Khu vực sửa chữa nằm phía sau dãy núi, là một khu vực rộng lớn bằng phẳng, nơi đóng quân của những xe chở xăng, phòng ăn ngoài trời và bệnh viện tạm thời, các tay lái có thể sửa chữa cải tạo xe ở đây, cũng như ăn uống, chữa trị vết thương.
-Tất cả các cỗ xe tiến vào khu vực sửa chữa đều bắt buộc phải cho xe nghỉ 20 phút, sau 20 phút mới tiếp tục chạy để đảm bảo công bằng.
Lạc Nhật Dung Kim nhìn xe thiết giáp lái vào bãi đất bằng phẳng, nhanh chóng nói:
-Tôi đã kiểm tra dữ liệu, xe không có gì sai sót, nhưng cần thay đổi lốp xe một chút...
-Được.
Chưa kịp dứt lời, Lý Ngang đã thu lại ánh sáng của luyện kim thuật trong lòng bàn tay, lốp xe của chiến xa bọc thép đã khôi phục lại hình dáng ban đầu.
-... còn phải sửa chữa phía sau một chút.
-Được.
Lý Ngang lại vung tay lên, cỗ xe lập tức mới tinh, thậm chí hắn còn thuận tay khắc lên trên xe hai hàng chữ.
Ở bên trái là "Noisy First Class"
Bên phải là "Ngân Hà nhanh nhất"
Phông chữ theo kiểu thiết họa ngân câu(một thành ngữ để tả chữ viết) tiêu sái thoải mái, nhìn sơ qua vô cùng kiêu ngạo.
-... Kỹ năng này của cậu thật đúng là tiện lợi...
Lạc Nhật Dung Kim chép miệng, trong giọng nói mơ hồ còn có chút nhàn nhạt ghen tị.
Với việc các đội khác theo chân đội đầu tiên xông vào giai đoạn thi đấu đạo cụ, cuộc tranh tài cũng chính thức tiến vào giai đoạn gây cấn.
Đường đua mới không còn là một con đường ngoằn ngoèo vòng quoanh núi mà là một công viên giải trí khổng lồ, nơi mà bên trong không chỉ có một số lượng lớn vật phẩm đặc biệt có thể nhặt được mà còn có nhiều công trình có thể tương tác.
Đáng tiếc là các tay đua không có thời gian để thưởng thức những điều kỳ thú của công viên giải trí, mà thay vào đó vừa mới tiến vào đường đua liền bắt đầu dùng những vũ khí trên xe để tấn công lẫn nhau.
Ầm ầm!
Đùng đoàng đùng đoàng!
Tiếng súng tiếng pháo nối tiếp nhau, tiếng nổ của lửa nhấn chìm các hàng quán cà phê, cửa hàng quà tặng, kể cả thảm cỏ xanh dùng làm cảnh quan hai bên đường cũng bị biến thành đống đổ nát.
Cót két ——
Chiếc xe tăng Stryker nhẹ nhàng di chuyển trên con đường trải sỏi nhẵn nhụi, khó khăn tránh né lựu đạn rơi xuống, phù thủy vươn hai lòng bàn tay rồi tung ra một tấm khiên năng lượng màu hồng bao phủ phía trước bên trái của xe tăng, ngăn chặn hỏa lực của lựu đạn khiến nó bị bắn vỡ thành nhiều mảnh đạn.
-Hướng chín giờ!
Một chuỗi dữ liệu màu xanh lá cây lóe lên trong mắt của Lạc Nhật Dung Kim, hắn hét lớn một tiếng, phù thủy ở vị trí súng máy ngay lập tức xoay chiếc khiên chặn một chuỗi quả cầu xanh to bằng quả bóng rổ.
-Dave điên loạn…
Phù thủy mím chặt môi nhìn một chiếc xe tải phẳng lì màu đỏ xen lẫn xanh lá đang đuổi theo từ phía sau.
Chiếc xe tải bẹp dúm trông rách nát không chịu được, đèn pha phía trước bị hỏng mất, thân xe trầy xước khắp nơi, tất cả hoàn toàn là máy móc rác rưởi, cho dù vứt trên chợ đồ cũ chắc cũng chẳng ai thèm nhặt. Trong xe có ba người ngoài hành tinh màu xanh lá nhỏ đang ngồi, mỗi người bọn họ đều cầm trên tay cái vô lăng nhưng không biết cách nào để lái được chiếc xe, trên đầu chiếc xe đó còn có một người đàn ông có đôi mắt một to một nhỏ không cân đối với bộ râu quai nón màu nâu.
-Lệch ra so lệch ra so? Lệch ra so ba bốc!
Người đàn ông có râu la hét vô nghĩa mà không ai có thể hiểu được, đồng thời đổ bao phân bón hóa học vào động cơ phía sau xe.
Điều khó tin nhất là khi phân bón hóa học được đổ vào, một số lượng lớn thực vật có ngoại hình quái dị bất ngờ mọc ra từ đầu kéo của chiếc xe tải chở đầy đất. Mọc ra một cái cây đậu xanh pea shooter cùng với họng súng đen ngòm, những cây nấm vừa to vừa lấp lánh, cái cây ném dưa hấu cùng dưa hấu hệ băng trông giống như cây đinh lăng, một cái đuôi mèo mọc bên trên bông hoa súng,… Thùng xe không được tính là quá rộng rãi nhưng bên trong lại mọc ra hàng tá thực vật biến dị.
-Ta có nhìn nhầm không?
Phù thủy sắc mặt tái mét vừa giơ hai tay lên để duy trì lá chắn năng lượng vừa giận dữ hét lên:
-Những chiếc gai do cây đuôi mèo tạo ra quá mạnh! Lực sát thương nó tạo ra cũng quá dữ dội so với trong game! Mà những chiếc gai này còn có tác dụng truy lùng kẻ địch, tốc độ so với đạn có khi còn nhanh hơn!
-Dave điên loạn…
Lý Ngang hít một hơi thật sâu rồi nói tên của người đàn ông đang làm điên khùng ở phía sau:
-Hoặc có thể gọi là Dave Smith, anh ta là nhân vật chính của "Plants vs. Zombies", nhưng đồng thời cũng là một nhà phát minh, nhà thực vật học và là một doanh nhân kiệt xuất. Hắn tạo ra những giống cây đang chiến đấu chống lại binh đoàn thây ma dưới sự chỉ huy của Tiến sĩ Zombie King.
-Sao ta lại có cảm giác là ngươi đối với hắn rất là tôn sùng nhỉ?
Phù thủy nhịn không được quay đầu lại chửi bậy
-Cái này không thể nói là tôn sùng được, cùng lắm chỉ là sự đồng cảm giữa những nhà phát minh kiệt xuất.
Lý Ngang nghiêm mặt sửa lại:
-Có thể đem thực vật yếu ớt cải tạo thành vũ khí có thể so sánh với đại bác và tên lửa, có thể nói năng lực về mảng kỹ thuật của Dave đã vượt xa thời đại này. Đáng tiếc là ta không thể hiểu được nội dung mà hắn nói, nếu không thì ta nhất định sẽ thừa cơ hội này cùng hắn trao đổi kinh nghiệm cải tạo sinh vật.
-Bớt nói nhiều lại mà giúp ta đi
Phù thủy bực bội hét lớn:
-Hỏa lực của bên kia ác liệt quá!!