Cuồng phong trên võ đài bất chợt yếu dần, một bóng hình gầy yếu tung người bay ra ngoài, phịch một tiếng đập ầm ầm trên sàn võ đài, cày ra thành một quỹ đạo kéo dài.
-Critical Hit! Down!
Spitwagen kích động hô to:
- Vừa rồi tuyển thủ Ogun Mulla của Phục Đô Hắc Vu Đoàn đã thực hiện một đợt công kích hoàn hảo, đồng thời thành công khiến đối thủ Kiếm Khách Đa Tình bị đánh ngã xuống đất!
Hiện giờ trong khoảng không trên võ đài đã hiển thị rõ ràng rằng hắn nắm được bảy điểm rồi, chỉ còn cần ba điểm nữa thôi là hắn sẽ có thể giành được thắng lợi trong trận tranh tài này rồi.
Vạn Lý Phong Đao bị quẳng xuống đất nhìn có chút chật vật.
Một bên tròng kính trên kính râm của hắn vỡ nát, trên tóc phủ đầy cát bụi, một bên khóe miệng còn vương máu tươi, thậm chí ngay cả trường kiếm Trảm Long trong tay cũng đang có hơi rung động gào thét.
-Cự nhân một tay kia, hẳn là đã vấy đầu máu tươi của mình lên Tiểu Đao Ca trong gió, căn cứ vào sóng năng lượng và sự phân bố của bột máu, khóa chặt vị trí cụ thể của Tiểu Đao Ca.
Lý Ngang yên lặng thầm nghĩ:
-Mạch suy nghĩ không sai. Phục Đô Hắc Vu Đoàn ngoài việc am hiểu vu độc và cổ thuật, thì còn am hiểu cách dùng sinh vật sống hoặc thi thể để chế tạo con rối.
Con rối từ xác chết có sức chịu đòn cực mạnh, chỉ có khi đầu người vỡ nát, thi thể bị thiêu rụi mới có thể hủy diệt hoàn toàn.
Đợt công kích thứ nhất của Vạn Lý Phong Đao vẫn chưa chém đứt đầu đối phương.
Bây giờ dựa vào kiếm thuật, chỉ sợ rất khó trực tiếp đánh bại đối thủ chịu được đòn như vậy.
Đạp đạp đạp ——
Cự nhân một tay Ogun Mulla không cho Vạn Lý Phong Đao cơ hội thở dốc dù chỉ là một chút.
Trong tiếng hô của hai người bình luận viên, thân hình nặng tựa ngàn cân như xe tăng công kích về phía Vạn Lý Phong Đao, Lưu Tinh Chùy trên tay nhanh chóng chuyển động, xé rách không khí đập xuống phía dưới.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong mắt Vạn Lý Phong Đao còn nằm dưới đất lóe lên ánh sáng lạnh lẹo, tay phải nắm chắc kiếm Trảm Long, bỗng nhiễn xoay tròn chuôi kiếm, Lệnh Kiếm nhọn hoắt nhắm ngay rìa cái hố trên nền đất tại võ đài, nặng nề đâm một nhát.
Lưỡi kiếm được bao trùm bởi kiếm khí màu xanh lục êm dịu, cũng không hề đâm vào vách đá.
Mà thân kiếm bị ép cong, cả thanh trường kiếm gần như cong thành nửa hình tròn.
Thanh trường kiếm này tên là【 Trảm Long 】, bầu bạn với Vạn Lý Phong Đao trải qua mưa gió.
Khi rót kiếm khí có những thuộc tính khác nhau vào, sẽ có thể khiến nó có tính chất riêng biệt.
Vù ——
Theo kiếm khí chuyển thành màu máu đỏ thẫm, trường kiếm Trảm Long rung động với tần số cao.
Lưỡi kiếm cong thành hình tròn bất chợt đàn hồi duỗi thẳng.
