong tương lai thì diện tích quảng trường trong trò chơi cũng dần mở rộng.
Hay nói cách khác, số lượng lô đất xây dựng cũng không có hạn.
Hắn cẩn thận suy nghĩ, tiện tay đóng lại màn hình giả tưởng, xoay người đi ra ngoài cửa.
Hắc Sắc Mộc Mã lấy lại tinh thần, vội quay người hỏi:
-Ơ, không phải anh muốn mua nhà hay sao?
-Không vội.