Dưới sự điều khiễn điêu luyện của Kỵ Sĩ Hoàng Hôn, chiến xa Stryker đã thông qua được vòng thi đấu thứ hai mà không nhận bất kỳ tổn hại nặng nề nào cả.
Bọn họ nhặt được không ít đạo cụ đặc biệt ở ven đường. Tỉ như vỏ chuối, có thể làm cho xe đi phía sau gặp trở ngại. Hoặc nấm vàng, thứ có thể làm cho chiến xa được gia tốc gấp nhiều lần. Hay thậm chí là bom, có thể ném vào xe khác gây nổ. Từ đó, có thể trì hoãn không ít thời gian của người chơi khác.
Thế nhưng đáng tiếc là vì xung quanh không có chiếc xe nào nên những đạo cụ này cũng không phát huy được tác dụng của chúng.
Cùng lắm là nhặt được một cái đạo cụ gọi là Tinh tinh vô địch, thứ này có thể giúp cho chiến xa gần như vô địch vì có thể tăng tốc liên tục mà không cần lo lắng về vấn đề hư hại. Hay một cái đạo cụ khác, nó gọi là Mai rùa. Y như tên gọi, đạo cụ này có thể ngăn cản các đồng tấn công từ phía trước lẫn sau lưng. Thậm chí có cái đạo cụ cực mạnh khác tên Thiểm điện, món đạo cụ có khả năng làm cho tất cả các xe ở gần bị tê liệt và mất đi đạo cụ của họ.
Nổi bật nhất là tuyển thủ Cloud. Anh ta vốn ở vị trí tít phía sau nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng lại cực kỳ may mắn khi nhặt được một cái đạo cụ gọi là Đầu đạn cá mập. Thứ này làm cho chiến xa của Cloud mọc ra hai đầu đạn pháo màu đen. Sau đó dung tốc độ cực nhanh, đâm thẳng vào các xe phía trước. Bứt tốc vọt thẳng đến vị trí phía trước, sánh vai với các đội dẫn đầu.
Chiến xa Stryker với vẻ ngoài mang đầy vết thương đang chậm rãi di chuyển vào khu vực tu sửa thứ hai. Lý Ngang dùng điện quang trong tay, hấp thu các vật chất trong bùn đất sau đó tu bổ các vết xước trên xe.
-Có cần nghỉ ngơi một chút không?
Lạc Nhật Dung Kim ngồi trên ghế lái phụ, dụi dụi vánh mắt rồi nhìn về phía Kỵ Sĩ Hoàng Hôn, do dự một chút rồi nói:
-Tôi thấy anh có vẻ rất mệt mỏi.
Vòng đấu thứ hai chia thành 3 chặng, mỗi chặng dài 200 cây số. Hơn nữa, đường xá cực kỳ phức tạp nên người điều khiển buộc phải tập trung chú ý xung quanh nhằm đề phòng đụng độ với các đội xe khác.
Do đó, tài xế sẽ bị tiêu hao rất nhiều sức lực.
Dù cho Lạc Nhật Dung Kim chỉ cần dự đoán phương hướng, quan sát trước sau thôi nhưng vẫn cảm thấy mệt đến mức cả người đều không còn sức. Vì vậy, người lái xe xuyên suốt ba chặng đường với cường độ cao như Kỵ Sĩ Hoàng Hôn chắc hẳn sẽ mệt mỏi hơn.
-Không cần.
Kỵ Sĩ Hoàng Hôn lắc đầu, chậm rãi nói:
-Tôi còn chịu đựng được.
Anh ta lấy một bình đồ uống bằng thủy tinh màu trắng có in hình Thập tự kiếm, cắm ống hút vào rồi luồn qua khe ở ở mũ giáp, uống chậm rãi.
-Đây là...?
Lạc Nhật Dung Kim chú ý thứ này, hơi nhướng mày, hỏi.
-Đây là...?
Hoàng Hôn Kỵ Sĩ nói đơn giản nói:
-Đồ uống công năng.