Cung cấp lực đẩy, nặng nề đẩy Vạn Lý Phong Đao ra khỏi cái hố, thân người nguy hiểm rồi lại nguy hiểm tránh thoát Lưu Tinh Chùy đang nện xuống.
Ầm!
Đá vụn như mảnh đạn bắn tung tóe, toàn bộ võ đài dường như đã có chút rúng động.
Đầu ngón chân người đàn ông mặc quần bãi biển điểm trên mặt đất trải đầy đá vụn và Huyết San Hô.
Vạn Lý Phong Đao bay giữa không trung, kính râm bể nát tụt xuống dưới hai mắt, rồi chậm chạp quay đầu đối mặt với cự nhân một tay.
Nhìn xuyên qua chiếc mặt nạ bằng vải bố đã sứt mẻ của đối phương.
Nhìn vào tròng mắt đục ngầu ảm đạm, trông thấy dáng hình bản thân trong con mắt đó.
Trường kiếm trong tay, không khỏi dấy lên kiếm khí màu cam.
Vạn Lý Phong Đao mượn lực đáp xuống, nghiêng người đâm chéo trường kiếm xuống.
Lưỡi kiếm hời hợt đâm vào hốc mặt cự nhân một tay, không mang theo dù chỉ một chút phong trần.
Phốc ——
Một nửa thân kiếm chọc thủng vải bố che đầu.
Máu bẩn đỏ sậm xuôi theo một nửa mũi kiếm nhỏ xuống, trộn lẫn vào cùng với cát đá.
Cả người cự nhân một tay run lên, dưới chân mềm nhũn, thân hình khổng lồ như chuyển động chậm lại, chậm chạp quỳ rạp xuống đất, làm bắn lên một chút bão cát.
-Hừ, hừ. . .
Lồng ngực Vạn Lý Phong Đao kịch liệt nhấp nhô.
Hắn nâng chiếc kính râm đã vỡ vụn một nửa lên, nhìn cự nhân quỳ rạp xuống đất nhưng vẫn cao ngang gần bằng hắn.
Mặt không thay đổi nắm chặt chuôi kiếm, chậm rãi rút Trảm Long trường kiếm ra từ trong hốc mắt đối phương.
【K. O! 】
Khoảng không trên võ đài hậu tri hậu giác* hiện ra chữ viết khổng lồ.
*Hậu tri hậu giác: là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm, chỉ độ nhạy cảm với một sự việc nào đó.
Chỉ là người xem phía dưới võ đài, tính cả hai bình luận Viên ngồi trên ghế bình luận, vẫn còn đang đắm chìm trong một kiếm không có chút rung động nào kia.
Tận đến khi Vạn Lý Phong Đao dùng bả vai của đối phương để lau đi máu đen trên lưỡi kiếm, yên lặng đi xuống võ đài, trong đại sảnh mới vang lên một hồi hoan hô hò thét chói tai.
-Để chúng ta chúc mừng! Tuyển thủ Kiếm Khách Đa Tình đã đánh bại đối thủ, giành được thắng lợi trong trận tranh tài này!!
Cùng với tiếng bình luận viên Spitwagen hô to đến khàn cả giọng, Vạn Lý Phong Đao đi xuống võ đài.
Áo sơ mi hoa của hắn đã sớm bị những hòn đá bay tứ tung cào cho rách tả tơi, có thể trông thấy rõ ràng những vết thương sâu hoắm phủ đầy trên người.
Gan bàn tay phải cầm kiếm Trảm Long cũng bởi trong lúc kịch chiến vừa rồi mà bị chấn động đến mức vỡ toang, máu tươi nhỏ dòng.
-Hây.
Từ phía truyền đến tiếng chào hỏi hơi có vẻ ngả ngớn, Vạn Lý Phong Đao quay đầu nhìn lại, trông thấy người đàn ông đeo mặt nạ đầu rồng đang vẫy tay với mình.
Trên đỉnh đầu hắn hiện lên nickname bạn thân Lý Nhật Thăng.
-Sao ngươi lại tới đây.