Mà nè, cô em kia không lẽ là do cậu vụng trộm tán tỉnh sau lưng San San đấy chứ?
Lý Ngang nhìn thoáng qua phần ghi chép trong game, mặt không đổi sắc nói.
-Đó là chủ cho thuê nhà của tôi, ba mươi chín tuổi, là nữ, chưa lập gia đình.
Sài Sài sững sờ, bật thốt khỏi miệng:
-Hả?!!! Cậu nói dối đúng không? Giọng nói kia rõ ràng là của một em gái trẻ trung mà...
-Là thật.
Lý Ngang đau đầu vuốt huyệt thái dương.
-Ah, phiền thật... Cậu không nói thứ gì kỳ quái với bà ấy đấy chứ.
-Không nói!
Sài Sài rùng mình, nói theo phản xạ.
-Tôi chỉ nói vài câu yêu thương mà thôi, không hề nhắc tới những điều không nên nói.
Lý Ngang cau mày, nói:
-Vậy có nghe thấy ai gõ cửa hay là gọi điện, nhắn tin hay không?
Sài Sài lắc đầu như trống bỏi.
-Không có.
-Được rồi.
Lý Ngang thở dài, bước chân nặng nề đi vào phòng ngủ, trông có vẻ đang có tâm sự trong lòng.
Sài Sài nhìn bóng lưng của Lý Ngang, vừa nghĩ liền sợ, đồng thời cũng cảm thấy bối rối.
Vị chủ cho thuê nhà có thể khiến người đàn ông này tôn kính và không dám tới gần như vậy rốt cuộc là thần thánh nơi nào?
...
-Đây là trụ sở mới à?
Trên quảng trường trò chơi, Vệ Lăng Lam mặc tây trang do đội đặc vụ cơ động sản xuất ra, ngửa đầu nhìn lên tòa nhà cao mười tầng, lẩm bẩm trong miệng.
-Dù sao không rẻ quá là được...
Sơ Ấm đứng bên cạnh cô thì mặt ủ mày chau, quần thâm dưới mắt khiến hắn trở nên tiều tụy hơn rất nhiều.
-Thật muốn ngủ một giấc mà... Không biết Hình đội trưởng đi đâu mất tiêu... Tôi chỉ muốn ký tên thật nhanh rồi về nhà ngủ thôi...
Nơi và Vệ Lăng Lam và Sơ Ấm đang đứng chính là văn phòng bất động sản của Đội đặc vụ cơ động ở quảng trường trò chơi.
Đội đặc vụ cơ động giống như những người chơi bình thường, đều nhận được thông báo của hệ thống, chỉ là tốc độ phản ứng và năng lực phối hợp của họ nhanh và mạnh hơn thôi.
Trong vòng tám giờ, đội cố vấn nhanh chóng tính toán được lợi và hại, dựa vào tình hình khác nhau của quảng trường trò chơi mà đặt ra mấy chục phương án khác nhau.
Trong khi những người chơi bình thường vẫn còn đang suy nghĩ đầu cơ đất vào lúc này có phải đóng thuế IQ không thì Đội đặc vụ cơ động đã thành lập xong công hội, mua bất động sản xong, chuẩn bị xây dựng các tòa nhà lớn y như ở thế giới thực trong quảng trường trò chơi rồi... Hệ thống chính là thợ xây tốt nhất, muốn tháo dỡ hay xây mới đều vô cùng đơn giản.
Khung xương nền móng của tòa nhà được tạo ra chủ yếu bằng tiền. Về phần đồ trang trí và nội thất thì đều có thể mua trong hệ thống, một số thì do người chơi của Đội đặc vụ cơ động tự mang tới, một số là được chuyển tới từ bên ngoài.
Vệ Lăng Lam và Sơ Ấm đều bị kéo tới nơi này.
Trong thanh ba lô của hai người chứa đầy bàn ghế, họ tới để làm công nhân khuân vác, cũng cần phải ký hợp đồng với công hội.
Công hội bên trong trò chơi chết chóc có thể cấp cho thành viên của mình một số buff, các thành viên trong công hội muốn tổ đội với nhau cũng rất dễ, tương lai rất có khả năng cần phải có cả sức mạnh của cả một công hội, thậm chí là mấy công hội bắt tay mới có thể vượt qua nhiệm vụ được.
Nó thực sự rất cần thiết.
Dĩ nhiên, trứng gà thì không thể cho vào cùng một rổ được.
Trước mắt Đội đặc vụ cơ động xây dựng khoảng ba công hội với số lượng năm mươi thành viên trên một công hội cỡ nhỏ, nó chỉ mang tính chất thử nghiệm.
Còn rất nhiều thành viên dự bị đang trong thời gian xem xét.
Phải chờ đội cố vấn phân tích từng bước lợi và hại thì mới có thể nhận thêm người.
-Ô, là hai người sao.
Giọng nói hùng hậu của một người đàn ông vang lên, Vệ Lăng Lam và Sơ Ấm quay đầu lại, nhìn thấy Hình Hà Sầu cũng đang mặc âu phục tương tự bước tới.
Thân hình của hắn quá vạm vỡ, bộ âu phục đen trên người không những không gia tăng khí chất nho nhã cho hắn mà trái lại, còn mang tới cho người khác cảm giác ''Đại ca xã hội đoàn thể năng động".
Hình Hà Sầu là một đội viên ưu tú của đội cơ động, lần này còn được bổ nhiệm làm một trong ba vị hội trưởng của công hội thử nghiệm.
Dựa theo đề nghị của hội học thuật, ba công hội thử nghiệm được đặt tên lần lượt là Tất Phương, Trọng Minh và Câu Trần. Công hội mà Hình Hà Sầu quản lý chính là Câu Trần.
-Chào đội trưởng.
Vệ Lăng Lam, Sơ Ấm chào hỏi với Hình Hà Sầu, hắn tiến lên phía trước vừa cười vừa nói:
-Tới công hội ký hợp đồng sao?
-Vâng.
Vệ Lăng Lam gật đầu, nói.
-Do bị truyền tống đi khá xa nên mới tới hơi muộn.
-Tôi cảm thấy sắp không trụ được nữa rồi...
Sơ Ấm lấy điện thoại di động ra xem (Người ở quảng trường và hiện thực không thể truyền tin, trừ việc gọi điện thoại cho bạn tốt trong game. Điện thoại sẽ mất tín hiệu, chỉ có thể xem giờ), buồn bã nói.
-Bốn giờ sáng rồi... Đội trưởng, bao giờ mới ký được hợp đồng vậy?
-Giờ ký đi.
Hình Hà Sầu lấy ra hai tờ hợp đồng thật dài, cộng theo cả bút lông chim đưa cho hai người.
Sơ Ấm ngáp liên tục, tay hí hoáy viết mấy cái. Vệ Lăng Lam nhận tờ hợp đồng, nhìn lướt qua không phát hiện vấn đề gì thì cũng ký tên lên.
Ký tên xong, ngay khi ngòi bút vừa nhấc lên khỏi mặt giấy thì tờ hợp đồng đã hóa thành tro bụi, bên tai hai người vang lên tiếng hệ thống thông báo đã gia nhập thành công.
-Được rồi, công hội cung cấp thêm giấy xác nhận, phải lấy từ trong bảng của người chơi.
Hình Hà Sầu nhìn Sơ Ấm đang mệt mỏi quá độ, không nhịn được liền hỏi.
-Sao trông mệt mỏi thế? Vẫn đang điều tra vụ án giết người kia à?