Hắc Thạch Thế Đao xui xẻo ngã thật mạnh xuống mặt đất, lại đứng ngay trên võ đài mà hiện ra một chữ "down" thật lớn.
Tay đây là... Bị làm sao vậy?
Hắc Thạch Thế Đao quỳ rạp trên mặt đất mơ màng mà chớp chớp mắt, tầm mắt đang mơ hồ, dần dần trở nên mơ màng.
Sự trì hoãn ngắn ngủi qua đi, đau đớn dữ dội cũng truyền vào đại não, Hắc Thạch Thế Đao bỗng nhiên có thể nhớ tới một màn cuối cùng, đối thủ của hắn ta chui từ dưới đất lên, chặt đứt tứ chi của hắn ta, bóp lấy phía sau gáy của hắn ta...
Đúng rồi... Tứ chi của ta đâu?
Hắc Thạch Thế Đao chậm rãi cử động cái đầu, nhìn về phía bả vai.
Nơi đó, không có một cái gì.
-A a a! A a a a!
Hắc Thạch Thế Đao bắt đầu kêu lên những tiếng thê lương thảm thiết, ban đầu hắn ta cứ nghĩ là đầu mình bị trọng thương, cảm giác được tứ chi lại một lần nữa mọc ra.
Không nghĩ tới, tay chân của hắn thế nhưng lại thật sự không thấy đâu...
À, nói đúng thì đúng nhưng cũng không chính xác lắm, nhiều chân tay như vậy lại mọc chồng chất ở trên đỉnh đầu của hắn ta.
Sau khi cảm xúc bị kích động, Hắc Thạch Thế Đao cũng miễn cưỡng khép lại chỗ bị nứt toạc ra của tứ chi, lại vỡ ra một lần nữa, máy tươi chảy xuống, rơi trên mặt đất.
Không ai quan tâm đến kết cục của hắn ta.
Hắn ta ngã xuống đất, Lý Ngang đánh bại đối thủ nhận được thêm 5 G-coin, hơn nữa do lúc trước chém đứt được tứ chi lại cộng thêm 8 G-coin, trực tiếp thu hoạch được thắng lợi của trận đấy, nhảy xuống khỏi lôi đài.
Trận đấu cứ như vậy mà chấm dứt, mấy đoạn tứ chi của Hắc Thạch Thế Đao cũng trực tiếp bị vứt ra khỏi lôi đài, bốn cái tay chân vẫn còn nguyên rơi xuống xung quanh thân thể của hắn ta, giống như là bàn bày hoa quả trong nhà hàng.
Hai tên thuyết minh tuyên bố trận đấu chấm dứt một cách nhạt nhẽo (căn bản cả buổi họp báo bọn hắn không chen miệng vào được câu nào, quá nhàn rỗi nên thậm chí còn gọi một phần pizza để ăn).
Vạn Lý Phong Đao đi lên phía trước, cười khổ nói với Lý Ngang:
-Không hổ là ngươi, vậy mà lại có thể biến lôi đài thi đấu trở thành buổi họp báo tuyên bố.
-Hiệu quả không tệ đi.
Lý Ngang lắc đầu cười cười, nói:
-Qua chiến dịch này, Vô Cấu Dung Lô làm lần đầu đã thành công, thật đáng mừng, đáng mừng.
-Vẫn còn sớm đi?
Vạn Lý Phong Đao không nhịn được mà nhắc nhở, rằng:
-Trên quảng trường có không ít những cửa hàng đồng loại với ngươi, sau lưng bọn họ có đều có tổ chức liên hợp chống đỡ. Nhìn thấy ngày hôm nay ngươi tung ra hết danh tiếng. Chờ một lúc chắc chắn sẽ có người đi vào trong tiệm của ngươi để thăm dò, bắt đầu thử thu mua, trao đổi việc hợp tác. Nếu như thật sự không được, thậm chứ còn có người nổi lên tâm tư hủy diệt.
-Không cần vội.
Lý Ngang thờ ơ lắc đầu, nếu như Cô Lang là người chơi bình thường, sau khi danh khí tung ra chỉ sợ đã muốn vội vàng đi tìm một tổ chức buôn bán quy mô lớn để dựa vào, phòng ngừa mang ngọc có tội.
Thời điểm mở tiệm buôn bán sau khi trải qua suy tính kỹ lưỡng Lý Ngang đã đưa ra quyết định, hắn tự dựa vào thực lực bản thân mà lớn mạnh, tương đương với việc cần một lượng lớn G-coin ủng hộ để duy trì, cửa hàng kinh doanh tư nhân không thể nghi ngờ vẫn là lựa chọn tốt nhất.
Liền nhìn, là những tổ chức khác ra tay nhanh, còn hắn là lớn mạnh nhanh...
Thấy Lý Ngang không muốn nói chuyện nhiều, Vạn Lý Phong Đao cũng sẽ không ngồi xuống để tán gẫu. Từ trước đến nay Lý Nhật Thăng tính trước làm sau, không cần người khác phải nghĩ kế rồi quyết định thay hắn.
-Phải làm gì với tên kia bây giờ?
Vạn Lý Phong Đao hướng tới phía Hắc Thạch Thế Dao ở phía dưới lôi đài chép miệng, đây chính là một tên xui xẻo tứ chi đứt đoạn, lúc mà nằm trên mặt đất kêu khóc thảm thiết liên tục, người chơi vây xung quanh hắn ta một vòng, cũng không có người nào tiến lên đưa tay ra đỡ hắn ta.
-Phải tự cầu phúc rồi.
Lý Ngang vẫn thờ ơ gang tay ra, thản nhiên nói:
-Ta cũng không biết sau khi uống nhiều ma dược cùng một lúc như vậy, có thể phát sinh phản ứng hóa học hay không. Nhưng mà trước khi ta bỏ thêm một chút dược liệu vào trong cơ thể của hắn ta, làm chậm lại năng lực tự hồi phục của một người sói như hắn. Bằng khả năng của hắn ta, chỉ có thể nằm ở chỗ này bốn ngày bốn đêm, thì tay chân mới lại dài ra một lần nữa. Nếu như muốn khôi phục nhanh hơn, vậy phải ở nguyên tại chỗ hô to, thỉnh cầu trợ giúp, cầu xin những người bán ra dịch vụ chữa bệnh liên hợp, giúp hắn ta khôi phục năng lực hành vi, chỉ là nói như thế, chắc chắn sẽ bị hãm hại một số tiền lớn.
Tay chân Hắc Thạch Thế Đao đứt thành từng đoạn, không thể tự lành, xem tình hình này của hắn chắc trên người sợ là đến cả nước thuốc sinh mệnh mini cũng không có để mà uống.
Xem ra, chắc chắn là phải bị bệnh viên vô lương tâm hung ác làm thịt một lần.
Lý Ngang đối với sự việc xảy ra tiếp theo của vận mệnh tên xui xẻo này cũng không có hứng thú.
Hắn và Vạn Lý Phong Đao tùy ý nói chuyện vài câu, rồi tạm biệt.
Cũng không để ý đến những người kia đang chen chúc mà đi tới, thỉnh cầu tăng thêm bạn tốt, xin hợp tác buôn bán với người chơi.
Trực tiếp rời khỏi quảng trường, một lần nữa trở về thế giới thật.
-Ái chà, ngươi về rồi đấy à.
Sài Sài đang bật quạt nằm bên trong ổ chó thì nhìn thấy Lý Ngang xuất hiện, lười biếng lên tiếng chào hỏi.
-Sao lại không chơi game cùng chủ nhà thuê vậy?