-Xã hội bây giờ bị làm sao vậy? Tôi thật không dễ dàng gì mới được chơi game, thế mà lại bị đồng đội chửi không thôi, đúng là lòng người bội bạc.
Lý Ngang cau mày, đặt điện thoại trên bàn, tiếp tục treo máy.
Đây là một nhà hàng lẩu, khó khăn lắm mới có một ngày chủ nhật, Lý Ngang và Vương Tùng San cùng nhau đi ăn lẩu. Vì để giảm cân nên Vương Tùng San muốn ăn thanh đạm một chút. Không còn cách nào khác, Lý Ngang đành phải chọn nồi uyên ương, một bên nước lèo trong veo, một bên nước lèo màu đỏ. Còn thuận tiện kể cho lớp trưởng đại nhân nghe một đoạn câu chuyện linh dị liên quan đến nồi uyên ương hay còn gọi là nồi âm dương, khiến cho Vương Tùng Sang một trận trợn trắng mắt. Người này vì muốn ngăn những thực khách nơi khác ăn thanh đạm, đúng là không gì là không thể làm, quá xấu xa.
Nhân lúc nhân viên phục vụ còn chưa đem đồ ăn lên, Vương Tùng San nằm trên bàn, duỗi tay trái về phía trước, chỉ ngón trỏ về phía Lý Ngang đang ngồi đối diện, như là đã cạn kiệt hết tinh lực.
-Làm sao vậy? Chẳng có tí sức sống gì hết.
Lý Ngang bình tĩnh uống một ngụm nước cam, nói một cách tùy ý.
-Ôi.
Vương Tùng San từ trong cổ họng thở dài một tiếng, chậm rãi dựng thẳng người dậy, hai mắt trống rỗng, không ngừng tự lẩm bẩm nói:
-Thi thử cuối kỳ dạng một, dạng hai, dạng ba.
Là trường trung học cơ sở công lập hàng đầu ở thành phố Âm, áp lực học tập bên trong trường trung học cơ sở thực nghiệm đương nhiên không hề nhỏ.
Mắt thấy sắp đến cuối kỳ học, các bạn học sinh chuẩn bị bước vào năm thứ 3 cấp 3 lại có một đợt thi thử.
Vốn dĩ bài tập của họ đã rất nhiều, mỗi ngày đều cần bớt chút thời gian rèn luyện thân thể, tăng cường thể lực. Bây giờ lại sắp kiểm tra cả một tuần liền, làm đề thi làm muốn ói ra luôn.
-Loại người như cậu, vĩnh viễn không hiểu được.
Ánh mắt Vương Tùng San sáng dần lên, cô nhìn Lý Ngang bằng ánh mắt vừa ghen tị vừa phẫn uất.
Người này nếu không phải là ngủ cả ngày, thì cũng là trốn sau chồng sách, chơi Tượng Bì Đại Chiến, đọc truyện tranh, làm các tác phẩm nhỏ bằng bút chì, thổi bong bóng nước.
Nhưng kết quả lại ổn định như trứng sắt, chưa thấy hắn hoảng bao giờ.
Đáng ghét!
Vương Tùng San nghiến răng, lấy hai chiếc đũa cho vào miệng cắn cắn, cắn qua cắn lại, như một con lợn rừng tức giận.
-Aed.
Điện thoại di động của Lý Ngang có hiệu ứng im lặng theo nhóm.
Năm đối thủ hợp lực đẩy viên pha lê rơi xuống, lúc viên pha lê vỡ tan thành từng mảnh cũng là lúc giao đoạn tuyển chọn anh hùng cũng kết thúc, một số người vì tức giận mắng chửi cả đồng đội của mình.
-Ồ, kết thúc rồi.
Lý Ngang cầm điện thoại di động lên, suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên vỗ trán, nói:
-Tuyển thủ này giải nghệ rồi, trên sân sẽ không thể thấy được hình bóng của hắn nữa, thanh xuân của ông đây kết thúc, giữ lại trò chơi này còn có ý nghĩ gì đây? Để mọi thứ cuốn theo gió đi. Ông đây là tàn dư còn sót lại trong thời đại cũ, không còn con tàu nào có thể chở ta trong thời đại mới nữa rồi.