-Đây là sản phẩm của quán ăn nổi tiếng O’Z được quảng cáo ở trên quảng trường hôm nay. Chỉ được tặng cho khách hàng VIP sau khi tiêu một số tiền nhất định. Trong món đồ uống này dường như có chứa một loại nguyên liệu bí mật đặc biệt. Có công dụng hồi phục sức lực, làm dịu mệt mỏi. Hương vị cũng không tệ, có mùi thơm ngát của thiên nhiên.
-À, ra vậy.
Lạc Nhật Dung Kim nhẹ nhàng gật đầu, mỗi một cái thế lực đều có mảng kinh doanh đồ uống công năng và mỗi nơi đều có công thức bí mật riêng biệt.
Tổ chức Kình Ca cũng tương tự. Bởi vì đại đa số thành viên của Kình Ca đều là lập trình viên. Do đó, đồ uống công năng của họ không chỉ có tác dụng làm dịu mệt mỏi, mà còn có thể kích thích mọc tóc, dưỡng tóc.
-...
Lý Ngang cảm thấy có chút kỳ quái, anh ta mơ hồ cảm thấy bình đồ uống trong tay Kỵ Sĩ Hoàng Hôn quen thuộc. Phải chăng đây là một loại ma dược bên trong cửa hàng của anh ta? Đừng nói là quán ăn O' Z mua ma dược trong tiệm của Lý Ngang rồi dán nhãn lên, bán ra cho người khác đi?! Lý Ngang nhìn xem Kỵ Sĩ Hoàng Hôn uống chính nước, há hốc mồm, muốn nói lại thôi. Nếu anh ta nhớ không lầm thì bên trong loại ma dược này có chứa một loại chất bài tiết sau khi lột xác của một loài côn trùng ăn cỏ náo đó có tên gọi tắt là Thể cấu.
-Thôi bỏ đi, không nói thì tốt hơn.
Lý Ngang có chút chột dạ, ho khan một tiếng rồi cùng đồng đội lên tiếng chào hỏi, sau đó mới xuống xe đi dạo một vòng ở khu vực tu sửa. Ở đó có thể nhìn thấy các đội xe sau vòng thi đấu Đạo cụ, nếu so sánh với trước đó thì thiếu không ít đội xe. Những đội vắng mặt đều đã bị đào thải, một bộ phận bị thương, thậm chí là tử vong. Mà những người sống sót cũng không thoải mái gì, sắc mặt ai cũng nghiêm trọng, nặng nề cả.
Dù cho hai bên đường đua có không ít nhân viên y tế. Thế nhưng cũng không thể tránh khỏi phát sinh một số tình huống ngoài ý muốn. Cùng sinh sống ở trung tâm thành sinh sống lâu như thế, coi như không quen biết những người bị thương vong thì người sống cũng không khỏi cảm thấy bùi ngùi, bi thương.
-Đi chết đi aaa!
Một thiếu niên mặc áo ngắn tay màu xanh lam, đội một chiếc mũ trắng gào thét. Gương mặt tỏ rõ vẻ phẫn nộ, mặc kệ sự ngăn cản của nhân viên công tác, ném mấy viên Pokeball về phía Ezio Auditore.
Cậu thiếu niên tóc ngắn này, chính là một đại sư huấn luyện Pokemon, một siêu nhân loại nhưng lại là một thiếu niên vĩnh viễn không trưởng thành. Đồng thời còn là kẻ địch của đội Rockets, cũng là đội viên đội phòng vệ cứu cực, nhân vật chính của phim Pokemon.
Satoshi.
-Pikachu, Dragonite, Gengar, Bulbasaur! Xuất hiện đi!
Pokeball phát ra ánh sáng. Tức thì phía trước mặt Satoshi hiện ra mấy con Pokemon mang theo áp lực lan tỏa. Mỗi con đều mạnh mẽ không kém so với người lái xe. Nguyên nhân khiến cho thiếu niên mười tuổi này phẫn nộ rất đơn giản. Trong vòng đấu thứ hai, bạn thân của cậu ta-Takeshi đã chết do bị Ezio Auditore công kích bằng mũi tiên.