Nói xong, Lý Ngang nhấn vào biểu tượng trên điện thoại,
Bạn có gỡ cài đặt "Vương Giả Vinh Diệu" không?
Có? ? ?
Vương Tùng San ngồi phía đối diện, chớp mắt, muốn nói rồi lại thôi.
Xóa game mà cũng không xong?
Đại Hoang Tinh Viên* cấp 1, biến về, xuất hiện bên ngoài trụ?
*Đại Hoang Tinh Viên: là một chiêu trong Vương Giả Vinh Diệu, xin thứ lỗi cho mị chỉ là đứa đọc truyện gay chứ không biết chơi game bao giờ, nên không biết chính xác đây là chiêu gì cả T_T.
Quên đi, dù sao bây giờ cô cũng bận không chơi được trò này nữa, lỡ xóa thì xóa đi.
-Ting. Đồ ăn của bạn được đưa đến rồi.
Một robot giao thức ăn màu trắng bạc lái xe chở các nguyên liệu lẩu đến, người phục vụ lấy ra một đống nguyên liệu từ trên kệ của robot xuống, đặt chúng lên bàn.
Robot giao đồ ăn hiện nay chỉ có tác dụng làm cho nhà hàng trông ngầu hơn mà thôi, chứ không thể thay thế được nhân viên phục vụ.
Nhưng nghe nói rằng Âu Mỹ đã bắt đầu áp dụng lao động robot trên quy mô lớn trong các ngành công nghiệp khác nhau.
Giao đồ ăn trong nhà hàng, giao đồ ăn ngoài nhà hàng, tài xế taxi, tài xế chở hàng đường dài, kế toán, nhân viên bán bảo hiểm, nhân viên ngân hàng, nông dân, công nhân xây dựng.
Theo ước tính Think Tank* của Hoa Kỳ, hơn 50% công việc trên thế giới có thể được thay thế hoàn toàn bằng lao động Robot.
*Think tank: hay Viện chính sách, Viện nghiên cứu là một tổ chức hoặc nhóm các cá nhân hoạt động nghiên cứu đưa ra các tư vấn về chính sách, chiến lược trong các lĩnh vực, ban đầu là quân sự, sau đó mở rộng sang các lĩnh vực khác như chính trị, kinh tế, giáo dục, khoa học – kĩ thuật, văn hóa và xã hội
Có 60% công việc trong đó có 30% khối lượng công việc có thể được thực hiện bởi máy móc.
Công nhân là con người rồi cũng sẽ mệt mỏi, nghỉ hưu, so với lao động bằng máy móc không có bất kỳ ưu thế gì. Ngay cả những ngành nghề cần sự sáng tạo và tương tác của con người (chẳng hạn như nghệ sĩ và y tá) cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Quá trình chuyển đổi nghề nghiệp có tính ma sát đầy đau đớn này đáng ra cần phải hoàn thanh trong kỳ hạn một năm, nhưng dưới sự đàn áp của Trò chơi chết chóc đã đẩy nhanh tất cả những điều này phát sinh.
Các công ty cần tiết kiệm chi phí, các nhà máy cần mở rộng, nâng cấp dây chuyền sản xuất. Toàn bộ ngành công nghiệp cũng cần được chuyển đổi, nâng cao năng lực sản xuất.
Công ty phòng thí nghiệm Prometheus một lần nữa đóng vai trò đặc biệt, họ sản xuất nhiều loại Robot khác nhau trên quy mô lớn, thúc đẩy mở rộng dây chuyền sản xuất robot.
Điều này cũng đã làm dấy lên sự phản đối và thù địch rộng rãi từ người dân ở Âu Mỹ, họ cho rằng phòng thí nghiệm Prometheus đã cướp đi công việc của họ, cần phải phá hủy dây chuyền sản xuất robot, cũng giống như những công nhân ở Anh đã đập phá máy dệt hai trăm năm trước.
**